Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 20:-- Vì em chỉ muốn tốt cho anh thôi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:59:59
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô giáo Vương dặn dò bọn họ về lớp văn phòng. Lớp của họ lúc chắc đang tiết tự học. Bởi vì vốn dĩ đó là tiết của cô giáo Vương, nhưng giờ cô đang bận giải quyết chuyện đ.á.n.h .
Một trong những bé tham gia đ.á.n.h lén thở phào nhẹ nhõm, “Sợ c.h.ế.t mất thôi, nếu mà gọi phụ thì con sẽ bố đ.á.n.h c.h.ế.t mất.”
“ thế, đúng thế, lúc đ.á.n.h thì nghĩ nhiều, bây giờ sợ .”
Bạch Minh thu ánh mắt đang Từ Sanh Sanh, hào phóng với bọn họ, “Tan học mỗi một cây xúc xích que, tớ mời!”
Mấy bé khác lập tức vui vẻ reo hò, cũng còn lo lắng đ.á.n.h nữa.
Từ Sanh Sanh cũng ngẩng đầu Bạch Minh, tay của họ vẫn đang nắm lấy .
Bạch Minh khi đ.á.n.h rửa tay, với là tiết thể dục. Thật tay bây giờ dính dáp, nhưng bất ngờ là cô bé dường như cũng ghét bỏ đến .
Mấy bé vui vẻ .
Bạch Minh đẩy Từ Sanh Sanh theo bọn họ. Mấy nhóc lúc cũng đang phấn khích, đ.á.n.h mà, còn phạt, cảm giác ngầu.
Bạch Minh ống quần Từ Sanh Sanh thả xuống, chỗ sưng đỏ còn thấy nữa. Tâm trạng cô bé hình như cũng khá , giống như bắt nạt.
“Từ Sanh Sanh.” Bạch Minh ít khi gọi cô bé bằng cả họ lẫn tên. Thường thì gọi bằng biệt danh như tiểu thư, công chúa.
Từ Sanh Sanh hiểu thấy sự nghiêm túc trong giọng điệu của . Cô bé đầu Bạch Minh, “Sao thế?”
Cô bé nghĩ một chút, xuống quần của , “Nước ngọt ướt quần của tớ… dính dáp.”
Nói đến đây, chính cô bé cũng chút ghét bỏ. lúc nãy khi nắm tay Bạch Minh dính dáp thì hề ghét bỏ chút nào.
Bạch Minh “chậc” một tiếng, “Đừng đ.á.n.h trống lảng, quần ướt thì cũng chịu thôi, tối về . Vết thương ở đầu gối là ?”
Từ Sanh Sanh:…
Bạch Minh tám tuổi nhạy bén đến ?
“Sao là ? Tớ đang gì, buông tay , tớ tự về.” Từ Sanh Sanh khôi phục giọng điệu khiến tức c.h.ế.t.
Thế nhưng Bạch Minh vẫn nắm chặt xe lăn của cô bé buông, cô bé cũng dám thẳng. Tức giận đầu lườm Bạch Minh một cái, “Buông .”
Bạch Minh mái tóc vốn gọn gàng của cô bé xù mấy sợi. Vừa nãy lúc đ.á.n.h một thằng nhóc định vươn tay giật tóc cô bé, Từ Sanh Sanh kẹt xe lăn chỉ thể luống cuống nghiêng đầu né tránh.
Thế nhưng vẫn rối.
Lúc Bạch Minh vươn tay, thấy cô bé nhắm mắt rụt đầu , đây là sợ đ.á.n.h cô bé ?
Bạch Minh chút bất lực, tay nhẹ nhàng vỗ đầu cô bé, “Cậu trốn gì? Tớ đ.á.n.h bao giờ ?”
Từ Sanh Sanh:…
Cô bé mở mắt , gạt tay Bạch Minh. Rồi nhanh chóng điều khiển xe lăn bỏ chạy.
Động tác nhanh nhẹn. Cứ như nhiều .
Bạch Minh:…
Cậu đến văn phòng. Khi trở về lớp, lớp trưởng đang phía , còn mở một quyển nhật ký cán bộ lớp, đó ghi ít tên những chuyện.
Bạch Minh cầm chai dầu nóng trong tay bước lớp. Còn ít bạn học đang , Bạch Minh dẫn các bạn đ.á.n.h họ đều thấy.
Bạch Minh trở chỗ đó liếc Từ Sanh Sanh đang úp mặt xuống bàn.
Cô bé chắc là rửa tay, cũng giặt quần, một mảng quần vẫn còn ẩm ướt.
Bạch Minh xổm xuống, xắn ống quần cô bé lên.
Từ Sanh Sanh trợn tròn mắt, theo bản năng vươn chân đá , nhưng chỉ thể nhấc lên một chút.
Bạch Minh đầu gối sưng đỏ của cô bé, đổ dầu nóng lòng bàn tay xoa nóng nhẹ nhàng ấn lên đầu gối cô bé.
Nghe thấy cô bé “xì” một tiếng, Bạch Minh tưởng là đau, ngẩng đầu cô bé.
