Bạch Minh thích cô , lúc Từ Sanh Sanh mới thật sự tự do. Khi ở thành phố S, ở nhà họ Từ, cô cũng , nhưng dường như lúc nào cũng bao phủ bởi những đám mây u ám. Bạch Minh , cô thích nơi đó, thích những ở đó. Từ Sanh Sanh thích trấn Đàm Thủy, ở đây, linh hồn cô tự do. Vô lo vô nghĩ, mặc dù cũng những , nhưng xung quanh cô phần lớn đều là những điều thiện ý. Bạch Minh , há miệng c.ắ.n một miếng, ăn sạch cả phần thịt mềm rục của chiếc đùi gà nhỏ. Nụ mặt Từ Sanh Sanh bắt đầu cứng , cô bỗng nổi giận. Cô nhấc chiếc xương gà định nhét miệng Bạch Minh, “Anh gì hả!” Bạch Minh bỏ chạy, tiếng vang vọng xa. Từ Sanh Sanh tức tối đuổi theo phía nhưng kịp, “Anh đừng chạy!”
Ngu Tư Tư đến, con gái đùa đuổi theo Bạch Minh, trong mắt cũng thêm ý . Hóa Sanh Sanh ở cùng họ vui vẻ đến thế. Nghĩ đến đây, nụ mặt cô khẽ thu một chút. Cuối cùng cô vẫn gọi hai mà rời . Cô vốn đến để thăm Từ Sanh Sanh, giờ thấy con , cô sẽ gọi nữa, kẻo con bé thấy vui. Có lẽ cô đúng, yêu thương con thật sự là sắp xếp thứ cho con, mà là để con con đường , vấp ngã thì đến đỡ, nhưng đừng can thiệp con. Cũng giống như cô , ít nhất bây giờ cô còn ở phía , nên Ngu Tư Tư thể bà Từ. Trước đây cô suy nghĩ quá thiển cận. Ở đây, lẽ cô thể mở rộng tâm hồn hơn. Bạch Minh liếc vị trí cửa, Ngu Tư Tư còn ở đó. Thật Bạch Minh nãy thấy cô , nhưng cho Từ Sanh Sanh , chỉ là ăn hết chiếc đùi gà nhỏ của cô. Nhìn cô nổi giận đuổi theo , Bạch Minh nghĩ như là . Để Ngu Tư Tư thấy đây mới là Từ Sanh Sanh chân thật, ? Tự do vui vẻ, chứ là con chim lồng buồn bã.
Sau khi Bạch Minh và tập huấn trở về, bao lâu thì đến Tết. Ngôi biệt thự nhỏ mới xây ở nhà Bạch Minh cũng tạm thời ngừng thi công. Mọi về nhà ăn Tết . Hứa Nguyệt lên kế hoạch , căn nhà mới sẽ để con trai và con dâu ở, còn hai ông bà vẫn sẽ ở căn nhà cũ . Đây chẳng là gian riêng tư mà giới trẻ bây giờ cần ? lão Bạch nhắc nhở một câu, “Căn nhà mới xây xong , chẳng lẽ để Sanh Sanh vẫn ở nhà cũ ?” Hứa Nguyệt nghĩ cũng , bà nhíu mày hai mới nhà. Sáng nay hai đứa nó cùng Kha Dĩ ngoài chợ Tết mua đồ. Thật chẳng gì đáng để dạo, nhưng Từ Sanh Sanh thích sự náo nhiệt . Mặc dù là gì để mua, nhưng lúc Bạch Minh tay vẫn xách nhiều đồ, đến mức thể mở cổng sân. Anh đang chỉ huy Từ Sanh Sanh, chỉ cầm một túi nhỏ đồ ăn vặt, một tay còn giơ cao một chuỗi kẹo hồ lô lớn, mở cửa, “Từ Sanh Sanh, mở cửa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-192-truyen-thong-nha-chung-ta-chi-an-do-vo-de-thua.html.]
