Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 216:-- Em hôn anh trước đúng không? Nhóc lưu manh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:05:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Minh hình như sớm cô sẽ hôn , ánh mắt hiện rõ ý khi Từ Sanh Sanh rướn tới. Rõ ràng là cô giỏi hôn hít gì mấy, mà cũng đúng thôi, bao nhiêu năm nay họ chỉ đơn thuần là hôn má chạm môi, những thứ khác thì từng .

 

Bạch Minh khẽ hé môi, mặc cô tự do theo ý , cứ như chốn .

 

cô thực sự hôn...

 

Bạch Minh thở dài, nhịn một lúc cuối cùng vẫn nhịn , giữ gáy cô , kéo cô về khi cô định rút lui.

 

Mắt Từ Sanh Sanh mở to, Bạch Minh thở dài, khẽ c.ắ.n môi cô, "Nhắm mắt ."

 

Cứ chằm chằm như , thì chỉ là hôn đơn thuần nữa .

 

Tiếng điều hòa khe khẽ cũng tiếng thở gấp gáp của hai che lấp.

 

Chàng trai cô gái đè chiếc ghế lười, nhưng nắm quyền chủ động. Một tay giữ eo cô, một tay giữ gáy cô, khiến cô thể trốn thoát. Bàn tay đặt eo cô ngừng khẽ vuốt ve.

 

Từ Sanh Sanh sợ nhột, cơ thể kìm khẽ run lên, nhưng vì giữ chặt nên thể thoát .

 

Nụ hôn của Bạch Minh nghiêm túc, bảo Từ Sanh Sanh nhắm mắt nhưng bản thì . Anh thể rõ làn da mịn màng thấy lỗ chân lông của cô, sống mũi thẳng tắp, cùng hàng mi run rẩy vì căng thẳng.

 

Một cô gái cứ luôn lanh lợi, hoạt bát, nhưng khi hôn ngoan ngoãn đến lạ.

 

Ngay cả sự run rẩy nhẹ nhàng kiểm soát cũng trở nên đáng yêu đến ...

 

Mãi cho đến khi Bạch Minh thấy tiếng lão Bạch từ tầng vọng lên, "Các con ăn khuya ?"

 

Chắc là ông lười lên tầng, nên trực tiếp gọi ở cầu thang. Giống như cầm một chiếc loa lớn, giọng truyền thẳng lên.

 

Phòng của Hứa Nguyệt và lão Bạch ở tầng hai. Phòng của Bạch Minh và Từ Sanh Sanh đều ở tầng ba. Kể cả phòng khách.

 

Từ Hạo Vũ mở cửa và gọi to, "Chú ơi, chờ cháu hỏi chút ạ!"

 

Bạch Minh cảm nhận cơ thể cô run lên, cô chợt mở mắt.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đẩy .

 

Bạch Minh cố tình trêu chọc buông tay.

 

Cho đến khi tiếng gõ cửa, "Anh Minh, chị em ở đó ? Phòng chị đóng cửa, chú Bạch hỏi ăn khuya ?"

 

Giọng Từ Hạo Vũ vang lên bên ngoài.

 

Ngực Bạch Minh Từ Sanh Sanh đang lo lắng vỗ mấy cái.

 

Cuối cùng cũng mỉm buông cô , ấn thẳng mặt cô lòng , với Từ Hạo Vũ bên ngoài, "Có, lát nữa bọn xuống."

 

Giọng trầm hơn bình thường một chút. Thực khá rõ ràng.

 

Từ Hạo Vũ vẫn rời , một lúc vẫn hỏi, "Chị em ở đó thật ?"

 

"Ừ, đang giận dỗi, lát nữa là dỗ xong thôi." Bạch Minh trong lòng đang trừng mắt với đôi mắt long lanh ướt át.

 

Ai, đáng yêu thật, chẳng dữ tợn chút nào.

 

Từ Sanh Sanh cảm thấy sắp bốc cháy .

 

Em trai cô đang ngay cửa, nãy cô và Bạch Minh đang hôn , giờ ấn lòng cho . Mà giọng của Bạch Minh rõ ràng khác thường ngày.

 

Cô cảm thấy Từ Hạo Vũ chắc chắn nhận , nên bây giờ mới ở cửa .

 

Từ Sanh Sanh cũng tại căng thẳng, họ nghiệp mà...

 

lúc tim cô đập nhanh thật, nhanh đến nỗi cứ như nhảy khỏi lồng ngực. Cứ cảm giác như là, vụng trộm ?

 

Tuy rằng vẻ kỳ lạ, nhưng cảm giác của cô bây giờ thật sự kỳ lạ!

 

Và còn một cảm giác kích thích ngấm ngầm... Khụ khụ, khó mà diễn tả.

