Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 23:-- Từ Sanh Sanh tiểu thư, toàn thân miệng cứng nhất ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:00:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Minh thật cũng thấy tính khí của khó hiểu. Có lẽ là do thời tiết quá nóng cộng thêm thấy giọng Từ Sanh Sanh khiến thực sự lo lắng. Các loại cảm xúc đan xen , cuối cùng biến thành: Từ Sanh Sanh giấu ...

 

Hai từ mẫu giáo ở bên , bao nhiêu năm . Thật sự mà , Bạch Minh đúng là coi Từ Sanh Sanh như em gái . Đến cả Kha Dĩ cũng , Bạch Minh đối xử với Từ Sanh Sanh còn hơn cả cách đối xử với em gái . Hơn nữa, giữa hai luôn một bầu khí mật mà khác thể xen . Dưới sự vun đắp của nhiều yếu tố, Bạch Minh trong lòng thật sự cảm thấy họ giống những khác... Một cảm xúc phức tạp, khó diễn tả. Hôm nay, khi thấy cô bé dậy, Bạch Minh đột nhiên cảm giác phản bội. Cảm giác đến nhanh, cũng khó hiểu.

 

, khi đẩy Từ Sanh Sanh lên xe, bình tĩnh . Trong lòng cũng tự thấy thật ấu trĩ và vô cớ, giận dỗi với cô bé gì chứ? Cô bé chỉ là một đứa trẻ con thôi mà.

 

Thế nhưng, khi cúi đầu xuống, thấy Từ Sanh Sanh đang cụp mắt, nghịch điện thoại, đang gì. Nhìn nghiêng thể thấy khuôn mặt cô bé đang căng thẳng. Từ Sanh Sanh lớp năm còn má phúng phính nữa , khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn xinh . Bạch Minh cho rằng là vì cô bé quá gầy. Giờ đây, thậm chí thể bế Từ Sanh Sanh chạy quanh sân . Bao nhiêu năm qua, Bạch Minh cao lớn trưởng thành, còn Từ Sanh Sanh thì vẻ chỉ cao thêm chứ hề tăng cân. Cả vẫn trông gầy yếu. Gầy yếu thêm xe lăn, qua là thấy dễ bắt nạt... Từ Sanh Sanh cũng dễ bắt nạt. Ít nhất ở trường tiểu học Đàm Thủy ai dám bắt nạt cô bé, dù thì Bạch Minh trông đ.á.n.h dữ.

 

Lúc , Bạch Minh Từ Sanh Sanh thèm để ý đến , chút ngượng nghịu, cái tính khí của cũng thật là vô cớ. Chủ yếu là cô bé thể dậy , rõ ràng vui mừng mới đúng chứ. Bạch Minh đưa tay định lấy cặp sách của . Từ Sanh Sanh thấy bàn tay đang đưa tới, kéo khóa cặp sách của , từng chút một lấy hết đồ của trong cặp . Cứ lấy mà lời nào. Bạch Minh thấy vội : “Đừng lấy nữa, em cũng ôm nổi .” Từ Sanh Sanh quả nhiên lấy nữa, nhét đồ , đó ném cặp sách, trực tiếp ném Bạch Minh. Bạch Minh ôm cặp sách của , chút , đúng là một Từ Sanh Sanh co duỗi.

 

Từ đây xe buýt về chỉ mất năm trạm, tuyến cũng nhiều, nếu Từ Sanh Sanh chắc chắn sẽ chịu xe buýt. Bình thường Bạch Minh và cô bé xe buýt, lên xuống đều là bế hoặc cõng Từ Sanh Sanh, đó nhờ giúp mang xe lăn xuống. Thế nhưng Từ Sanh Sanh chắc là giận , tát bốp một cái tay Bạch Minh đang đưa . Vừa cô bé thể tự vịn cột cửa để lên xe, đó một cô bụng trực tiếp xách cô bé lên. Lần xuống thì may mắn như . Từ Sanh Sanh ở cửa xe buýt nhưng thể bước chân. Kiếp khi vật lý trị liệu cô bé thể , nhưng cũng lâu. Kiếp thì , nhưng vẫn bao giờ. Cô bé cố gắng điều khiển cơ thể nhưng thất bại. Phía xuống, bèn hỏi: “Có cần giúp gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-23-tu-sanh-sanh-tieu-thu-toan-than-mieng-cung-nhat.html.]

 

Bạch Minh ở cửa cô bé đó một , tay nắm chặt cột mạnh. cô bé vẫn thể nhấc chân lên, điều khiến cô bé nhỏ nhắn trông vẻ chật vật. Anh thở dài một tiếng, đưa tay ôm lấy cô bé, thì thầm: “Có nhiều thế mất mặt đấy.” Quả nhiên, Từ Sanh Sanh buông tay. Cô bé tuyệt đối cho phép mất mặt khác. Mặt mũi kiếp mất sạch mặt Bạch Minh . Vì cô bé chọn cách mặc dù giận dỗi, nhưng mất mặt thêm nữa cũng . Bạch Minh , nên cố c.h.ế.t mà nhịn để khóe môi cong lên.

