Âm thanh giống như tiếng thứ gì đó đập vỡ. Từ Hạo Vũ bắt đầu gõ cửa từ phía , “Bố ơi, hai mở cửa !” Bà ngoại cau mày, “Có chuyện gì ?” Sau đó bắt đầu lên lầu, những khác cũng theo.
Bạch Minh khẽ hỏi, “Bố cãi ?” Từ Sanh Sanh lắc đầu, “Không , chắc là đ.á.n.h .” Giọng cô bình thản, dù cãi cũng gây tiếng động lớn như . Tiếng động lớn đến mức cả giúp việc trong nhà cũng lầu lên, dám bước tới gần. Từ Hàm Tinh cũng chạy .
Tất cả đều tụ tập cửa phòng việc. Vẻ mặt Từ Hạo Vũ sốt ruột, thấy bà ngoại liền ngay, “Bà ngoại, bố đang cãi trong đó, gay gắt, nhưng cháu rõ…” Cánh cửa phòng dày nên rõ lắm.
Sắc mặt bà ngoại , “Từ Hành, Ngu Tư Tư, mở cửa.” Trong nhà còn trẻ con, hai họ như còn thể thống gì nữa. Lời Từ Hạo Vũ họ thể , nhưng lời bà ngoại thì thể .
Cửa nhanh bố Từ mở , cố gắng kiềm chế biểu cảm mặt, nhưng khi thấy một loạt đang ở cửa vẫn sững . “Mẹ…” Bà ngoại , trực tiếp đẩy , bên trong, quả nhiên Từ đang ôm mặt .
Cho dù bà ngoại con gái thế nào nữa, thì đó vẫn là con gái bà, hơn nữa bà chỉ duy nhất một cô con gái. Lúc thấy cô ôm mặt , sắc mặt bà ngoại càng trở nên khó coi, “Ngu Tư Tư, con đây, cái gì.”
Từ Hành vội vàng , “Mẹ, chỉ là cãi mấy câu thôi…” Thế nhưng Bạch Minh rõ ràng thấy mặt Từ dường như vết ngón tay… Cậu thị lực , Bạch Minh cũng ngạc nhiên. Không chứ, bố Từ Sanh Sanh còn đ.á.n.h vợ ? Như ?
Vợ chồng nào mà chẳng lúc cãi vã. Ở trấn Đàm Thủy, cơ bản là ngày nào cũng thể thấy tiếng cãi . Trong những cuộc cãi vã đó, vợ chồng là nhiều nhất. thật sự ai tay đ.á.n.h vợ cả, đàn ông to lớn đ.á.n.h vợ thì bản lĩnh gì chứ? Bởi , sắc mặt Bạch Minh vặn vẹo.
Mẹ Từ lúc cũng tới, vì nhiều nên cô cố gắng kiềm chế cảm xúc của , nhưng vành mắt vẫn đỏ hoe. Đến gần hơn, vết ngón tay càng rõ ràng. Sắc mặt Từ Sanh Sanh và Từ Hạo Vũ đều đổi.
“Bố, bố đ.á.n.h ?” Từ Hạo Vũ trực tiếp chất vấn, giọng cũng lớn hơn. Từ Sanh Sanh cũng về phía Từ Hành.
Từ Hành: … là đứa con trai quý hóa của . “Bố , con gì ?” Từ Hành hít sâu một , vẫn cảm thấy nên đôi co với lũ trẻ con. “Mẹ, con với Tư Tư chỉ đang chuyện vài điều thôi…”
“Nói chuyện bằng tay ?” Giọng bà ngoại cũng , bà đưa tay kéo tay con gái , “Đi thôi.”
“Mẹ,” Ngu Tư Tư mở lời, “Thật sự động tay , là con tự cẩn thận đụng thôi.” Giọng cô chút ngượng nghịu, nhưng vẫn nhẹ nhàng với Từ Sanh Sanh và những khác, “Các con chơi . Hạo Vũ, đưa các chị lên phòng chơi game của con chơi một chút…”
Từ Hạo Vũ lo lắng , nhưng thấy cô mỉm với . Bà ngoại cũng , “Sanh Sanh dẫn Tiểu Bạch và Lý Hoa chơi một chút .” Được thôi, ý là bọn trẻ con thể chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-184-bach-minh-ha-vay-la-sinh-roi-a-anh-con-chua-hon-duoc-co-ay-nua-ma.html.]
