Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 228:-- Cảm ơn em đã ở lại bên anh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:05:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Sanh Sanh thấy giọng Bạch Minh thoải mái thì cô cũng theo. Sau đó, cô cứ thế ôm Bạch Minh, nhắm mắt lẩm bẩm: " . Nếu hôm nay chúng đến đây, đồng ý đưa Quan Vân theo, thì lẽ Tưởng Lệ Mạn c.h.ế.t đuối ao ..." Nói đến đây, Từ Sanh Sanh nhịn mở mắt. Chỉ cần một bước trong đó đồng ý, tính mạng của Tưởng Lệ Mạn thể biến mất . Đây là sự trùng hợp? Hay Bạch Minh nên cố tình đến cứu cô ? Từ Sanh Sanh cũng thể rõ, hơn nữa cô còn một thắc mắc khác: "Anh xem nếu Quan Vân mặt ở đó, Tưởng Lệ Mạn sống sót ?" Chỉ là tình cờ Quan Vân đến khá sớm, nếu thì ?
Bạch Minh im lặng một lát, "Chắc là thể nhỉ?"
"Vậy nếu cô thực sự c.h.ế.t đuối, báo cảnh sát ?" Dù Từ Sanh Sanh hỏi , nhưng thực cô cũng câu trả lời. Sẽ báo cảnh sát, cũng sẽ ai nhắc đến. Dù thì tay là những đứa trẻ trong làng. Những đó sẽ quan tâm đến sống c.h.ế.t của Tưởng Lệ Mạn khi cô chỉ còn một . Thậm chí thể khi cô qua đời, họ sẽ chia căn nhà và gà vịt còn ... Nghĩ đến đây, Từ Sanh Sanh vẫn còn tức giận, cô khịt mũi một tiếng.
Bạch Minh đưa tay vỗ nhẹ lưng cô an ủi: "Tức giận gì chứ, ? Còn cùng ăn cơm nữa mà."
Từ Sanh Sanh "ừ" một tiếng, với giọng nhỏ hơn: "Vậy, cũng khá ý nghĩa."
Mèo con Kute
Trước khi khởi hành, cô vẫn luôn than vãn ở đây chẳng gì vui, lúc xe cũng mấy vui vẻ. Mặc dù sự vui Bạch Minh cho rằng cũng liên quan đến việc cô hiểu lầm và Mạch Dao. đến bây giờ, cô cảm thấy việc thể cứu một thì chuyến thật sự ý nghĩa. Đây chính là Từ Sanh Sanh, cô bé hiểu chuyện đến đáng sợ.
Bạch Minh ôm cô, đung đưa dỗ dành như dỗ trẻ con: "Sanh Sanh của chúng đúng là một cô bé hiểu chuyện mà..."
Bị Từ Sanh Sanh vỗ hai cái: "Không bắt chước giọng bà ngoại chuyện." Vừa , cô nghiêng mặt hôn chụt một cái lên má Bạch Minh, khiến Bạch Minh cảm thấy sảng khoái.
Thế nhưng Từ Sanh Sanh vẫn ý định buông tay. Ngồi ở mép giường mà chỗ dựa lưng. Ngồi lâu cũng khá mỏi. Cuối cùng, Bạch Minh dứt khoát ngả , xuống. Từ Sanh Sanh vẫn giữ nguyên tư thế đó, cùng ngả xuống. Có lẽ hôm nay Từ Sanh Sanh thực sự mệt . Bạch Minh cứ thế ôm cô giường, cả hai gì, chốc lát cảm thấy thở của cô trở nên đều đặn. Bạch Minh nghiêng mặt sang, cô ngủ . Trong mắt hiện lên ý .
Anh nhẹ nhàng từ từ dịch chuyển cô khỏi . Từ Sanh Sanh vẫn theo bản năng níu chặt lấy áo Bạch Minh. Bạch Minh khẽ thở dài, cứ thế gương mặt ngủ say của cô một lúc. Rồi cầm lấy điện thoại của xem qua vài . Nhóm chat vẫn khá sôi nổi. Nhóm của họ, ít nhất cũng năm nhóm... Bạch Minh đoán còn nhiều hơn nữa, chắc chắn những nhóm họ kéo .
Có còn kéo Tưởng Lệ Mạn nhóm chat chung. Cô cũng hỏi ai là đặt tiền. Rồi những trả lời trong nhóm về cơ bản đều đưa đáp án thống nhất.
【Từ Sanh Sanh】
【Sanh Sanh】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-228-cam-on-em-da-o-lai-ben-anh.html.]
