Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 18:-- Dành riêng cho Từ Sanh Sanh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:59:57
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói là , nhưng mãi đến thứ Hai học, Bạch Minh vẫn thấy Từ Sanh Sanh . Ngay ngày hôm vụ ngã đập đầu, Bạch Minh ông Bạch đón về nhà. Lần Từ Sanh Sanh hề ầm ĩ đòi theo về. Bạch Minh nghĩ lẽ cô bé cũng một phen hoảng sợ, chắc chắn ở bên bà ngoại.
Cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng là thứ Hai , Bạch Minh liếc chỗ bên cạnh . Cô bạn cùng bàn phía tên là Cô Vân, là em họ của Kha Dĩ. Cô bé tròn vo, "đặc trưng" của nhà họ Kha. Vào giờ giải lao lớn, cô bé đầu hỏi Bạch Minh: “Bạch Minh ơi, Từ Sanh Sanh học ?”
Lúc Bạch Minh đang nghĩ bố sắm cho một cái đồng hồ điện thoại nhỉ? Trong lớp nhiều bạn lắm, Từ Sanh Sanh cũng . Trước đây Bạch Minh cũng nghĩ cần thứ , tan học là thể chạy thẳng về nhà . giờ thì thấy nó cần thiết.
Nhìn Cô Vân, Bạch Minh : “Tớ , gọi điện cho thử xem?” Ánh mắt dừng chiếc đồng hồ điện thoại của Cô Vân. Cô Vân bảo: “Tớ của .”
Bạch Minh: ... Quên mất công chúa đó công bằng lơ tất cả , trừ . Bạch Minh ngoắc tay với Cô Vân: “Vậy đưa đồng hồ điện thoại của đây.”
Lúc Từ Sanh Sanh xe lăn , cô bé thấy Bạch Minh và Cô Vân đang xúm với . Cô bé bắt đầu nhíu mày theo bản năng. Ồ, đó là phản ứng tự nhiên của cô bé. Cứ như thể cô bé càng nghĩ càng thấy hổ, chuyển trường trốn cho , chủ yếu là nghĩ đến những tương tác trẻ con của với Bạch Minh... Từ Sanh Sanh chút giữ thể diện. Thậm chí sáng nay còn học. khi dì Chu, quản gia, rằng Tiểu Bạch thể sẽ lo lắng. Cô bé cũng chẳng hiểu , liền xách cặp quần áo khỏi nhà. Mặc dù đến trễ một chút.
Cô bé bước , một bạn học reo lên: “Từ Sanh Sanh, đến !” Từ Sanh Sanh qua, ừm, nhớ tên là gì, nhưng đó là bạn cùng lớp của cô bé.
Bạch Minh vốn đang định bảo Cô Vân gọi điện thì thấy tiếng động, đầu , quả nhiên thấy xe lăn của Từ Sanh Sanh đang dừng ở cửa. Mấy bạn trong lớp định đẩy cô bé, nhưng cô bé lạnh nhạt từ chối: “Không cần .” Rồi cô bé về phía Bạch Minh.
Bạch Minh: ... Anh dậy bước đến, phía đẩy xe lăn đưa cô bé về chỗ của họ.
“... cũng cần .” Từ Sanh Sanh khẽ , giọng còn vẻ lạnh nhạt như nãy nữa.
Bạch Minh như thấy: “Sáng nay đến muộn ?”
Cô Vân thấy Từ Sanh Sanh liền chào: “Chào buổi sáng, Sanh Sanh, nãy chúng tớ còn tưởng đến chứ.”
Chúng ? Với Bạch Minh ư? Từ Sanh Sanh thấy khó chịu trong lòng. Đứa nhóc con chẳng hứa với , khụ, dù cũng là cô bé lúc tám tuổi, là chỉ bạn với cô thôi ? Bạch Minh đẩy cô bé đến chỗ , đặt xuống thì lườm một cái.
Bạch Minh: ??? Anh lục lọi từ trong túi mấy viên kẹo: “Kẹo vị cam, là uống nước cam sủi bọt?” Cái gọi là “nước cam sủi bọt” mà , thực là hòa mấy viên kẹo nước nóng. Đây là cách của nhiều bạn trong lớp. Dù thì các em cũng nhiều tiền tiêu vặt, nhưng trẻ con nào mà chẳng thích uống nước ngọt sủi bọt chứ? Từ Sanh Sanh đây thích thứ , dù nhà cô bé rõ ràng nước cam tươi, nhưng cô bé vẫn thích “nước ngọt” mà Bạch Minh pha cho.
lúc Từ Sanh Sanh buồn bã lắc đầu: “Không cần .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-18-danh-rieng-cho-tu-sanh-sanh.html.]
