Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 235:-- Cảm giác như họ đi dã ngoại chứ không phải đi leo núi. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:05:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh, Từ Sanh Sanh, Kha Dĩ và Quan Vân mấy hứng thú với việc viện phúc lợi. Mạch Địch cũng , nhưng vì là con gái, vẫn yên tâm, nên quyết định cùng. là thiếu bạn gái là , chu đáo thật đấy. Nhìn Kha Dĩ và Quan Vân kìa, ngày nào cũng toe toét, chả tích sự gì. Bạch Minh thậm chí còn thở dài.
Cuối cùng thì họ vẫn chia . Tưởng Lệ Văn dẫn họ cùng xe thành phố, chỉ cho họ cách xe buýt đến chợ lớn. Sau đó chia hai ngả. Kha Dĩ và Quan Vân hí hửng túm tụm chuyện game, cũng phiền cặp đôi nhỏ. Hai họ chuẩn sẵn sàng, đến nơi sẽ tách riêng. Tuyệt đối sẽ phiền cặp đôi .
Trên xe buýt nhiều , Bạch Minh và Từ Sanh Sanh đều chỗ . Hai tựa ngắm cảnh ngoài cửa sổ. Điều đó còn khiến họ cảm giác như đang xe xuyên qua những con phố ở Trấn Đàm Thủy . Bạch Minh Từ Sanh Sanh đang chơi điện thoại bên cạnh, hỏi: “Sao em viện phúc lợi ?” Mấy cô gái đều tỏ khá hứng thú, nhưng Từ Sanh Sanh thì trông chẳng chút hứng thú nào cả. Khi Tưởng Lệ Văn xong, cô nhíu mày. Người khác thể để ý, nhưng Bạch Minh thì thấy rõ. Vì , lúc bèn hỏi thẳng. Từ Sanh Sanh “À” một tiếng, : “Em chẳng lòng yêu thương mấy .” Giọng điệu của cô thờ ơ, nhưng Bạch Minh thể tin .
Anh nhớ kiếp cô cũng từng thành lập một quỹ giáo dục... Bạch Minh đột nhiên khựng . Anh chợt nhớ đến một trong những “tội danh” mà Từ Sanh Sanh gánh chịu ở kiếp . Tiếng tăm của Từ Sanh Sanh ở kiếp quả thật tệ, trong đó một điều chê trách nhiều nhất. Đó là cô thành lập một quỹ giáo dục. cuối cùng dự án đình chỉ, vì tố cáo biển thủ tiền bạc, và một vài đứa trẻ tố cáo Từ Sanh Sanh yêu cầu chúng “ăn cơm” với một ... Chuyện lúc đó gây xôn xao dư luận. Từ Sanh Sanh cũng đưa về điều tra. Dự án dừng . Sau đó thì Từ Sanh Sanh thả . Mấy đứa trẻ là do khác xúi giục . Những liên quan cũng bắt. nhiều vẫn Từ Sanh Sanh hề vô tội. Dù thì tai tiếng của cô thực sự quá tệ. Cô thả là nhờ quan hệ gia đình và tiền bạc... Những lời chỉ trích tiêu cực cứ đeo bám Từ Sanh Sanh, một điều nào cuối cùng rửa sạch. Một tiểu thư danh tiếng ... Bạch Minh thở một , Từ Sanh Sanh đang móc kẹo trong túi quần . Đôi mắt cong cong, trông như một đứa trẻ con . Từ Sanh Sanh như thế thể là ? Từ Sanh Sanh là , ngược cô quá thuần khiết. Vì cô mới dễ dàng tổn thương đến .
Bạch Minh đưa tay xoa đầu cô , : “Chưa từng thấy ai mềm lòng hơn em .” Bởi vì từng tổn thương, nên thấy nữa ? Đây quả thật là điều mà Từ Sanh Sanh sẽ . Từ Sanh Sanh khen nhưng nhăn mũi, bĩu môi cãi : “Anh cứ linh tinh, ‘filter’ mà.” Bạch Minh chỉ : “Thì nào? Có ‘filter’ cho bạn gái của chẳng là chuyện bình thường ?” Từ Sanh Sanh nghĩ cũng , cô ‘filter’ với Bạch Minh còn lớn hơn, nên cảm thấy bạn trai chỗ nào cũng .
