Bữa cơm thực khi rõ chuyện, ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhõm. Tâm trạng khá phức tạp, nhưng vì quen thuộc nên cũng khó chấp nhận lắm. Sự mật giữa hai đứa trẻ thì ai cũng thấy rõ. Vì , giờ đây khi công khai, chỉ cảm giác "quả nhiên là ". Những chuyện khác thì vẫn .
Sau bữa cơm, Bạch Minh theo bố về. Từ Sanh Sanh ở biệt thự mà về theo. Vừa mới kết quả thi xong, lát nữa cô còn gọi video cho bà ngoại. Cả Ngu Tư Tư cũng , lát nữa bố cô sẽ gọi điện tới. Mối quan hệ giữa Ngu Tư Tư và chồng hiện tại mặn nhạt, nhưng cô vẫn hy vọng con gái và con trai thiết hơn với bố. Vợ chồng là vợ chồng, cha con là cha con, những thứ thuộc về con cô thì cô vẫn mất . Về điểm , cô sự kiên định của riêng , đây cũng là một trong những lý do cô ly hôn. Nếu cô ly hôn, Từ Hành tái hôn, thêm vài đứa con nữa, con cô sẽ ? Chừng nào cô ly hôn, thì dù Từ Hành bên ngoài cũng chỉ là tiểu tam, con của tiểu tam đáng kể gì (lúc , con ngoài giá thú quyền thừa kế tài sản theo luật). Dù thì bây giờ cô cũng tự do.
Chỉ còn hai con, xuống thì điện thoại video của bà ngoại và điện thoại của Từ Hành cùng lúc đổ chuông. Từ Sanh Sanh trực tiếp máy video của bà ngoại. Sau đó, cô liếc . Ngu Tư Tư thở dài, cầm điện thoại gọi cho Từ Hành. Sau đó, Từ Sanh Sanh mỉm với bà ngoại bên : "Ngoại ơi~"
Bà cụ trông khỏe khoắn: "Ôi chao, cục cưng của ngoại, kết quả đúng ? Thi lắm! Con gì nào? Ngoại mua hết cho con nha~"
"Ngoại ơi~ Con tất cả , con với Tiểu Bạch ở bên ạ~"
Cô bé cần nóng mà thẳng luôn.
Bà cụ chẳng ngạc nhiên chút nào, "Ôi chao!" một tiếng: "Vậy , quà ngoại mua hai phần..."
Từ Sanh Sanh bà cụ bên , hốc mắt nóng lên. Bà ngoại mắt là một sống động, là bức ảnh nhợt nhạt của kiếp . Thật quá.
Bạch Minh đặt chiếc xe đạp của cốp xe lên xe. Cốp xe đóng kín . Khi lên xe, còn : "Thật con đạp xe về cũng ."
"Chậm lắm." Hứa Nguyệt , cả khuôn mặt bà lúc trông trẻ vài tuổi. Con rạng danh, điều mà vui cho .
Bạch Minh chằm chằm mặt , dù Hứa Nguyệt vẫn còn trẻ, nhưng những năm qua cũng bận rộn, những nếp nhăn mặt cũng hiện rõ. Trong lòng Bạch Minh chút chua xót, thở một , hỏi: "Bố , con bố thất vọng chứ?"
Mèo con Kute
Lão Bạch và Hứa Nguyệt đồng thời nở một nụ . Lão Bạch trầm giọng : "Con bao giờ bố thất vọng."
Câu là màu. Mà là sự thật. Từ nhỏ, Tiểu Bạch của họ dù nghịch ngợm một chút, nhưng bao giờ họ thất vọng.
Hứa Nguyệt hỏi: "Con mua máy tính , điện thoại mới cũng cần đổi, còn gì nữa ? Mấy đứa con trai nhỏ thích máy chơi game ? Có thể mua, nhưng con cũng đắm chìm đó..." Hứa Nguyệt cũng như bao bà khác, vui vẻ thưởng cho con , nhưng sợ bé nghiện game mà ngừng cằn nhằn...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-243-bach-minh-dau-biet-hom-nay-co-ay-se-den-dinh-cho-anh-mot-bat-ngo.html.]
Bạch Minh phía vợ chồng họ lải nhải về việc sẽ mua gì cho . Tình yêu của cha luôn là , họ thể , chỉ dùng cách riêng của để thể hiện.