Lại thấy cô bé nhíu mày , “Cậu rửa tay ?”
Bạch Minh:…
Cậu dùng sức xoa mấy cái chỗ sưng đỏ chân cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-20-vi-em-chi-muon-tot-cho-anh-thoi.html.]
Khóe mắt Từ Sanh Sanh đỏ lên. Thật chân cô bé vẫn cảm giác, vết thương của cô bé lành từ lâu , chỉ là cảm giác quá mạnh, sẽ chậm chạp một chút.
cũng sẽ đau.
Vừa mắt đỏ hoe là do chính cô bé tự đập chân mà .
Mèo con Kute
Lúc Bạch Minh ấn mấy cái, nước mắt liền tí tách rơi xuống.
Bạch Minh:…
Cậu “ai” một tiếng, “Cậu đừng mà.”
Vươn tay định lau nước mắt cho cô bé. Thế thì , Từ Sanh Sanh “òa” một tiếng thật sự.
Tay còn dính dầu nóng mà, trực tiếp lau lên mắt cô bé thì chẳng cay mắt đến phát .
“Oa, đau quá… Mau đưa tớ rửa!” Giọng Từ Sanh Sanh cũng nghẹn ngào vì .
Bạch Minh vội vàng “ồ” một tiếng, cuống quýt đẩy cô bé chạy ngoài.
Ngày hôm , trong trường tiểu học liền lan truyền tin đồn Từ Sanh Sanh học sinh lớp năm bắt nạt đến mức òa trong lớp.
Nghe bố của hai bé đó Từ Sanh Sanh xe lăn, về nhà đ.á.n.h con trai họ một trận.
Tuổi nhỏ mà dám bắt nạt bạn nhỏ khuyết tật! Đáng đánh!
Từ Sanh Sanh:…
Bạch Minh:…
Chột đưa kem que, “Của tớ cũng cho , lúc đó tớ thật sự quên mất.”
Từ Sanh Sanh mặt biểu cảm nhận lấy, c.ắ.n một miếng, hạnh phúc nheo nheo mắt.
Lúc hai đang trong sân nhà Bạch Minh, phía ông Bạch đang sửa xe cho trò chuyện.
Trong bếp, Hứa Nguyệt đang nấu cơm.
Sổ bài tập xong của họ để bàn bên cạnh. Bạch Minh chiếc ghế đẩu cùng cạnh Từ Sanh Sanh xe lăn, “Tớ là đang quan tâm ?”
Từ Sanh Sanh coi cây kem que tay là Bạch Minh. Tính tình cô bé thích giữ thể diện, dù mấy tuổi cũng .
Bây giờ cả trường tiểu học đều nghĩ cô bé hai bé lớp năm bắt nạt đến phát . Mặc dù nhờ mà cũng nhận nhiều đồ ăn vặt thăm hỏi từ các bạn học, nhưng tiểu thư đây cảm thấy mất mặt.
Hai ngày nay cô bé tự kỷ . Thậm chí chuyện với Bạch Minh, kẻ gây chuyện.
Bạch Minh dỗ dành mấy ngày , ngay cả kem que cũng nhường , cô bé vẫn còn giận .
Ôi, quả nhiên kiếp độc lý do. Từ nhỏ đến lớn bao giờ hiểu con gái đang nghĩ gì.
Bạch Minh dứt khoát tự đưa tay xắn ống quần của lên.
Bị Từ Sanh Sanh dùng chân đá một cái mấy lực.
Bạch Minh vết bầm tím mà xoa tan , đá cũng tức giận, “Tớ cho , bố tớ , nếu vết bầm xoa tan, về già sẽ đau lắm đó, cứ hễ trời mưa gió là đau…”
Nghĩ đến kiếp cứ hễ trời mưa gió là chân đau nhức, động tác ăn kem của Từ Sanh Sanh chậm một chút. Cô bé rủ mắt mặt đổ dầu nóng giúp xoa bóp.
Lần dùng sức lắm, chắc là sợ cô bé đau.
“Bạch Minh, rốt cuộc với tớ như là vì ?” Từ Sanh Sanh tò mò hỏi.
Bạch Minh tám tuổi với đến thế, nhẫn nhịn tính cách tiểu thư của cô bé, dường như bao giờ tức giận.
Động tác của Bạch Minh dừng , “Bởi vì tớ chỉ với thôi.”
Câu hỏi Từ Sanh Sanh luôn hỏi, lẽ vì sự thờ ơ của cha , cô bé luôn xác nhận xác nhận điều gì đó.
Bạch Minh căn bản nghĩ nhiều, trả lời cũng tự nhiên. Nhiều hơn nữa thì với một đứa trẻ như thế nào.
Muốn cho cô bé một tuổi thơ vui vẻ, coi như đền đáp sự giúp đỡ của cô bé đối với kiếp .
Chân Từ Sanh Sanh run rẩy nhẹ, kem que nhỏ giọt lên bàn tay trắng nõn của cô bé. Cô bé chớp chớp mắt, “Ồ, .”
Vậy thì, tớ cũng miễn cưỡng với hơn một chút . Cô bé thích mắc nợ khác.