Bên họ đang trò chuyện thì xe đến trạm. Kha Dĩ và Quan Vân dậy : “Đi thôi, thôi, đến nơi .” Hai họ hớn hở như từng chợ bao giờ, Bạch Minh chút bất lực: “Bên đông ...” Hai chuẩn xuống xe: “Đông thì cùng nữa, tụi con nít, phiền hai nha, lát nữa điện thoại liên lạc.” Rồi họ xuống xe. Bạch Minh còn kịp gọi họ thì họ hòa dòng . Bạch Minh cũng dứt khoát lười gọi họ nữa, tự nắm tay Từ Sanh Sanh từ từ xuống xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-235-cam-giac-nhu-ho-di-da-ngoai-chu-khong-phai-di-leo-nui.html.]
Từ Sanh Sanh gật đầu: “Cũng khá hiểu chuyện đấy chứ.” Đây là đang hài lòng với sự tinh ý của họ ? Bạch Minh dẫn cô xuống xe một lượt, quả nhiên là chợ lớn, ngay bên bờ sông, mãi thấy điểm cuối, là các quầy hàng. Trời nóng như , họ cũng ngoài quá muộn, nhưng vẫn đông. Cũng khá náo nhiệt. Từ Sanh Sanh bắt đầu hứng thú: “Trông vẻ khá vui đó.” Bạch Minh thì thấy bình thường: “Chắc cũng giống chợ ở Trấn Đàm Thủy thôi.” “Đã đến đây thì chúng dạo một chút .” Từ Sanh Sanh hăm hở kéo Bạch Minh cùng hòa dòng .
Bạch Minh vẫn che chở cô , dù thì thời gian chủ yếu là các cô chú, chị lớn tuổi đến chợ. Người trẻ cũng , nhưng ít. Mấy cô chú chen lấn thì đùa . Người như Từ Sanh Sanh thể chen cho bay mất. Bạch Minh cảm nhận cô nắm tay chặt. Từ Sanh Sanh vẫn như , mấy khu chợ kiểu thật cũng na ná , chỉ vài món ăn vặt đặc trưng là khác biệt. Còn thì đều giống cả. Từ Sanh Sanh vẫn xem vui vẻ. Vai trò của Bạch Minh là ăn những món ăn vặt cô ăn hết, mua những món đồ nhỏ cô . Sau đó thì chỉ là một “ vận chuyển” thôi. cả hai đều vui vẻ thì những chuyện đó còn quan trọng nữa.
Hai hiếm hoi khoảnh khắc riêng tư như những cặp tình nhân bình thường, cùng dạo phố. Từ Sanh Sanh chút trẻ con, đang thì bỗng kiễng chân hôn lên má Bạch Minh một cái. Bạch Minh cũng khá phối hợp, thỉnh thoảng cúi đầu để cô hôn. Nói đúng hơn thì Bạch Minh khá là hưởng thụ. Gần trưa, liên lạc ngắn gọn trong nhóm chat, cuối cùng quyết định ai nấy tự ăn, đó sẽ tập hợp để về. Chiều họ sẽ leo núi ngắm hoàng hôn.
Bạch Minh cảm thấy chuyến đặt lịch trình, cũng gì đặc biệt vui, nhưng vẫn ý nghĩa. Chắc là vì ở bên cạnh. Sau khi ăn trưa, Bạch Minh mua sữa và đồ ăn vặt cho tất cả . Kha Dĩ và nhóm của mua một đống đồ ăn vặt. Mấy viện phúc lợi còn mua đồ nướng. Họ định leo núi lên đó BBQ giải quyết bữa tối, đó sẽ xuống. Như chỉ thể ngắm hoàng hôn, mà với thời tiết , lẽ còn ngắm cả nữa. Tưởng Lệ Văn cũng , chỉ cần đừng ngủ ở đó là .
Khi họ tập hợp thì gần ba giờ chiều, họ tập hợp ở đầu làng. Tưởng Lệ Văn đống đồ trong tay họ, chút nghi ngờ: “Mấy đứa mang lên nổi đó? Mệt lắm đấy.” Theo cô , nhóm là những điều kiện gia đình khá giả, liệu thể mang nhiều đồ như leo núi ? Cô thể giúp, nhưng cũng mang nhiều. Lý Hoa : “Không , chúng đông mà.” Những khác cũng gật đầu: “Chia một chút là .” Tưởng Lệ Văn : “Vậy , các cháu về sắp xếp một chút, lát nữa thì xuất phát.”
Mèo con Kute
Thực chủ yếu là để phân chia đồ đạc. Sau đó tất cả đều phân chia đồ, chỉ Từ Sanh Sanh là phân chia bất cứ thứ gì, thậm chí cặp sách của cô cũng do Bạch Minh giúp đeo. Lý Hoa còn dặn cô nhớ mang ô. Nắng độc lắm. Cảm giác như họ đang dã ngoại chứ leo núi ...