【Chắc là Sanh Sanh】
【Chỉ cô mới mang theo tiền mặt và lén bỏ tiền như .】
Đọc đến đây, Bạch Minh liền bật . Xem kìa, hình ảnh của Từ Sanh Sanh vẫn luôn sâu sắc trong lòng . Anh lướt qua lịch sử trò chuyện, trong nhóm lớn thì gì đặc biệt. Chỉ là Tưởng Lệ Mạn ngày mai cô sẽ mang ít bánh ngọt đặc sản đến cho , nhưng lượng thể nhiều lắm, nhắc nếu nhà nghỉ bữa sáng thì nên ăn . Ngày mai cô thực sự định dẫn họ leo núi.
Bạch Minh sơ qua mở nhóm nhỏ của thị trấn Đàm Thủy. Kha Dĩ và hai vẫn trò chuyện vui vẻ. Họ cũng nhắc đến chuyện Quan Vân cứu Tưởng Lệ Mạn, cũng vì thế mà cảm thấy chuyến ý nghĩa. Dù thì leo núi đối với họ cũng chẳng gì đáng sợ. Ở nhà cũng thể leo mà. cứu thì khác, ý nghĩa hơn nhiều so với việc các điểm tham quan khác.
Bạch Minh trả lời một câu, 【Lần sẽ mời những nơi vui hơn.】
Kha Dĩ lẽ là trực mạng, trả lời ngay lập tức, 【 sắp về tập luyện ...】
【Vậy thì đợi khai giảng tìm cơ hội nhé~】
【Chính là đợi chúng đó~】
【Đã sẵn sàng】
Bạch Minh những tin nhắn qua của bạn bè, thở phào nhẹ nhõm. Anh lên trần nhà, kiếp và Kha Dĩ, Lý Hoa cũng là bạn . Lớn lên cùng từ nhỏ, hơn nữa vì mối quan hệ của các bậc phụ , tình bạn của họ luôn hơn những đứa trẻ khác một chút. từ khi lên cấp ba, kiếp Kha Dĩ thi đậu trường cấp ba Một. Mặc dù cũng đội tuyển quốc gia, nhưng mối quan hệ của họ còn thiết như nữa kể từ khi học cùng một trường cấp ba. Đến đại học, dù ở cùng một thành phố, nhưng khi trưởng thành dường như mối quan hệ thiết thể duy trì . Lý Hoa sẽ bận, Bạch Minh cũng . Hai họ học cùng một trường nhưng hiếm khi gặp mặt. Huống chi là Kha Dĩ ở đội tuyển quốc gia. Đến cuối cùng, khi gia đình Bạch Minh chuyển nhà, họ cũng chỉ trò chuyện dịp Tết, bề ngoài vẻ thiết nhưng thực chất cách . Rốt cuộc thể như xưa.
Trước đây Bạch Minh từng nghĩ đó là cái giá của sự trưởng thành. Dù thì cuộc đời mỗi đều khác . Sẽ luôn những ngã rẽ. Từ Sanh Sanh ở bên thì chuyện khác. Bởi vì Từ Sanh Sanh dùng hành động của để cho Bạch Minh , . Là do họ đều dành tâm sức để duy trì tình cảm đó. Cuối cùng mới ngày càng xa cách. Kiếp Từ Sanh Sanh ở đây sẽ như . Cô bề ngoài luôn chăm sóc, nhưng thực cô mới là chăm sóc tất cả . Cô mạnh mẽ và dịu dàng, dùng cách của để bảo vệ những và tình cảm mà cô cho là quan trọng. Cho nên cho đến bây giờ, mối quan hệ của mấy họ vẫn như xưa, thiết, cách. Và Bạch Minh , đến đại học cũng sẽ như . Bởi vì Từ Sanh Sanh từng nghĩ nếu Kha Dĩ trận đấu thời gian họ học thì ? Cô đương nhiên : "Tất nhiên là xin nghỉ , học lúc nào cũng , xem Kha Dĩ thi đấu mới ý nghĩa hơn." Đây chính là Từ Sanh Sanh, trong lòng cô gì quan trọng hơn những mà cô cho là quan trọng. Người khác cân nhắc nhiều chuyện, nhưng Từ Sanh Sanh thì , đối với cô , cô rõ điều gì là quan trọng nhất hiện tại.
Bạch Minh đặt điện thoại xuống, đang ôm chặt áo ngủ say sưa bên cạnh. Từ Sanh Sanh là một đứa trẻ con, cô mạnh mẽ hơn tất cả . Bạch Minh cúi xuống nhẹ nhàng hôn một cái lên trán cô, nhẹ, như sợ đ.á.n.h thức đang ngủ. Anh thì thầm: "Cảm ơn em ở bên ." Bởi vì em cũng là tái sinh, nhưng em chọn rời . Điều quan trọng đối với Bạch Minh. Đây cũng là sự tự tin, là chỗ dựa để luôn kiên trì bảo vệ Từ Sanh Sanh lớn lên. Giữa hai họ một sự ăn ý mà cả hai đều thấu hiểu. Một sự ăn ý chỉ thuộc về riêng họ.