Cuối cùng bốn vẫn về phía phòng chơi game của Từ Hạo Vũ. Từ Hạo Vũ còn liên tục đầu . Từ Sanh Sanh cũng đầu mấy , lúc thấy Từ Hành gì đó với Từ Hàm Tinh, đối phương cúi đầu trở về phòng. Từ Hàm Tinh còn về phía bọn họ một cái, nhưng thấy chị em Từ Sanh Sanh ý định gọi . Cuối cùng, cô sắp mà về phòng.
Phòng chơi game của Từ Hạo Vũ lớn, bình thường mời bạn bè đến chơi. Vì bốn năm bộ máy tính cấu hình cao. lúc ai trong họ chơi máy tính.
Từ Hạo Vũ chút bất an, “Chị, bố cãi .” Từ Sanh Sanh cúi đầu kéo tay Bạch Minh chơi ngón tay của , ừ một tiếng.
Dường như để tâm, chỉ Bạch Minh cô cũng chút bồn chồn. Bởi vì lực Từ Sanh Sanh dùng theo như là lớn. Bạch Minh lên tiếng ngăn cản cô.
Từ Hạo Vũ thấy giọng điệu thờ ơ của Từ Sanh Sanh chút sốt ruột và tức giận, “Nếu bố ly hôn thì đây?”
“Thì chứ, con phần lớn sẽ theo bố, bố con chỉ một con là con trai, còn chị thì theo bà ngoại.” Từ Sanh Sanh lạnh nhạt , “Con chị gì? Hay là con ở đây vô năng giận dữ thể khiến họ cãi ly hôn?” Một chiêu chế địch. Từ Hạo Vũ lập tức im bặt.
Cậu há miệng, cuối cùng gì, cúi đầu xuống. Căn phòng trở nên yên tĩnh. Lý Hoa hứng thú với chuyện gia đình khác, mở điện thoại hỏi Đới Soái bài tập. Nhờ gửi bài tập tối nay qua, dù lúc mà đòi về cũng tiện.
Bạch Minh thì nghiêng mặt Từ Sanh Sanh, tay khẽ động, Từ Sanh Sanh đang chơi ngón tay dừng , đó thấy tay tay Bạch Minh bao bọc. Rất cảm giác an . Cô Bạch Minh, Bạch Minh mỉm với cô.
Từ Sanh Sanh thở một , khẽ với Bạch Minh, “Nếu thật sự ly hôn… cũng .” Dù cô thật cũng cần theo ai cả. cô cũng kiếp bố cô tuy luôn ở bên , quan hệ cũng mật, nhưng họ cũng thường xuyên cãi vã. Mỗi cãi đều là Từ Hành nhận , bởi vì cô mỗi cãi xong đều xúc động dễ phát bệnh.
Mèo con Kute
Cho nên thật Từ Sanh Sanh hiểu lắm, ở bên bố khó chịu đến , cô ly hôn chứ. Sau đến bây giờ, Từ Sanh Sanh mới hiểu . Cô liếc Bạch Minh bên cạnh, dù thừa nhận, nhưng gia đình họ dường như gen si tình gia truyền. Bắt đầu từ đời bà ngoại như .
Khi ông ngoại qua đời để cho bà ngoại nhiều tài sản và cô lúc đó mới mười tuổi. Khi đó bà ngoại cũng còn trẻ, đàn ông nào mà chẳng ? Thế nhưng bà ngoại từng nghĩ tới, bà nỗ lực việc nuôi con, cứ thế một đời thủ vững căn biệt thự nửa đồi của ông ngoại.
Đến cô cũng , khi ở bên bố cô thì từng nghĩ đến những khả năng khác… Từ Sanh Sanh nghĩ đến chính , cũng y như . Kiếp thu hút, kiếp cũng ngoại lệ, vẫn là . Trọng sinh , cũng chỉ mãi mãi nhớ đến … Ngay cả lúc đó cô còn ý thức mơ hồ, vẫn nhớ tên lên cánh tay …
Từ Sanh Sanh nghĩ, toi , cái gen si tình sẽ di truyền cho con cái của cô chứ? Nếu gặp thì còn đỡ, nếu gặp thì… Bạch Minh vẫn đang suy nghĩ để trả lời câu đó của cô, ngờ Từ Sanh Sanh đột nhiên tiến gần thêm một chút, kéo cổ Bạch Minh xuống, khẽ hỏi, “Sau đừng sinh con gái, chỉ sinh con trai thôi!”
Bạch Minh: ??? Hả? Đã sinh con ? Anh còn kịp hôn cô nữa mà!