Từ Sanh Sanh “ái” một tiếng, liếc chân , “Chân dài ? Anh dùng chân mở ...” Nói thì , nhưng tay cô vươn đẩy cửa. Bạch Minh: ... Anh tức đến bật , “Cái miệng em , đúng là đáng...” Hôn. thể . Từ Sanh Sanh hiểu lầm, cô hừ một tiếng, “Em sẽ mách dì Hứa là đ.á.n.h miệng em!” Nói cô về phía Hứa Nguyệt đang cùng lão Bạch rửa đồ ở cửa, chạy tới , “Dì Hứa ơi, Tiểu Bạch đ.á.n.h con~” “Anh !” Bạch Minh vô cùng cạn lời gầm lên một tiếng, theo bên cạnh cô dặn dò, “Dưới đất nước, em chậm thôi~” Hứa Nguyệt , nhỏ một câu, “Vậy thì cứ dọn qua ở thôi.” Biết con trai bà tiền đồ, Sanh Sanh thật sự là con dâu của bà thì ? Thế thì ở nhà mới một chút ? Lão Bạch bật , thấu suy nghĩ trong lòng vợ . Cứ nghĩ thế thì con trai ông đúng là may mắn thật. Vợ ông là cho yêu sớm, nhưng thầm thấy hai đứa xứng đôi. Lão Bạch hai , khi Bạch Minh gọi, Từ Sanh Sanh quả nhiên chạy nữa, đang vòng qua chỗ nước tới. Bạch Minh chân dài, đuổi kịp, tay dù đang xách đầy túi nhưng vẫn ảnh hưởng đến việc đưa tay gõ đầu Từ Sanh Sanh.
Mèo con Kute
Bị cô lườm một cái, chỉ chậm rãi , “Đây mới là đ.á.n.h em.” Lúc Từ Sanh Sanh mới thật sự chạy đến mách tội. Cô còn đưa chuỗi kẹo hồ lô đang cầm cho Hứa Nguyệt, “Dì Hứa ơi, hôm qua dì ăn một miếng ? Cái cả dâu tây, sơn , việt quất, đủ cả. Dì thích thì ăn, thích thì cho Tiểu Bạch ăn.” Bạch Minh đang định đặt đồ, “ái” một tiếng, “ là thùng rác ? Mẹ ăn thì mới đến lượt ?” Từ Sanh Sanh ngạc nhiên, “Oa? Vậy cái thùng rác của vẫn còn thuộc loại thấp cấp ?” Bạch Minh “hừ” một tiếng, lão Bạch, “Bố, Từ Sanh Sanh bố là thùng rác cao cấp!” Từ Sanh Sanh lập tức , “Con !” “Vậy ăn thừa đều là bố ăn, lời em ý đó ?” Nhìn hai đứa nhỏ cãi , Hứa Nguyệt ở bên cạnh , lão Bạch cũng vui vẻ , “ ngại, đàn ông mà, thùng rác cho vợ thì ?” Từ Sanh Sanh cũng . Sau đó cô chợt nghĩ điều gì đó, nhanh chóng liếc Bạch Minh. Bạch Minh đang cô , con trai cứ đến mùa đông là da sẽ trắng hơn. Da của Bạch Minh thật giống Hứa Nguyệt, nổi mụn, và dễ trắng. Trắng lên một chút, cả trông như từ một tên thổ phỉ biến thành thư sinh . Rất tính lừa dối. Lúc đang Từ Sanh Sanh , một khẩu hình miệng. Từ Sanh Sanh chăm chú miệng , cuối cùng cũng nhận , là, “Truyền thống nhà chúng chính là chỉ ăn đồ ăn thừa của vợ.” Mặt Từ Sanh Sanh đỏ lên, cảm thấy đang giở trò lưu manh. Bình thường luôn tỏ chất phác, ngốc nghếch theo đuổi , nhưng đôi khi những lời quyến rũ. Vì Bạch Minh từ nhỏ ăn đồ ăn thừa của Từ Sanh Sanh. Chưa bao giờ ghét bỏ. Đến bây giờ, Từ Sanh Sanh quen với việc nhét đồ ăn thừa của tay Bạch Minh. Vậy đang chiếm tiện nghi của cô ? Bạch Minh gương mặt Từ Sanh Sanh đang dần ửng hồng. Thật . Bây giờ trời lạnh, Từ Sanh Sanh mặc một chiếc áo khoác phao màu trắng hề trông cồng kềnh, mà . Trên chiếc khăn quàng cổ màu đỏ còn một chú thỏ trắng nhỏ, đây là Hứa Nguyệt tranh thủ móc cho cô. Rất , khi quàng trông khuôn mặt nhỏ nhắn của Từ Sanh Sanh trắng hồng, như một quả táo nhỏ . Lúc mặt cô đỏ bừng lên như một quả táo đỏ, càng hơn. Bạch Minh , xách đồ tay . Nếu còn cô chằm chằm nữa, e rằng cô sẽ đỏ bừng lên, sẽ manh mối mất. Còn lão Bạch? Bạch Minh tin bố nhận . Dù thì ông sớm chuyện tâm sự với . Từ Sanh Sanh cạnh Hứa Nguyệt liếc bóng lưng Bạch Minh, Tiểu Bạch cao thêm ?