Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 233:-- Bởi vì em chẳng cần làm gì, anh vẫn sẽ chỉ thích em ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:05:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Uyển gửi biểu tượng cảm xúc xong thì cũng ngoan ngoãn. Từ Sanh Sanh ở một bên rõ mồn một thứ, liền ngẩng đầu chằm chằm Bạch Minh. Bạch Minh đưa điện thoại cho cô, khi cô nhận lấy, tiện tay nắm chặt cổ tay cô, dứt khoát : "Đi tắm ." Từ Sanh Sanh thuận theo lực kéo của dậy, "Ồ" một tiếng. Rồi cô tự tìm đồ ngủ.

 

Còn Bạch Minh thì tìm thấy bộ chăn ga gối đệm dùng một trong vali cô mở. Nếu thì cái vali to tướng của Từ Sanh Sanh đựng cái gì chứ? Bạch Minh thì nghĩ ngủ cũng là ngủ thôi. Từ Sanh Sanh thì .

 

Thấy cô sắp tắm, Bạch Minh hỏi một câu: "Em ngủ bên trái bên ?" Vốn dĩ là giường đôi mà. Từ Sanh Sanh liếc : "Bên , đừng sát cửa." Bạch Minh gật đầu: "Được." Rồi chuẩn trải giường cho cô.

 

Chỉ là Từ Sanh Sanh hai bước bỗng dừng , đầu hỏi Bạch Minh: "Anh thật sự gì với em ?" Bạch Minh đang cúi trải giường, sững sờ một chút, đầu cô, bất lực: "Nửa đêm nửa hôm , em đừng trêu chọc chứ." Từ Sanh Sanh "hề hề" một tiếng, lè lưỡi một cái chạy phòng tắm.

 

, Bạch Minh nỡ, và cô tin tưởng Bạch Minh. Có thể chỉ cô, mà tất cả những xung quanh, chỉ cần quen Bạch Minh, đều sẽ tin tưởng . Anh là một mang cảm giác an .

 

Bạch Minh bóng lưng hoạt bát của cô, giờ mà Từ Sanh Sanh vẻ buồn ngủ chút nào? Cô định ngủ ? Lo lắng của Bạch Minh thừa thãi, khi Từ Sanh Sanh tắm xong, Bạch Minh sấy tóc cho cô, Từ Sanh Sanh Bạch Minh đặt máy sấy xuống, liền vòng tay ôm lấy eo : "Vẫn buồn ngủ, lên đây chuyện một lát ?"

 

Bạch Minh liếc cô, thấy cô nhiệt tình vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh . Thật sự, cô cứ như một đứa trẻ . Lớn thế mà vẫn chẳng chút phòng nam nữ nào với cả. Thật trách Từ Sanh Sanh , với những lời Bạch Minh , cùng với cái dáng vẻ "ông bố" lúc dọn dẹp đồ lót của cô.

 

Lúc , hình tượng của Bạch Minh trong lòng Từ Sanh Sanh là chính trực và vĩ đại. Từ Sanh Sanh bản năng cảm thấy sinh nhật , Bạch Minh cùng lắm chỉ hôn hít, ôm ấp thôi. Cô cũng thích. Đây là sự tin tưởng từ sâu thẳm tâm hồn.

 

Thế nên thấy Bạch Minh động đậy, Từ Sanh Sanh dứt khoát tự kéo lên: "Nhanh lên , ây, giường bên ghép ?" Cô chằm chằm hai chiếc giường với ý nghĩ viển vông: "Giống như hồi bé chúng ."

 

Bạch Minh để cô kéo lên giường, cạnh cô, còn tiện tay kéo chăn đắp cho cô. Anh thì đắp, vì nóng. "Em còn nhớ căn nhà hồi bé ? Căn nhà bé tí , còn cách nào khác mới chen chúc ." Bạch Minh hỏi: "Em chê ?"

 

Thật Từ Sanh Sanh chê, thậm chí còn thích. Quả nhiên Từ Sanh Sanh khẽ "hừ" một tiếng: "Em thích, vui mà, em từng ở căn nhà nhỏ như thế bao giờ." Thấy , về khoản cứng miệng thì xem Từ Sanh Sanh. Rõ ràng là thích cảm giác mật khi chỉ hai trong gian nhỏ bé, nhưng là thấy căn nhà nhỏ thú vị. là từ đầu đến chân, cái miệng là cứng nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-233-boi-vi-em-chang-can-lam-gi-anh-van-se-chi-thich-em.html.]

May mà Bạch Minh cũng để tâm. Anh chỉ . Rồi thấy Sanh Sanh kéo chăn đắp cho cả hai, đó hài lòng chui lòng : "Tiểu Bạch, đại học chúng sẽ học cùng chuyên ngành ?" Mặc dù kết quả thi vẫn , nhưng khi chỉ hai ở bên , cô vẫn kìm mà nghĩ đến chủ đề .

