Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 208:-- Bạch Minh luôn có chỗ dựa, cảm giác an toàn Từ Sanh Sanh muốn, chỉ có anh mới có thể cho. ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:05:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Minh lúc đó cũng thở phào nhẹ nhõm, mỉm : “Được.” Mấy tháng đó, còn tin tức gì về Hứa Bằng nữa, là Hứa Nguyệt và những khác với , thực sự đến nữa.

 

Cuộc sống năm cấp ba thật nhàm chán, nhưng cũng bận rộn. Từ Sanh Sanh cũng ít ồn hơn hẳn. Mỗi ngày, mở mắt bài tập, rà soát kiến thức còn thiếu, luyện đề... Đến năm cuối cấp, ngoài việc luyện đề, việc sách cũng còn tác dụng lớn lắm. Ngày xưa, khi Bạch Minh và các bạn còn học lớp 10, 11, luôn tòa nhà của học sinh lớp 12 trông như nhà ma . Mỗi ngày chút tiếng động nào, thỉnh thoảng còn thấy mấy chị khóa lảng vảng ở hành lang, mà còn là lảng vảng trong im lặng. Cảm giác đáng sợ, bây giờ thì họ cũng trở thành một thành viên trong những đáng sợ đó .

 

Trận tuyết đầu mùa năm nay đến muộn, mãi đến tháng 12 mới . Hôm tuyết rơi, cả năm họ tụ tập ăn lẩu cay. Kha Dĩ sắp thành phố B, sẽ huấn luyện, và như ý nguyện gia nhập đội tuyển quốc gia. Cậu phấn khích. Mọi đều mừng cho , nhưng cũng điều dễ dàng, sẽ mệt mỏi. Tuy nhiên, ánh sáng trong mắt thiếu niên rực rỡ, sợ mệt, chỉ cần giấc mơ thành hiện thực, sẽ thấy mệt. Những thiếu niên ở tuổi , theo lời Bạch Minh, là sức khỏe như trâu, nên chẳng sợ gì cả.

 

Người đầu tiên phát hiện tuyết đầu mùa là Kha Dĩ, vui mừng : “Nhìn kìa, cuối cùng cũng tuyết rơi .” Viên cá đũa Bạch Minh Từ Sanh Sanh c.ắ.n mất một miếng. Bạch Minh tiện tay lau khóe miệng cho cô, cùng ngoài. Tuyết thật sự rơi, dù bây giờ còn nhẹ. Những đường cũng ngạc nhiên những bông tuyết bay lượn.

 

Sau đó, Kha Dĩ nghiêm túc : “Tớ sẽ đợi ở thành phố B!” Cậu vốn ít khi những lời nghiêm túc như , nhưng câu chân thành. Bạch Minh đáp: “Được, bọn tớ sẽ đợi.” Từ Sanh Sanh : “Lần thi đấu đừng nhầm tất nữa nhé.” Kha Dĩ : “Tớ nhầm nữa , hồi đó là do hồi hộp thôi mà...” chớp mắt, trai hồi hộp giờ thể bước lên một sân khấu cao hơn .

 

Lý Hoa chống cằm, điềm tĩnh : “Yên tâm, tớ nhất định sẽ .” Dù thì cô tuyển thẳng . Trương Uyển suy nghĩ một lát: “Tớ, sẽ cố gắng.” Thực cũng bắt đầu tập huấn từ năm lớp 11 để chuẩn cho kỳ thi nghệ thuật. Thành tích chắc cũng khá . Gần đây bắt đầu ôn tập môn văn hóa. Điều cũng nghĩa là, nhóm nhỏ của họ, thực từ năm cấp ba bắt đầu dần dần tách . Điều khiến Từ Sanh Sanh chút buồn bã. Bạch Minh nhận . Cậu nắm nhẹ tay cô gầm bàn. Khi cô sang, khẽ : “Tạm thời chia ly là để gặp gỡ hơn.” Vì đừng thấy buồn, chúng đều sẽ là phiên bản nhất của chính . Từ Sanh Sanh cũng mỉm , trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Tiểu Bạch còn ở bên cô, chuyện đều thành vấn đề.

 

Ngày hôm , Kha Dĩ lên đường thành phố B. Bạch Minh và Từ Sanh Sanh cũng bắt đầu nỗ lực học hành, vì kỳ thi cuối kỳ sắp đến . Ba suất tuyển thẳng của trường họ cuối cùng cũng xác định: Lý Hoa, Đới Soái, và một nam sinh khác cũng ở lớp chuyên. Thành tích của ba , khi danh sách tuyển thẳng công bố. Những “xác sống” của khối 12 vẫn phát tiếng cảm thán đầy ngưỡng mộ. Lý Hoa cũng , học kỳ sẽ đến trường nữa. Ở nhà sách hoặc giúp việc nhà là . Cũng nhất thiết đến trường. Sau Tết, chỉ còn Bạch Minh và Từ Sanh Sanh vẫn đang cố gắng hết sức ở ngôi trường .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-208-bach-minh-luon-co-cho-dua-cam-giac-an-toan-tu-sanh-sanh-muon-chi-co-anh-moi-co-the-cho.html.]

