Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 300:-- Dắt theo cậu bạn trai nhỏ của con ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:07:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Hành đương nhiên . Dù Từ Sanh Sanh , Ngu Tư Tư cũng với . Thực Ngu Tư Tư cố ý , cô tưởng Từ Sanh Sanh . Không ngờ cô con gái hỗn xược thật sự hỗn, đúng là gì. Thế nhưng Từ Hành hai hẹn hò, nhưng cũng sớm muộn gì hai cũng sẽ đến với . Năm đó Bạch Minh tay đ.ấ.m một cú, Từ Hành ý đồ của tên nhóc là ý đồ gì. Hơn nữa, hai đứa từ nhỏ lớn lên cùng , việc thích con gái chẳng bình thường ?
Từ Hành tuy rằng khá nghiêm khắc với Từ Sanh Sanh, nhưng trong lòng cũng cảm thấy con gái và xuất sắc như , tất cả thích cô bé đều là chuyện đương nhiên. Cái tên nhóc họ Bạch ở trấn Đàm Thủy càng nên thích hơn nữa. Quan trọng nhất là Từ Hành rõ Từ Sanh Sanh che chở Bạch Minh đến mức nào. Hai đứa , từ nhỏ như , việc chúng nó ở bên , cũng chẳng lấy gì ngạc nhiên. vẫn chút vui, dù thì chuyện chẳng ai với . Nếu Từ Hàm Tinh , chẳng lẽ cứ thế mà gì ?
Mèo con Kute
Từ Hàm Tinh thấy sự im lặng từ phía Từ Hành, trong lòng mừng thầm, cảm thấy cơ hội ly gián của đến ? Cô cố ý lo lắng mở lời: “Cậu ơi, cháu sợ chị lừa. Dù thì Bạch Minh chắc hẳn gia đình chị giàu đến mức nào, nếu mang theo ý đồ khác...” “Hàm Tinh, nhiều , đừng lúc nào cũng dùng ác ý để suy đoán khác. Hơn nữa, chuyện riêng của Sanh Sanh, con cần quan tâm quá mức.” Từ Hành lạnh nhạt : “Con là một học sinh, những lời cũng thích hợp, con cứ tập trung học hành cho là .”
Biểu cảm mặt Từ Hàm Tinh cứng đờ, bóng lưng hai phía xa. Cô vẫn chút cam tâm, chỉ cần thể gây phiền phức cho Từ Sanh Sanh là . “ ơi, nhà Bạch Minh chỉ là mở một khu nghỉ dưỡng nông trại thôi, chị nên xứng đáng với hơn ?” “Thời đại nào mà suy nghĩ của con vẫn như ?” Từ Hành cũng chẳng còn kiên nhẫn để chuyện với cô , vốn dĩ vợ mắng một trận nên tâm trạng . Từ Hàm Tinh còn con gái yêu đương mà cho , khiến tâm trạng Từ Hành càng tệ hơn.
Anh cũng chẳng còn tâm trí mà Từ Hàm Tinh mấy lời , hiểu nổi, một cô bé mười mấy tuổi như Từ Hàm Tinh còn chuyện môn đăng hộ đối nữa. Chuyện nếu thì cũng là . “Ngày mai sẽ cho đến giúp con chuyển nhà, con chuẩn .” Nói định cúp máy, còn một đống việc xong. Từ Hàm Tinh vẫn cam tâm hỏi: “Cậu ơi, cháu thích ở đây, thể chuyển ? Cháu đảm bảo sẽ phiền chị...” “Con bé thấy con thì vui, con chuyển sang khu khác .” Nói xong, Từ Hành cúp điện thoại.
Sắc mặt Từ Hàm Tinh âm trầm. Cô hiểu nổi, cô cũng là con gái nhà họ Từ, lẽ nào chỉ vì là con gái ? Cậu sẽ chăm sóc cho họ ? Sao bây giờ thành thế ? Tất cả đều bắt đầu từ khi Từ Sanh Sanh dẫn mấy đứa bạn nghèo khó của cô đến nhà đối chất với cô . Dì của cô bỏ , cũng bắt đầu với họ như nữa... Cô thật hận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-300-dat-theo-cau-ban-trai-nho-cua-con.html.]