Bạch Minh dựa ghế , giọng của họ, con đường về nhà, dọc đường đèn sáng trưng, con đường phía thật tươi sáng. Tương lai của cũng . Tương lai của và Từ Sanh Sanh cũng .
Cậu thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đến đại học , khi đại học thì thể nhiều việc. Trong việc nuôi dưỡng "tiểu thư" , Bạch Minh từng bước vững chắc. Trong đầu thoáng qua dáng vẻ sống động của Từ Sanh Sanh, bây giờ cô luôn thích , đôi mắt tràn đầy ánh sáng. Hoàn khác biệt với sự tiều tụy của kiếp . Như là , thích cô .
"Bố , cảm ơn bố ," Bạch Minh nhỏ một câu, nhưng thành công khiến Lão Bạch và Hứa Nguyệt đều về phía . Hứa Nguyệt thì hẳn , còn Lão Bạch thì qua gương chiếu hậu. Bạch Minh cũng né tránh, "Chuyện của con và Sanh Sanh, cảm ơn bố ."
Cảm ơn bố bao nhiêu năm qua, dù thấy nhưng vẫn giả vờ như gì. Giữa họ rõ ràng như , ngày nào họ cũng thấy, thể nhận , chỉ là mà thôi. Hứa Nguyệt ngoài miệng thì ghê gớm, nhưng vì con mà từng bước nhượng bộ giới hạn. Hứa Nguyệt lúc mỉm : "Tiểu Bạch, bởi vì bố tin tưởng con, tin tưởng con trai của chúng chừng mực. Con xem, con thật sự ."
Bạch Minh "ừ" một tiếng, "Sau con sẽ cố gắng hơn nữa." Cậu hì hì : "Sẽ cố gắng sớm ngày danh chính ngôn thuận đưa con dâu về cho bố , con bé là do bố lớn lên, con nhất định sẽ để khác cướp mất."
"Thằng nhóc thối!" Vợ chồng họ đồng thanh , nhưng cả hai đều bật .
Mùa hè dường như đều trải qua vui vẻ. Bạch Minh nghĩ, cũng vui.
Những ngày đó thì vui lắm. Thị trấn của họ đầu tiên là Lý Hoa tuyển thẳng, đó thêm Bạch Minh và Từ Sanh Sanh, trưởng thị trấn liền bắt đầu treo băng rôn chúc mừng. Từ Sanh Sanh thì thôi, dù cũng trong thị trấn, nhưng Bạch Minh thì đúng là thật việc thật. Còn mở từ đường mời khách ăn cơm nữa chứ. Quy mô , kiếp Bạch Minh cũng từng thấy. Cậu còn nhận ít phong bao lì xì. Lý Hoa cũng , ban đầu Kha Dĩ cũng , tuyển thủ quốc gia mà. Tương lai sẽ vì nước mà rạng danh. ở nhà ? Phong bao lì xì đều do bố nhận hết . Mọi đều vui vẻ, phấn khởi, cùng dòng họ, cùng nguồn cội mà.
Từ Sanh Sanh tham gia náo nhiệt, cô khá sợ những dịp như thế . cô vẫn bảo tài xế lái xe xem qua một chút, kiểu như dám xuống xe. Cô thấy Bạch Minh uống rượu từng ngụm một. Cô chằm chằm một lúc, chú ý thấy Bạch Minh sắp sang mới : "Lái xe ."
Sau đó cô tự về nhà . Mùa hè cô ở nhà Bạch Minh nhiều lắm. Sau khi hai công khai quan hệ, thời gian ở bên ít nhiều.
Lần Từ Sanh Sanh về nhà là về nhà Bạch Minh. Tài xế đưa cô đến nhà Bạch Minh về. Từ Sanh Sanh xách theo một cái túi lớn thẳng . Cả nhà Bạch Minh lúc đều đang ăn cơm ở từ đường.
Cô ở cửa do dự hai giây, bước phòng Bạch Minh. Cô trong quanh một lượt phòng Bạch Minh, đó đặt đồ xuống tự vùi ghế lười chơi điện thoại. Cô còn kéo một sợi cáp sạc màu hồng từ đất. Bạch Minh cố tình mua màu hồng cho cô, đúng là sở thích trêu chọc khác. Từ Sanh Sanh vẫn dùng vui vẻ, gửi một biểu tượng cảm xúc buồn chán cho ghim danh bạ. Bạch Minh hôm nay cô sẽ đến, cho một bất ngờ~