Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 239:-- Yêu là một tình cảm sâu sắc và nặng nề hơn thích. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:06:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bàn tay con gái trông thật mềm mại, bàn tay con trai ghì xuống ga trải giường, trông thật yếu ớt và bất lực. Bạch Minh vốn dĩ đang mở mắt, nhưng khi thấy hàng mi run rẩy của cô, chút chịu nổi, cũng nhắm mắt . Thế nhưng khi nhắm mắt, các giác quan như phóng đại lên gấp bội, cảm giác ... đây... Một tay Bạch Minh giữ chặt cổ tay Từ Sanh Sanh, tay còn thể kiềm chế mà vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn đó. Từ Sanh Sanh quả thật từ nhỏ mập, lẽ vì sức khỏe . Cô bé vẫn luôn mập lên . Bởi Bạch Minh luôn thể dễ dàng bế bổng cô lên... Từ việc cách một lớp áo, đến lòng bàn tay kìm mà dán chặt lên làn da ấm áp của cô... Anh thể cảm nhận cơ thể cô run lên một chút, cổ tay cũng giãy giụa động đậy. Bạch Minh nới lỏng tay, cho cô cơ hội đẩy .
Thế nhưng bàn tay giải thoát hề đặt lên Bạch Minh. Thậm chí hề ngăn cản bàn tay đang càn của . Bạch Minh mở mắt , bảo cô nhắm mắt thì cô thật sự vẫn luôn nhắm mắt, dù lúc mặt đỏ bừng. Dù lúc vì sự vuốt ve của Bạch Minh mà cơ thể cô run rẩy, nhưng vẫn hề mở mắt. Bàn tay nới lỏng cũng chỉ nắm chặt , đặt bên cạnh cơ thể.
Chính Bạch Minh khi thấy Từ Sanh Sanh như bình tĩnh trở . Lý trí trở về. Bàn tay đặt ở eo cô cuối cùng kiềm chế , giúp cô kéo quần áo ngay ngắn. Nụ hôn cuối cùng trân trọng đặt lên trán và khóe mắt cô. Rồi thở một , thẳng dậy.
Từ Sanh Sanh vẫn còn giường, cô từ từ mở mắt, thấy gương mặt góc cạnh đang căng thẳng của trai. Cô nở một nụ , cô ngay mà, Bạch sẽ dừng . Bởi vì cô , Bạch cũng giống như cô, trân trọng mối quan hệ và tình cảm giữa hai .
Bạch Minh hít thở sâu vài , nghiêng mặt cô, bắt gặp nụ ngây ngô của cô, đưa tay nắm lấy tay cô, "Cười ngây ngô cái gì?"
"Ưm, vui mà." Từ Sanh Sanh trườn dậy từ giường, trườn đến bên cạnh Bạch Minh, ngẩng mặt . Lúc cô xinh như một con hồ ly nhỏ, một con hồ ly nhỏ màu trắng với đôi má ửng hồng. Cô rạng rỡ với Bạch Minh, "Em sẽ dừng , vì yêu em."
Anh yêu em.
Yêu, là thích. Đó là một tình cảm sâu nặng và thiêng liêng hơn thích nhiều. Là tình yêu mà Bạch Minh từng , lúc Từ Sanh Sanh nhẹ nhàng thốt lên. Những nghi ngờ đây, trong nhiều năm chung sống, nếu vẫn thể xác định , thì cô thật sự là một kẻ ngốc .
Bạch Minh yêu cô, Từ Sanh Sanh là từ khi nào, nhưng từng chuyện từng chuyện những năm qua đều kể về tình yêu của trai . Không cần , đó là sự đồng hành hằng ngày, là sự thiên vị trường kỳ, là mỗi khoảnh khắc từng vắng mặt. Từ Sanh Sanh đôi khi cũng cảm thấy điều giống như một giấc mơ. Vì cô nghĩ gì đáng yêu cả. trớ trêu , mà cô quan tâm nhất yêu cô. Thế là đủ . Từ Sanh Sanh quá nhiều thứ, chỉ cần thêm một Bạch Minh là đủ.
Lúc Bạch Minh đôi mắt chứa chan tình yêu của cô, cúi đầu hôn lên chóp mũi cô, đó dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ , "Ừm, yêu em, em phát hiện ."
Anh đưa tay ôm lấy eo cô, chỉ cần dùng một chút lực là thể nhấc bổng cô lên đặt lên đùi , hai đối mặt ôm lấy . Từ Sanh Sanh còn tự đổi một tư thế, ừm, kiểu gì cũng vướng. Cuối cùng cô đành bỏ cuộc, đưa tay ôm lấy cổ Bạch Minh. Bạch Minh tắm xong, thơm tho, Từ Sanh Sanh thực vẫn tắm. cô mùi gì lạ. Bạch Minh vẫn thể ngửi thấy mùi dầu gội còn vương tóc cô, là mùi hương quen thuộc.
