Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 17:-- Lúc này Bạch Minh cũng rất ấm áp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:59:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh cảm thấy Từ Sanh Sanh vẻ như ngã hỏng đầu ... Vì Hứa Nguyệt và những khác cô bé tỉnh, theo tính cách của Từ Sanh Sanh, Bạch Minh nghĩ cô bé sẽ nhanh chóng đến đây, nhưng hề... Mãi cho đến khi bác sĩ rời , bố cô bé dường như cũng bà ngoại đuổi ngoài... Cuối cùng, cô bé mới Dì Chu đẩy bằng một chiếc xe lăn khác.
Bởi vì bác sĩ Bạch Minh nhất là tạm thời đừng di chuyển lung tung, nghỉ ngơi ở đây một ngày về cũng . Bà ngoại cũng gọi ở , nên Bạch Minh ở . Hứa Nguyệt khi xác nhận con trai cũng rời . Ừm, chuyện trẻ con ở thị trấn ngã là thường tình, khi thỏa, bố chúng vẫn , việc. Hứa Nguyệt bình thường cũng ở nhà một đồ thủ công, thỉnh thoảng giúp Lão Bạch trông cửa hàng. Cô ở đó thì Lão Bạch đôi khi cũng sẽ xoay sở kịp. Dù thì cửa hàng của gia đình hiện tại, theo đề nghị của Bạch Minh, chỉ rửa xe mà còn sửa xe nữa. Cho nên thỉnh thoảng cũng khá bận rộn.
Bạch Minh thể cử động lung tung, vốn dĩ khá buồn chán. Từ Sanh Sanh chính là lúc bước . Sau đó Bạch Minh liền phát hiện gì đó đúng. Từ Sanh Sanh mà hề . Hơn nữa, khi , cô bé luôn nhanh chóng dời mắt , như thể dám đối mặt, sắc mặt cũng chút cứng đờ.
Dì Chu thì để ý, khi đẩy Từ Sanh Sanh thì dứt khoát bế cô bé lên, đặt lên giường và để cô bé dựa Bạch Minh. Từ Sanh Sanh: ...
Dì Chu , "Hai đứa chơi ngoan nhé, đừng đ.á.n.h nha. Lát nữa dì mang cơm lên. Tiểu Bạch, bố con mang quần áo đến, lát nữa dì tắm cho con nhé?"
Bạch Minh vội vàng , "Không cần dì Chu, cháu tự mà!" Đùa gì chứ, trọng sinh trở về còn để tắm cho nữa là!
Dì Chu rõ ràng chút lo lắng, " mà..." "Không dì Chu, dì tìm cho cháu một cái ghế đẩu nhỏ là . Cháu là trai lớn , còn để dì tắm cho cháu thì cháu sẽ ngại lắm." Bạch Minh cố tình nở một nụ trẻ con.
Trọng sinh trở trẻ con bao nhiêu năm, kỹ năng mè nheo, nũng, duyên dáng của Bạch Minh vô cùng thuần thục , ai bảo trọng sinh ngay từ khi còn ở nhà trẻ cơ chứ?
Dì Chu thấy như cũng , "Được thôi, Tiểu Bạch nhà là trai lớn . Lát nữa ăn cơm xong dì sẽ giúp con." Sau đó dì Chu liền ngoài.
Bạch Minh lúc mới đầu Từ Sanh Sanh đang yên lặng, vẻ mặt cô bé chút ngơ ngác mà hỏi một tiếng, "Bị mắng ? Anh , tin em sờ thử xem, chỉ là gáy sưng một cục thôi, gì đáng ngại."
Vừa , đưa tay kéo bàn tay nhỏ trắng nõn của cô bé đặt lên cục sưng gáy . Bạch Minh cứ nghĩ Từ Sanh Sanh mắng nên mới im lặng như .
Từ Sanh Sanh bé mặt, làn da màu lúa mì (tiểu thư thì thấy đen), đôi mắt sáng, việc mang theo sự bốc đồng trẻ con. Lúc bàn tay cô bé bản năng ấn xuống một cái, đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng vẫn ngây ngô với cô bé đau.
Bạch Minh lúc ... chút đáng yêu. Tính cách của từ nhỏ như ?
Từ Sanh Sanh đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, bản năng xoa đầu , mái tóc ngắn châm chích khiến lòng bàn tay chút ngứa, "Bạch Minh, ngốc quá."
Bạch Minh cô bé vẫn còn vẻ vui, chọc cô bé , mỉm với cô, "Không em , cún con bảo vệ em mà."
Lời trong tai Từ Sanh Sanh càng khẳng định, Bạch Minh tám tuổi thật ngốc nghếch... nhưng cũng càng khiến yêu thích hơn. Lần cô bé cơ hội bạn với , như cũng .
