Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 260:-- Người không thể rời xa chưa bao giờ chỉ là một mình Từ Sanh Sanh. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:06:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh hối hận vì bồi dưỡng cô trở nên quá xuất sắc, như sẽ mang đến cho cô ít tình địch cần thiết. Từ Sanh Sanh nhỏ nhen, cô thích nhòm ngó đàn ông của . Thật sự, thích.
Bạch Minh cô bĩu môi trông thật đáng yêu, bèn đưa tay chọc một cái. Sau đó cô vươn tay vỗ một cái. Bàn tay vỗ nắm chặt lấy.
Bạch Minh những bạn học đang sôi nổi buôn chuyện phía , đương nhiên cũng thấy vẫn đang ngoảnh bọn họ. Thế nhưng Bạch Minh cứ thế đường hoàng để họ , nụ mặt thoải mái, "Thật , bây giờ ai cũng một cô bạn gái giỏi giang xinh ."
Từ Sanh Sanh sững sờ, .
Bạch Minh đang ngước bầu trời, nơi đây là thị trấn Đàm Thủy, bầu trời đầy . Đó là một điều đáng tiếc. vì ở bên cạnh, sự tiếc nuối dường như cũng còn lớn đến thế nữa.
"Việc em đột ngột xuất hiện tối nay thỏa mãn cái ham khoe khoang trẻ con của ." Bạch Minh nghiêng mặt Từ Sanh Sanh, ánh mắt dịu dàng, ý trong mắt càng đậm đến mức thể tan chảy, "Họ chắc chắn ghen tị với ."
Nhìn Bạch Minh như , Từ Sanh Sanh cuối cùng cũng kìm , nở một nụ , "Đồ ngốc."
Bạch Minh vươn tay ôm lấy cô, lực đạo thực lớn, nếu quá nhiều đang lén bọn họ, hôn cô. Kể từ lúc thấy cô phía là .
Không chỉ Từ Sanh Sanh nhớ , mà thực Bạch Minh cũng nhớ cô. Bọn họ bao giờ xa cách như thế . Ngay cả đây Từ Sanh Sanh về thành phố S, nhưng điện thoại lúc nào cũng thể liên lạc. Bọn họ sẽ thông báo lịch trình cho . Dù một bên bận rộn, nhưng rung động của điện thoại là tin nhắn của bên , chỉ cần rảnh rỗi lấy điện thoại xem, là thể thấy tin nhắn cô gửi đến ngay lập tức. Đó là một cảm giác an tâm.
huấn luyện quân sự thì khác, thể thấy Từ Sanh Sanh. Bởi vì cả hai đều huấn luyện quân sự, lấy điện thoại cũng lúc nào cũng thể thấy tin nhắn của cô. Thỉnh thoảng thấy, cái cảm giác trống rỗng ... chỉ .
Trước đây đều nghĩ Từ Sanh Sanh thể rời xa Bạch Minh. Ai cũng lo lắng cô sẽ giận dỗi, dù thì cô bao giờ chịu thiệt thòi gì. huấn luyện quân sự mới chỉ bắt đầu. Bạch Minh nhận rõ ràng rằng, thể rời xa bao giờ chỉ Từ Sanh Sanh. Mà còn cả chính Bạch Minh.
Bên đến chín giờ, các lớp đều giải tán. Bạch Minh thấy hiệu lệnh giải tán liền kéo Từ Sanh Sanh nhanh chóng chạy .
Từ Sanh Sanh kéo chạy nhanh về phía , vẫn còn hồn, "Sao thế?"
"Không chạy nữa sẽ họ bao vây mất." Bạch Minh bất lực , liếc phía . May mà cũng đến mức thật sự đuổi theo. Mạch Địch một câu, "Các chạy cái gì chứ? Chúng ăn thịt các !"
Bạch Minh vẫy tay, ý bảo cứ thế thôi, bọn họ tự về . Sau đó cứ thế nắm tay Từ Sanh Sanh về phía ký túc xá nữ.
Nếu là tân sinh viên lẽ còn quen thuộc các con đường trong trường đến . Bạch Minh tân sinh viên, thậm chí còn một con đường nhỏ. Từ Sanh Sanh cũng vạch trần , mặc cho nắm tay qua hai vườn hoa nhỏ, ở đây tân sinh viên ít nhiều. Nếu là đường bình thường thì sẽ thấy một màu xanh mướt.
Từ Sanh Sanh cuối cùng cũng như hiểu mà lên tiếng, "Chúng đường đến ?"
Bạch Minh: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-260-nguoi-khong-the-roi-xa-chua-bao-gio-chi-la-mot-minh-tu-sanh-sanh.html.]
Vừa nãy cũng nóng cho hồ đồ, chỉ lo nghĩ tìm một nơi ít , ôm cô . Con đường nhỏ cũng thể về ký túc xá nữ. Lúc ngờ Từ Sanh Sanh đột nhiên hỏi.