 

Bạch Minh im lặng một lát: "Em từng nghĩ thích chuyên ngành nào ?" Anh Từ Sanh Sanh vì theo đuổi thể mãi chạy theo . Thế nhưng Bạch Minh học chuyên ngành liên quan đến trí tuệ nhân tạo, cái nếu chút hứng thú nào thì học khô khan vô vị. Từ Sanh Sanh vất vả bao nhiêu năm để thi đỗ đại học, Bạch Minh cô cứ thế gắng gượng học bốn năm một chuyên ngành thích, quá khổ .

 

Từ Sanh Sanh "ừm" lâu, chẳng "ừm" cái gì. Rồi cô hỏi: "Ấy da, em hỏi mà, cho em học gì ?" Thật theo Từ Sanh Sanh thấy, chuyên ngành Bạch Minh học kiếp kiếp chắc sẽ học nữa nhỉ? Mấy cái thứ trí tuệ nhân tạo, công nghệ mới mẻ gì đó, cô thật sự hứng thú. Bạch Minh học ở kiếp , kiếp lẽ sẽ đổi sang quản lý gì đó chăng?

 

Thế nhưng đoạn phim mở đầu, Bạch Minh vẫn : "Nếu gì bất ngờ thì sẽ học về trí tuệ nhân tạo." "Tại , ..." Từ Sanh Sanh suýt chút nữa hỏi tại , chẳng học ? Bạch Minh thấy cô nửa chừng bỗng dừng , đoán một chút là .

 

Còn thể là tại chứ, cần để khởi nghiệp, mà từng học khởi nghiệp mà đột nhiên cái ngành thì đáng sợ lắm chứ? Mặc dù Bạch Minh học ở kiếp , nhưng ? Hơn nữa, cùng một chuyên ngành, sẽ nhiều thời gian tự do hơn, dù cũng học mà. Lúc giải thích: "Anh khởi nghiệp, cũng liên quan đến chuyên ngành , nên học." Anh hỏi Từ Sanh Sanh: "Còn em thì ?"

 

Từ Sanh Sanh im lặng, thể học cùng Tiểu Bạch, nhưng thật sự sẽ đau khổ. Cô chút do dự, điều quan trọng nhất là, Từ Sanh Sanh gì cũng nhất. đại học của họ chắc chắn sẽ tệ, điều cũng nghĩa là, họ sẽ gặp những ưu tú hơn. So sánh như , Từ Sanh Sanh học một chuyên ngành thích, thậm chí cảm thấy khổ sở thì chẳng chút ưu thế nào. Vì Từ Sanh Sanh im lặng.

 

là một đứa trẻ thực sự, mặc dù vẫn luôn kiên trì rằng sẽ mãi theo Tiểu Bạch. thật sự cần vì Tiểu Bạch mà học một chuyên ngành thích ? Bạch Minh sự do dự của cô, nghiêm túc : "Còn em thì ? Chọn một chuyên ngành thích, chỉ cần chúng học cùng một trường là đủ , với chẳng năm hai đại học sẽ chuyển ngoài sống cùng ?"

 

Mèo con Kute

Bạch Minh chủ động đưa tay ôm chặt cô: "Sanh Sanh, đây em còn than phiền với rằng dì Ngu là một nặng tình yêu mà quên hết thứ, em đừng như , cần em cứ mãi quấn quýt bên , em cuộc sống và cuộc đời của riêng , bởi vì em chẳng cần gì cả, vẫn sẽ chỉ thích em, và cũng sẽ chỉ quấn quýt bên em thôi."

 

đừng bất cứ điều gì và bất cứ ai trói buộc. Hãy sống cuộc đời mà em yêu thích, đừng quá bận tâm đến khác, hãy quan tâm đến bản nhiều hơn. Đây là điều Bạch Minh vẫn luôn mong Từ Sanh Sanh . Được trọng sinh một , hãy tự do tự tại những gì . Những gì cô , Bạch Minh đều sẽ cho cô.

 

Cho dù hiện tại Bạch Minh thể cho , cũng sẽ cố gắng. Cái bao giờ là một cô tiểu thư cúi đầu nhượng bộ . Mà đó là một mục tiêu, mục tiêu để Bạch Minh cố gắng chạy về phía . Chỉ để đuổi kịp Từ Sanh Sanh. Như là đủ .

 

Từ Sanh Sanh "ừm" một tiếng, cô : "Tiểu Bạch, đừng rời xa em quá." Xa quá, em sẽ cảm giác an .

 

 

Loading...