Nhớ kiếp khi gặp , cô bé thấy vì bảo vệ bạn bè mà đ.á.n.h với . Rõ ràng là ông chủ của một công ty, còn mặc vest, mà vẫn bốc đồng như một thiếu niên, cầm ghế lên là đập .
Lần thứ hai thấy là khi cô bé thấy em trai vênh váo mặt . Người đàn ông còn vẻ du côn đập đó nữa, mà mang theo nụ , ánh mắt khinh miệt em trai cô bé , "Không bố mày thì mày là cái thá gì, nhưng tao thừa nhận là mày một cặp bố thật đấy, nhưng bản mày thì vẫn chơi tao đúng ?" Sau khi khiến em trai cô bé tức đến kêu gào ầm ĩ thì liền bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-17-luc-nay-bach-minh-cung-rat-am-ap.html.]
Cũng vì mà Từ Sanh Sanh đột nhiên nảy sinh hứng thú với Bạch Minh, mới hóa họ từng học cùng một nhà trẻ, thậm chí lên tiểu học cũng từng học cùng lớp một học kỳ. Đáng tiếc là nhớ cô bé.
Lúc đó Từ Sanh Sanh gia đình thúc giục kết hôn, liền dứt khoát tìm đến Bạch Minh. Không lý do gì, nếu cứ , thì lẽ là khi thấy vì bạn bè mà đ.á.n.h , trái tim cô bé đập nhanh hơn một chút. Bởi vì cô bé dường như bạn nào thể liều mạng vì . Trừ Tiểu Bạch hồi nhỏ. Trùng hợp , cũng tên là Tiểu Bạch.
Vậy nên Từ Sanh Sanh tìm đến Bạch Minh. Sau thì , càng tiếp xúc càng thấy thú vị, mặc dù thời gian hai ở bên nhiều. Đáng tiếc, suýt chút nữa mắt là chồng cô bé ...
Bạch Minh thấy cô bé đang ngơ ngẩn ấn đầu , lo lắng đưa tay chạm thái dương cô bé, "Bác sĩ kiểm tra cho em ? Em thật sự ngã hỏng đầu chứ?"
Mèo con Kute
Từ Sanh Sanh đưa tay gạt tay xuống, vốn dĩ dùng sức, nhưng khi thấy đôi mắt đen láy sáng ngời thì lực tay nhẹ , "Em mới ngã hỏng đầu . Anh, đau ? Xin ..."
Mặc dù cô bé hề nhớ vì cả hai ngã, nhưng quả thực là vì cô bé mà mới ngã hỏng đầu.
"Tiểu thư nhà hôm nay cứ xin mãi ? Anh thật sự , ngày mai còn thể lên núi bắt sóc con cho em nữa." Bạch Minh .
Hàng mi dài của Từ Sanh Sanh run lên một chút, cô bé vẫn tò mò hỏi, "Trên núi thật sự sóc con ?"
"Có chứ, nếu em thể còn thể đưa em lên đó bắt, nhưng mà sóc con giống như mấy con màu sắc trong sách nhé, nó xám xịt ..." Bạch Minh bình thường thích trêu chọc cô bé như , với cô bé rằng chỉ cần cô bé , sẽ đưa cô bé gì, mỗi đều khiến Từ Sanh Sanh lộ ánh mắt đầy khao khát.
cô bé vẫn luôn từ chối học . Chưa bao giờ ngoại lệ. Lần Bạch Minh cũng chuẩn tinh thần , chắc cũng sẽ từ chối thôi.
Thế nhưng ngờ Từ Sanh Sanh im lặng một lát , "Nếu em thể , thật sự sẽ đưa em ? Em cũng hẳn là , em chỉ là..."
Từ Sanh Sanh sống hơn hai mươi năm còn tự bắt sóc con bao giờ. nửa chừng thấy trẻ con, định tìm một lý do để giữ thể diện.
Không ngờ Bạch Minh nhanh chóng tiếp lời, "Ừ ừ, em , là đưa em , cầu xin em đó, cùng lên bắt sóc ?"
"Bạch Minh, dỗ trẻ con đấy ?" Từ Sanh Sanh mím môi khẽ một câu, Bạch Minh lúc cũng ấm áp. Cô bé dường như tại tám tuổi vẫn còn ở Trấn Đàm Thủy . Lần , vẻ khá may mắn.
"Anh là trẻ con mà, chỉ chuyện như thôi." Bạch Minh hiển nhiên, đó nghiêm túc Từ Sanh Sanh, giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn, "Vậy ý em là học bộ ?"
Chẳng lẽ phương pháp của hai tên thầy lang vớ vẩn thật sự tác dụng ? Không thể nào chứ? Trong lòng Bạch Minh tràn đầy kinh ngạc.
Từ Sanh Sanh chậm rãi cụp mi mắt xuống, "Vậy, học một chút thì chứ?" Bàn tay nhỏ trắng nõn khẽ ấn nhẹ chân .