Bạch Minh cô bé, thấy cô bé cứ ôm cặp sách rằng, cũng chẳng thèm . lúc chuông lớp vang lên, giáo viên bước .
“Được , cất sách vở của các em , tiết chúng sẽ kiểm tra chính tả.”
Bạch Minh thu tầm mắt, nhận Từ Sanh Sanh vẫn gì đó . Cô bé chỉ một chữ dừng . Ừm, Từ Sanh Sanh là một học bá cơ mà. Bạch Minh nhịn nhíu mày, lẽ đầu óc cô bé gặp vấn đề gì ?
Cuối cùng Từ Sanh Sanh định nộp quyển vở kiểm tra chính tả trắng, tổ trưởng thu bài còn cô bé một cái, nhỏ giọng hỏi: “Sanh Sanh, còn xong tên mà...” Từ Sanh Sanh chữ “Từ” , cuối cùng miễn cưỡng lên ba chữ Từ Sanh Sanh theo những gì cô bé nhớ trong đầu. Ba chữ , cái của cô bé hiện tại, thật sự là xí. cô bé thể .
Bạch Minh lấy quyển vở của cô bé. Rồi đưa cho tổ trưởng hai quyển vở. Một quyển kín ghi tên Từ Sanh Sanh. Một quyển khác chỉ một phần ba thì ghi tên Bạch Minh. Chữ hai quyển vở chút khác . Quyển của Bạch Minh trông vẻ lộn xộn. Tổ trưởng gì, thu vở mất.
Bạch Minh tự nhiên giúp cô bé cất vở: “Cô giáo dạy Văn dữ lắm đó, sẽ vì học giỏi mà mắng . Cậu ? Nếu khỏe thì về nhà nghỉ ngơi ?” Không lẽ cô bé thật sự ngã hỏng đầu ?
Từ Sanh Sanh bàn tay màu da lúa mạch sẫm của , chỗ khuỷu tay vẫn còn một mảng lớn bầm đen, sưng. Chắc đó là vết thương khi ngã xuống hôm , lúc che chở cho cô bé. Từ Sanh Sanh mím môi, khẽ : “Không .” Rồi cô bé thò tay ngăn bàn, lôi một hàng bút vẽ.
Bạch Minh: ... Anh thở dài, đưa tay qua: “Vẽ .”
Lần Từ Sanh Sanh chọn màu đỏ, ba chữ “Từ Sanh Sanh” lên tay . Lần cô bé chằm chằm một lúc, thêm hai chữ nữa. Cuối cùng Bạch Minh năm chữ 【Độc Quyền Của Từ Sanh Sanh】 . Anh cũng liếc cô tiểu thư đang hài lòng cất bút.
“Cậu...” Từ Sanh Sanh , đôi mắt to chớp chớp: “Sao thế?”
Nghe vẻ tâm trạng cô bé tệ. Quả thật là , sự khó chịu ban đầu của Từ Sanh Sanh bỗng nhiên biến mất khi Bạch Minh giúp cô bé nộp bài kiểm tra chính tả. Chàng trai mặt là bé lớn lên cùng cô bé từ thuở nhỏ mà. Là trai lớn lên với ba chữ “Từ Sanh Sanh” tay. Là... của cô bé. Cô tiểu thư từ nhỏ tính chiếm hữu mạnh, là đồ của cô bé thì ai cướp . Hơn nữa, cô bé vẫn luôn tự thôi miên rằng Bạch Minh mắt chỉ mới tám tuổi, là Bạch Minh năm xưa cưới cô bé. Là giống . Lần cô bé thể tham gia bộ cuộc đời của .
Mèo con Kute
Vì cô bé cánh tay tên , lấy cây bút đó , vẽ thêm một mặt phía chữ “độc quyền”.
Bạch Minh: ... Tiết là tiết thể d.ụ.c mà. Thôi kệ. Cô bé vui là . Anh cầm một cây bút màu trắng, cũng vẽ một mặt hình mặt trời nhỏ lên mu bàn tay cô bé: “Hòa .”
Từ Sanh Sanh bàn tay , nghiêm túc : “Xấu thật.” vui vẻ bật .
Hai lớn khoác lớp vỏ trẻ con tự chơi đùa vui vẻ. Mặt trời bên ngoài rực rỡ, họ trở về nơi bắt đầu. Và cả hai đều một khởi đầu và một sự phát triển khác biệt. Thời gian thể đồng bộ, nhưng mục tiêu vẻ nhất quán.