 

Bạch Minh cứ ôm cô như , Từ Hạo Vũ "ồ" một tiếng ở bên ngoài, , "Vậy cháu xuống đây, hai nhanh lên nhé."

 

Nói xong thêm một lúc, cuối cùng mới rời . Tiếng bước chân khá lớn, Bạch Minh nhịn .

 

Thằng nhóc chắc đoán gì đó, nên cố tình ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-216-em-hon-anh-truoc-dung-khong-nhoc-luu-manh.html.]

thật, thằng em vợ kiếp còn đáng ghét như kiếp nữa, đây là thật.

 

Từ Sanh Sanh thấy tiếng Từ Hạo Vũ rời liền lập tức trở mặt, đưa tay vỗ Bạch Minh một cái, vịn n.g.ự.c trèo lên, nhưng vì chân mềm nhũn do hôn nên vững .

 

Bạch Minh đỡ cô dậy, cô chân mềm nhũn ngã , cuối cùng cúi đầu cô, mặt cô đỏ bừng, "Muốn dậy ?"

 

"Đồ lưu manh!" Từ Sanh Sanh hừ một tiếng.

 

Bạch Minh véo miệng cô, chụt một tiếng hôn thêm một cái, "Sao gọi là lưu manh? Em là hôn mà."

 

Ngón tay khẽ vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của cô, " ? Tiểu lưu manh?"

 

Cô tiểu lưu manh bực một lúc, phồng má giận dỗi trèo dậy, thì ngã nữa, "Em đây!"

 

Người chột sẽ dám thẳng mắt đối phương.

 

Bạch Minh gọi cô , "Đợi với, mặt em đỏ như đ.í.t khỉ ."

 

Nói Bạch Minh chống tay xuống sàn cuối cùng cũng dậy khỏi chiếc ghế lười đó.

 

Món đồ Bạch Minh mua, là Từ Sanh Sanh mua, cô thích. Một chiếc để trong phòng cô, một chiếc cũng đặt trong phòng Bạch Minh, còn một chiếc nữa ở phòng khách tầng hai.

 

Trước đây phòng nhỏ, để nhiều đồ. Bây giờ đổi phòng, thiết kế và một vật dụng trong phòng Bạch Minh đều do Từ Sanh Sanh tự tay sắp xếp.

 

Và cơ bản là giống hệt phòng cô, chỉ khác màu sắc.

 

Kha Dĩ từng than thở, "Nhìn qua ngoài màu sắc thì gì khác , hai ở chung phòng luôn cho ."

 

Đó là Bạch Minh ? Là dám đó!

 

Lúc Từ Sanh Sanh thấy lời Bạch Minh, đầu định phản bác rằng ở cạnh thì mặt cô thể nào hết đỏ .

 

Kết quả thấy kéo quần lên một chút.

 

Ánh mắt cô tự nhiên thuận theo động tác của xuống.

 

Rồi thì...

 

Từ Sanh Sanh đột ngột , như thể thứ gì đó đang đuổi theo phía , "Em về rửa mặt đây!"

 

Bạch Minh "ai" một tiếng, nhưng cô mở cửa chạy biến .

 

Còn thèm đóng cửa giúp .

 

Bạch Minh "chậc" một tiếng, nghĩ gì đó cúi đầu xuống.

 

Khụ, hình như tại chạy .

 

mà chạy cái gì chứ? Anh cũng sẽ gì.

 

Bạch Minh trong lòng vẫn chút tiếc nuối, nếu gì cũng đợi sinh nhật Từ Sanh Sanh tháng Mười.

 

Và thực cũng vội, họ mới ở bên mà...

 

Thôi bỏ , giả vờ nữa, thẳng thắn luôn, cơ thể đúng là đang vội.

 

Bạch Minh thở dài, phòng tắm rửa mặt.

 

Khi họ đến sân ăn khuya thì là nửa tiếng .

 

Hứa Nguyệt vẫy tay với Từ Sanh Sanh, "Hai đứa cãi đó ? Tiểu Vũ Tiểu Bạch đang dỗ con bé mà?"

 

Bạch Minh trực tiếp xuống cạnh Từ Sanh Sanh, "Ừm, vì chuyện du lịch, cô tiểu thư nhỏ đó chút ý kiến."

 

Từ Sanh Sanh dám Bạch Minh, nhưng điều đó ngăn việc cô đưa chân đá Bạch Minh một cái, "Anh linh tinh."

 

Bạch Minh kêu "ai ai ya ya ya" một cách khoa trương, "Mẹ ơi. Mẹ kìa, dữ thật!"

 

Hứa Nguyệt và lão Bạch đều , "Để con trêu nó gì?"

 

Mèo con Kute

Từ Hạo Vũ cạnh đó với ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.

 

Không khí gia đình như thế thật sự .

 

 

Loading...