 

Thỉnh thoảng học mệt, Từ Sanh Sanh Bạch Minh ngẩn ngơ, dáng vẻ học hành chăm chú mà kìm hỏi: “Cậu hối hận ? Mệt lắm đấy...” Bạch Minh ngẩng đầu lên : “Tớ bao giờ những chuyện khiến hối hận, cho dù hối hận khi thì cũng giải quyết vấn đề gì, tớ sẽ trong tâm trạng đó mà nghĩ cách khác.” Cậu ngẩng đầu cô gái mệt mỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn mũm mĩm giờ gầy vì thức khuya. Bản gầy thì cảm nhận , nhưng Từ Sanh Sanh gầy , Bạch Minh thực sự đau lòng. Cậu vươn tay chạm mặt cô, hỏi: “Em mệt ?” Từ Sanh Sanh gật đầu, thở dài: “Haizz, nếu mà theo đuổi chắc chắn sẽ mệt.” Bởi vì Bạch Minh vẫn luôn tiến về phía . Dù Từ Sanh Sanh chậm rãi chờ đợi , nhưng cô vẫn cảm thấy mệt mỏi. Theo đuổi thực sự mệt.

 

Bạch Minh Từ Sanh Sanh : “Cái đó còn xem là ai.” Cậu cúi thấp , ghé sát gần cô một chút: “Người khác theo đuổi thế nào cũng khó, nhưng nếu là Từ Sanh Sanh thì cần theo đuổi.” Chỉ cần ngoắc tay một cái là tự động lao tới một cách vui vẻ . Từ Sanh Sanh ở chỗ Bạch Minh đặc quyền mà. Luôn luôn là . Từ Sanh Sanh quả nhiên chọc cho vui vẻ. Cô đến cong cả mắt.

Mèo con Kute

 

Lúc , hai họ đang ở nhà, năm cuối cấp ba cuối tuần hai ngày nghỉ. Chỉ một ngày Chủ Nhật. Thực đây Chủ Nhật cũng chỉ nghỉ nửa ngày, nhưng áp lực học tập cao độ, gửi đơn khiếu nại lên Sở Giáo dục. Cuối cùng, nửa ngày biến thành một ngày. Cảm ơn vị dũng sĩ . Cuối tuần cuối cùng của tháng Mười Hai. Tháng họ sẽ thi cuối kỳ, đến Tết. Tết cũng chỉ nghỉ bảy ngày, đến tận ngày ba mươi Tết mới bắt đầu nghỉ. Vì , Từ Sanh Sanh dùng lý do để từ chối lời mời của Từ Hành cô về quê ăn Tết.

 

Hơn hai năm nay, Từ Hành vẫn thể theo đuổi vợ về, con gái thì dỗ dành. Con trai thì đang tuổi nổi loạn... Ừm, Từ Hạo Vũ hình như đang trong giai đoạn nổi loạn, quản nữa. Dù thì Từ Hành bình thường cũng bận rộn. Mà thằng nhóc Từ Hạo Vũ nghỉ đông đến trấn Đàm Thủy "tìm " . Bây giờ ngày nào cũng lẽo đẽo theo Ngu Tư Tư. Từ Hành năm nay hình như cũng thể về , nếu con trai, vợ và con gái đều về, chỉ thể ăn Tết một . Không đúng, Ngu Tư Tư còn thể tìm em gái ăn Tết cùng, dù hai em đều độc . Chỉ thể , về khoản chọc tim đen khác, Ngu Tư Tư cũng coi như chút thành tựu .

 

Lúc Từ Sanh Sanh hỏi: “Qua Tết là bắt đầu đếm ngược chuẩn cho kỳ thi Đại học ...” Đây là điều cô thấy mạng và nhớ từ , dù kiếp Từ Sanh Sanh từng tham gia kỳ thi Đại học, nên khí căng thẳng coi như là đầu tiên cô trải nghiệm. Bạch Minh ánh mắt mơ màng của cô, mỉm trêu chọc: “Sớm bắt đầu lo lắng ?” Không ngờ Từ Sanh Sanh, vốn giữ thể diện, thừa nhận: “Ừm, lo lắng, nếu tớ đỗ thì ?” Nói xong, cô Bạch Minh đầy mong chờ: “Tớ học ?”

 

Bạch Minh lắc đầu: “Mệt lắm, nếu đỗ thì chúng đổi trường khác.” Dù thì thành tích của Từ Sanh Sanh cho dù mắc cũng sẽ quá tệ, thật sự thì họ cứ đổi trường khác thôi, gì to tát . Từ Sanh Sanh câu trả lời của Bạch Minh đột nhiên bật , sự lo lắng ban đầu dường như tan biến hết: “Tiểu Bạch, từng nghĩ sẽ chia xa với tớ đúng ?” Chưa từng nghĩ đến việc học , cũng từng nghĩ đến việc yêu xa. Tiểu Bạch cứ tự nhiên , họ sẽ cùng đổi trường khác. Bạch Minh cô: “Không yêu xa, em xinh như , khác lừa mất thì ?” Bạch Minh luôn một sự tự tin, cảm giác an mà Từ Sanh Sanh mong , chỉ mới thể mang . Ngoài , ai khác thể .

 

 

Loading...