Bạch Minh , "Sanh Sanh, tương lai của chúng còn dài, chúng từ từ tiến về phía , nhiều chuyện cần vội, mặc dù thực , nhưng chỉ cần là bảo bối thì đều đáng để chờ đợi."
Mèo con Kute
Giọng trầm hơn bình thường một chút, nhưng là giọng điệu mà Từ Sanh Sanh từng quen thuộc nhất, kiếp khi cô gặp Bạch Minh, giọng cũng như , bớt sự tươi sáng của tuổi niên thiếu, lẽ vì lớn tuổi hơn một chút, cũng lẽ vì hút thuốc. Là giọng trầm thấp của một đàn ông. Thực cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-239-yeu-la-mot-tinh-cam-sau-sac-va-nang-ne-hon-thich.html.]
Từ Sanh Sanh cọ mặt cổ , "Bạch, thật ."
Bạch Minh chút chua chát, là ? Không vì đủ tuổi ? Anh thở một , "Ừ" một tiếng, đó nghĩ đến điều gì đó, đẩy cô một chút, chằm chằm mắt cô hỏi, "Vừa em đẩy ?" Anh cho cô cơ hội cô động tay đẩy .
"Vì em sẽ tự dừng ." Từ Sanh Sanh với vẻ mặt nghiêm túc, giọng điệu chân thành.
"Thế nếu dừng thì ?" Bạch Minh nhíu mày hỏi.
Từ Sanh Sanh sững sờ một chút, nhưng cô chỉ là Bạch sẽ dừng thôi mà, hơn nữa nếu là Bạch Minh, "Nếu là , thì cả."
Trời ơi! Bạch Minh suýt chút nữa nhịn , cô thể lời với gương mặt đó chứ? Bạch Minh thở một , nghiến răng véo nhẹ má cô, nghiêm túc , "Là cũng , em luôn nhớ, Từ Sanh Sanh, bảo vệ bản , gì quan trọng hơn chính bản em, cũng ."
Em học cách tự bảo vệ , rằng em luôn là một. Ngay cả , cũng . Bạch Minh từ nhỏ dạy Từ Sanh Sanh học cách yêu bản . Cô rõ ràng là một đứa trẻ thông minh. Thế nhưng chỉ riêng trong việc học cách yêu bản , cô luôn ngốc. Dạy kiểu gì cũng học .
Lúc Từ Sanh Sanh cũng , cô lắc đầu, nữa ôm lấy cổ Bạch Minh, vùi mặt n.g.ự.c . "Em , em yêu em, em học yêu bản , yêu em nhiều hơn một chút ?" Giọng nữ nũng nịu mềm mại vang lên.
Cơ hội Từ Sanh Sanh trực tiếp nũng như ít. Cô kiêu ngạo mang theo sự kiêu hãnh, bình thường nũng vẻ giống như đang kiếm chuyện. Thế nhưng lúc cô chìm vòng tay Bạch Minh, ôm lấy cổ , dùng giọng mềm mại để Bạch Minh yêu cô nhiều hơn một chút. Bàn tay Bạch Minh siết nhẹ, cô càng gần sát cơ thể , thể thấy nhịp tim đập mạnh mẽ của .
Cái gọi là "ngứa bảy năm", dường như chẳng tác dụng gì. Họ bên nhiều năm như , từ những ngày đầu cho đến tận bây giờ. Anh sẽ chỉ ngày càng yêu cô nhiều hơn. Tương lai sẽ thế nào, Bạch Minh cũng dám chắc. Thế nhưng lúc rõ nhịp tim và tình yêu của , chỉ vì một cô gái tên là Từ Sanh Sanh mà đập và lớn lên.
Anh luôn dạy Từ Sanh Sanh yêu bản , nhưng trong môn học yêu bản , Bạch Minh cũng là một trượt môn. Bởi vì nhịp tim và cảm xúc của rõ ràng cho , yêu cô gái tên Từ Sanh Sanh hơn. Trước đây là , bây giờ là , và cũng sẽ là .
"Được, nhất định sẽ yêu em nhiều hơn." Cùng với sự trôi chảy của thời gian, tình yêu của Bạch Minh sẽ hề giảm bớt, chỉ ngày càng nhiều lên mà thôi.
Từ Sanh Sanh nhận câu trả lời ý, vui vẻ đưa tay kéo lấy ngón út của Bạch Minh, "Móc ngoéo tay, đóng dấu, Bạch sẽ mãi yêu Từ Sanh Sanh." Bạch Minh hai ngón cái của họ nhẹ nhàng đóng dấu , cũng , "Ừm, mãi yêu Từ Sanh Sanh."