 

Mèo con Kute

Từ Sanh Sanh tức đến nỗi phồng má như cá nóc bế xuống, nhưng phát hiện Bạch Minh đặt xe lăn. Cô bé nhịn ngẩng đầu lườm một cái: “Đặt xuống!” Bạch Minh ừ ừ ừ bế cô bé xe lăn: “Vậy thì em giận nữa ?” Từ Sanh Sanh: ...Đây là thái độ dỗ của một tên đàn ông thô lỗ ? Anh thậm chí còn xin quát mắng cô bé! Từ Sanh Sanh hừ một tiếng, càng giận hơn: “Có giỏi thì đừng đặt xuống!” Ồ, tha thứ . Bạch Minh cũng giận, chỗ gần nhà . Bình thường dì bán xúc xích que ở cổng trường họ, kỳ nghỉ hè đều sẽ bán ở gần trạm xe buýt. Lúc Bạch Minh quanh một lượt, thấy dì liền gọi một tiếng: “Dì Trương, giúp cháu trông hộ cái xe lăn, lát nữa cháu lấy ạ!” “Ờ, thôi.” Dì Trương lúc bán xong hai cây xúc xích que, bèn lau tay tới: “Sanh Sanh xe lăn nữa thế? Xe lăn hỏng khỏe ?” Từ Sanh Sanh giữ thể diện, ngờ Bạch Minh vô liêm sỉ đến thế. Cuối cùng nặn một câu: “Hỏng .” Thật sự thể đang giận nên nũng chịu xe lăn chứ? Chuyện lọt tai ? Dì Trương cũng nghĩ nhiều, hỏng cũng đẩy, trực tiếp dùng hai tay nhấc lên: “Vậy để dì đặt ở chỗ dì, lát nữa các cháu gọi lớn đến lấy.” Bạch Minh : “Cháu cảm ơn dì Trương ạ.” Rồi ôm Từ Sanh Sanh xoay .

 

Lúc , Từ Sanh Sanh tiến thoái lưỡng nan, chiếc xe lăn của rời xa. Thôi , bây giờ cô bé chỉ thể dựa Bạch Minh thôi, đôi tay ôm cổ Bạch Minh nhịn siết chặt thêm một chút. Nếu mà vứt bỏ cô bé, thì cô bé chỉ thể một lát xuống đất thôi. Cảnh tượng đó chỉ nghĩ thôi thấy t.h.ả.m . Hơn nữa, mặt đất mùa hè nóng bỏng mông... Nghĩ đến đây, Từ Sanh Sanh ôm chặt hơn.

 

Bạch Minh đeo cặp sách, bế cô bé con phố quen thuộc. Thỉnh thoảng, những lớn quen còn quan tâm hỏi: “Tiểu Bạch, Sanh Sanh thế? Xe lăn ?” Từ Sanh Sanh dứt khoát cúi đầu ngẩng lên, quá mất mặt, chuyện. Bạch Minh vui vẻ : “Xe lăn hỏng ạ.” Lại những lớn nhiệt tình hỏi cần giúp đỡ . Dù thì Bạch Minh cao lớn đến mấy, cũng chỉ là một đứa trẻ con thôi mà. Mỗi thấy những câu hỏi như , Bạch Minh cảm thấy trong lòng ôm chặt hơn. Đây là sợ thật sự đổi bế cô bé. Bạch Minh càng ngày càng thấy cô bé thật sự là cứng miệng nhất mà từng gặp. Đại tiểu thư Từ Sanh Sanh, khắp cả miệng là cứng nhất.

 

Đi ngang qua nhà Kha Dĩ, Kha Dĩ còn đưa cho một cái chân giò bảo mang về hầm canh uống. Bạch Minh cảm ơn. Mẹ Kha Dĩ xua tay: “Cảm ơn gì chứ, bố cháu còn đặc biệt lái xe giúp chú Kha sửa xe, còn lấy tiền nữa là. Cháu mang về , cần giúp ?” “Không cần ạ, cháu về đây dì!” “Vậy cẩn thận một chút, Kha Dĩ, cháu đạp xe đưa Sanh Sanh về ...” Giọng Kha Dĩ vọng từ bên trong. Bạch Minh cảm thấy miếng thịt ở eo Từ Sanh Sanh nhéo một cái. Anh hít một , tăng tốc bước chân. Kha Dĩ thì thấy bóng : “Mẹ, ?” “À? Đi nhanh thế cơ ?” Bạch Minh ai ai ai kêu lên: “Đại tiểu thư em buông tay , thì thật sự em ngã đấy!” Bàn tay ở eo cuối cùng cũng buông lỏng một chút.

 

 

Loading...