Từ Hàm Tinh ở bên hận Bạch Minh thế nào, bọn họ hề . Bọn họ quả thực tìm bà lão bán hàng rong . Cái gọi là Kem bóng bàn thực cũng là một món gần giống với bingsu. về hương vị và kết cấu thì vẫn sự khác biệt. Ăn cũng mát lạnh, ngon miệng. Bạch Minh cho rằng đây chỉ là một chiêu trò nhỏ để bán hàng thôi, nhưng quả thực nó hiệu quả. Bởi vì nhiều mua. Từ Sanh Sanh xếp hàng lúc đó còn khá vui vẻ. Ăn hai miếng thì cô ăn nữa. Cô thích lắm.
Bạch Minh dứt khoát ăn hết trong vài ba miếng, dẫn cô tiếp: “Đi ăn chút đồ ăn vặt ? Mua mấy món em thích nhé.” Từ Sanh Sanh bắt đầu vui vẻ theo. “Sau em sẽ bao giờ hùa theo trào lưu nữa, ngon chút nào.” Cô nhỏ, còn liếc những đang xếp hàng chờ mua vì tò mò. Hầu hết là học sinh, xung quanh bao nhiêu trường học. Bạch Minh tin lời cô , dù Từ Sanh Sanh nào cũng . Rồi nào cũng vui vẻ, hễ thấy quán mới lạ là nhất định thử. Lúc ngon thì đắc ý mắt . Còn nếu ngon thì nào cũng thề thốt sẽ bao giờ hùa theo nữa. kết quả vẫn sẽ đến. Bạch Minh quen .
Phố ăn vặt bên xa lắm. Nơi nào trường học thì thể thiếu phố ăn vặt. Từ Sanh Sanh chút hối hận vì dép lê ngoài, chủ yếu là bộ thoải mái. Bạch Minh hỏi cô về đổi giày , cô lười đổi, nên cứ chầm chậm. Vẫn đến nơi thì điện thoại Từ Sanh Sanh reo lên. Bạch Minh liếc , ghi chú: Từ Hành. Được thôi, thật đấy, đây là ghi chú dành cho bố ? Từ Sanh Sanh chút bất ngờ, liền nhỏ giọng : “Sẽ vì mách lẻo với em đấy chứ?” “Không , nếu ông mắng em thì cứ ,” Bạch Minh đáp. Từ Sanh Sanh : “Cũng sẽ .”
Từ Hành bây giờ cũng sẽ mắng cô nữa. Dù thì vợ bỏ , còn dám mắng cô ? Không thể nào. Quả nhiên, khi cô nhấc máy, giọng Từ Hành vang lên: “Sanh Sanh ăn cơm ?” “Ăn , đang dạo, chuyện gì ạ?” Từ Sanh Sanh trực tiếp mở lời, hề ý chào hỏi. Từ Hành bên thì quen , cũng thẳng: “Vài ngày nữa bố sẽ đến đó, khi đó về nhà ăn bữa cơm, là sinh nhật con, căn nhà mới bên đó con xem qua đúng ? Mẹ con đến đó mừng sinh nhật con ? Bố bảo Hạo Vũ hôm đó xin nghỉ phép...” Từ Sanh Sanh dứt khoát cắt ngang lời : “Hôm đó con rảnh, con hẹn bạn .”
Từ Hành: ...... Anh hít sâu một : “Không , ngày hôm cũng , con chắc chắn về nhà xem một chút chứ. Trước đây bố bảo con mà con vẫn nào.” Từ Sanh Sanh lên tiếng, đúng , Từ Hành mua nhà từ lâu . Trước đây cũng sẽ bảo dẫn Từ Sanh Sanh xem. Thế nhưng Từ Sanh Sanh từng nào. Trong lòng cô, đó chỉ là một căn nhà. Không thể gọi là nhà. Nơi thể gọi là nhà thật nhiều, thật nhiều tình yêu. Lúc Từ Sanh Sanh ừm một tiếng: “Để lúc đó .” Từ Hành ừm một tiếng: “Bố chỉ với con một tiếng, vài ngày nữa bố sẽ qua đó, con tìm thời gian ngoài ăn cơm với bố nhé.” Anh dừng một chút, vẫn c.ắ.n răng : “Dẫn theo cái bạn trai đó của con nữa.”
Từ Sanh Sanh: ... Cô khẽ "hừ" một tiếng: “Sao , Từ Hàm Tinh với bố ?” “Sanh Sanh, mặc kệ ai , con bạn trai lẽ nào nên với bố ? Tuy con trưởng thành, nhưng chuyện con ?” “Bố đoán xem?” Từ Sanh Sanh chút sốt ruột : “Bố đừng nghĩ lấy con cái cớ để liên lạc với con nữa, con cái gì cần đều , bố nên tự nghĩ xem tại bố , thôi, cúp máy đây.”