Bạch Minh dứt khoát dừng bước, đầu cô. Đối diện với đôi mắt to tròn đầy nghi hoặc đó.
Bạch Minh nghiêm chỉnh , "Anh thấy mạng bảo, bên một con đường nhỏ." Anh bước một bước nhỏ về phía Từ Sanh Sanh, "Quan trọng nhất là, ở đây, yên tĩnh, ít ."
Nói xong, cho Từ Sanh Sanh thời gian phản ứng, cúi đầu hôn lên môi cô.
Từ Sanh Sanh mặt gần kề, mùi hương quen thuộc bao trùm lấy cô, ngay đó là cảm giác an khắc sâu tận xương tủy. Kiếp Từ Sanh Sanh từng đồn thổi là dùng chất cấm. Nói chung là, tất cả những điều tồi tệ nhất Từ Sanh Sanh cơ bản đều từng đồn thổi qua, 'trưởng công chúa ăn chơi trác táng' chỉ suông. tất cả đều là giả.
Từ Sanh Sanh lúc tham luyến mùi hương của Bạch Minh, sự dịu dàng của Bạch Minh, cả con Bạch Minh. Nếu bây giờ ai đó với cô rằng Bạch Minh là chất cấm. Vậy thì Từ Sanh Sanh kiếp coi như xong , cô thể rời xa Bạch Minh.
Dù hai cũng lâu gặp đúng ? chính là nhớ . Khi ôm hôn, thậm chí trong lòng còn dâng lên một cảm xúc tương tự như sự tủi . Đến nhanh và cũng khó hiểu.
Bạch Minh cảm thấy môi c.ắ.n một cái. Bạch Minh , nới lỏng một chút, còn hôn sâu mà chỉ nhẹ nhàng cọ xát môi cô. Mang theo sự an ủi và chiều chuộng.
Rất nhanh đó cảm nhận Từ Sanh Sanh thè lưỡi nhẹ nhàng l.i.ế.m lên môi cắn.
Mèo con Kute
Khi buông cô , Bạch Minh thấy hốc mắt cô đỏ hoe, hệt như lúc nhỏ tủi về nhà mà . Lúc thì chỉ chờ Bạch Minh chủ động hỏi.
Bạch Minh cũng như đây, khẽ hỏi, "Sao thế? Trông tủi thế?"
"Chẳng thích lên đại học chút nào." Trước đây luôn cảm thấy lên đại học cũng , như cô thể quang minh chính đại ở bên Bạch Minh. Ban đầu cũng vui, vì những xung quanh đều chúc phúc và đồng ý. Chỉ là, khi đến trường , Từ Sanh Sanh hối hận. Lớn , thể ngày ngày ở bên Tiểu Bạch nữa.
Bạch Minh vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại quyến luyến cọ lòng bàn tay . Từ Sanh Sanh là do nắm tay ôm ấp mà lớn lên, Bạch Minh đây bao giờ nghĩ sẽ sự kiên nhẫn lớn đến . Có thể tận tâm một cô gái nhỏ lớn lên như thế.
Lúc cô tủi , Bạch Minh còn khó chịu hơn cô. Anh khẽ thở dài, vươn tay ôm lấy cô, "Đừng buồn, nếu thật sự khó chịu, sẽ tìm dì Ngu một tiếng, tìm một cái bệnh án..." Như thể cùng Từ Sanh Sanh huấn luyện quân sự .
Thế nhưng Từ Sanh Sanh ôm chặt lấy , "Không như , cần lo cho em..." Trước đây cô hiểu vì Bạch Minh nhất định học cùng chuyên ngành như kiếp . cho đến khi ám chỉ Giang Lệ Văn học chuyên ngành . Từ Sanh Sanh hiểu, Bạch Minh về là để tìm . Dù cô nỡ, nhưng cô cũng sẽ xáo trộn kế hoạch của Bạch Minh.
Bạch Minh của kiếp lợi hại , nhưng Từ Sanh Sanh tin rằng kiếp sẽ còn lợi hại hơn. Thực Từ Sanh Sanh còn Bạch Minh cùng cô về thị trấn Đàm Thủy, hai cứ sống yên trong trấn là . Cô thích thị trấn Đàm Thủy. cô cũng tôn trọng Bạch Minh, Bạch Minh là con trai. Anh thành tựu của riêng , thì cô cũng chỉ thể là trợ lực của Bạch Minh, chứ trở ngại.
Tình yêu là cùng nâng đỡ đối phương, nỗ lực trở thành hơn và xứng đáng hơn với đối phương. Chứ kéo lê cùng chìm đắm. Vì Từ Sanh Sanh nghiêm túc thêm một câu, "Không cần, ôm em một chút là ."