Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 306:-- --- Anh muốn cưới em có lẽ cần rất nhiều nỗ lực, nhưng em muốn gả cho anh thì lại rất dễ dàng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:07:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Minh ngữ khí của Từ Hành mà thấy khá bất ngờ. So với sự gay gắt của kiếp , ngữ khí của Từ Hành kiếp xem như ôn hòa hơn nhiều . nghĩ cũng đúng, dù thì kiếp và Từ Sanh Sanh là thanh mai trúc mã, là lớn lên cùng cô. Còn kiếp ... nếu con gái đột nhiên cầm mấy chục triệu tệ giúp một đàn ông, còn gả cho ... Bạch Minh lẽ sẽ nghi ngờ xé xác tên đó mất, so với đó thì Từ Hành kiếp cũng coi như khách sáo . Chỉ là chuyện riêng, cảnh cáo, ngữ khí chút sắc lạnh mà thôi.

 

Bạch Minh dây dưa quá lâu về chuyện .

 

Vì Từ Hành xong, giờ đến lượt .

 

“Chú, thật nhiều lời nên là nhỏ tuổi như cháu , nhưng hôm nay cháu vẫn mạo , vì cháu Sanh Sanh vui. Chú định xử lý Từ Hàm Tinh thế nào?” Bạch Minh hỏi thẳng thắn.

 

Nếu Từ Hành xử lý, Bạch Minh sẽ tìm cách loại bỏ đó . Dù thì cũng thể để Từ Sanh Sanh vui .

 

“Chú sẽ tìm hiểu một chút…” Lời Từ Hành dứt Bạch Minh ngắt lời, “Tìm hiểu xong thì ?”

Mèo con Kute

 

Từ Hành sững sờ, thật sự nghĩ kỹ. Anh , “Hàm Tinh chuyển , các cháu…” Không đúng, Từ Hàm Tinh vẫn là bạn cùng lớp với Bạch Minh mà, chẳng vẫn gặp hàng ngày ?

 

Từ Hành: … đúng là sẽ gây chuyện cho mà.

 

vẫn như đây, cho rằng đây chuyện lớn, “Nếu các cháu gặp mặt chào hỏi thì cứ coi như quen , bình thường thì cũng chỉ gặp lúc tan học thôi mà?”

 

Bạch Minh: …

 

Từ Hành kinh doanh thì giỏi thật, nhưng chồng và bố thì tệ đến đáng thương.

 

“Hèn gì dì Hứa lâu như vẫn ở Trấn Đàm Thủy.” Bạch Minh thẳng thừng , “Trong mắt chú, chuyện đều là chuyện nhỏ ?”

 

Trên mặt Từ Hành thoáng hiện vẻ vui, “Chuyện lôi Dì Hứa ?”

 

Nếu là liên quan đến vợ thì chắc chắn sẽ là chuyện lớn .

 

“Chú nghĩ Sanh Sanh vui thì dì Hứa sẽ vui ? Chú theo đuổi bao lâu mà rước về thì đúng là .” Bạch Minh xong câu đó liền dậy.

 

Anh nghiêm túc đưa lời khuyên cuối cùng, “Sanh Sanh và Từ Hạo Vũ là mạng sống của dì Hứa, thái độ của chú, khó để dỗ dì Hứa vui vẻ đó.”

 

Nói xong, Bạch Minh gật đầu, coi như từ biệt xoay bước ngoài.

 

Từ Hành tại chỗ, sắc mặt , nhưng nghĩ đến cha Bạch Minh, tình cảm ân ái. Có lẽ trong cách đối xử vợ chồng, Bạch Minh từ nhỏ thấy, nên hơn một chút?

 

Bạch Minh giúp Từ Hành, chỉ Từ Hành coi trọng Từ Sanh Sanh. Anh cứ giữ thái độ , cứ Từ Sanh Sanh khó chịu mãi, thật phiền phức.

 

Bạch Minh kéo cửa liền thấy Từ Sanh Sanh đang dựa tường ăn kem. Vừa nãy còn đồ miễn phí ngon, bây giờ cô ăn vui vẻ.

 

Thấy Bạch Minh , cô thẳng một chút, “Có thể chứ?”

 

về từ lâu, chỉ là . Vì cô và Từ Hành thật sự gì để . Thêm nữa ý của Bạch Minh chuyện riêng với Từ Hành ? Vậy thì cô nữa, mua vé xem phim xong nữa chứ.

 

Bạch Minh một tiếng, “Ừ, thể , ? Xem phim ?”

 

“Tâm đầu ý hợp ghê, lắm bạn học Tiểu Bạch.” Từ Sanh Sanh chút vui vẻ, vươn tay nắm lấy tay Bạch Minh, về phía phòng riêng gọi một tiếng, “Con đây, bố.”

 

Rồi cũng đợi đối phương trả lời, cô liền kéo Bạch Minh . Hai miếng kem cuối cùng cũng cô ăn hết.

 

Bạch Minh nghiêng khuôn mặt Từ Sanh Sanh, cô cái gì cũng , cái gì cũng hiểu. Chỉ Từ Hành là duy nhất hiểu gì cả.

 

Họ đến bằng xe của Từ Hành. Từ đây đến trung tâm thương mại rạp chiếu phim mất mười phút. Từ Sanh Sanh lúc chút do dự, lắm, nhưng gọi taxi thì cũng chỉ ba bốn phút là đến…

 

Bạch Minh lười biếng, kiên quyết nắm tay cô thẳng về phía , “Đi bộ thôi.”

 

Từ Sanh Sanh thở dài, “Mệt lắm.”

 

cô vẫn cam lòng theo . Rồi cô lắc lắc bàn tay đang nắm chặt của hai , “Nói gì ?”

 

“Nói về em.” Bạch Minh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-306-anh-muon-cuoi-em-co-le-can-rat-nhieu-no-luc-nhung-em-muon-ga-cho-anh-thi-lai-rat-de-dang.html.]

 

Bước chân Từ Sanh Sanh hề đổi, hai họ xảy chuyện mà về cô thì cũng chẳng gì đáng , “Nói gì ?”

 

“Nói rằng cưới em thì cố gắng,” điều Bạch Minh thấy Từ Hành sai. Dù thì theo Bạch Minh thấy, hiện tại thể cho Từ Sanh Sanh một cuộc sống hơn, tư cách cưới cô.

 

Từ Sanh Sanh , “Không , cứ cố gắng của , gả cho thì đủ tư cách .”

 

một cách hiển nhiên.

 

Anh cưới lẽ cần cố gắng, nhưng gả cho thì dễ dàng.

 

Chỉ cần nguyện ý.

 

Chỉ cần nguyện ý.

 

bây giờ nguyện ý .

 

Lời của Bạch Minh bước chân Từ Sanh Sanh dừng , nhưng lời của Từ Sanh Sanh khiến bước chân vô thức dừng . Anh về phía Từ Sanh Sanh, ánh mắt sáng.

 

Từ Sanh Sanh ừ? một tiếng, cũng ngẩng đầu , chủ yếu là vì mặt trời quá chói chang. Rồi cô thấy ánh sáng trong mắt thiếu niên còn chói chang hơn cả mặt trời.

 

Từ Sanh Sanh nghiêng đầu , “Anh cảm động ?”

 

Bạch Minh phủ nhận, trực tiếp gật đầu, “Ừ, cảm động .” Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, “ cần em cứ mãi bước về phía , em lười như , cứ yên một chỗ là , sẽ cố gắng bước về phía em.”

 

Mặc dù Từ Sanh Sanh bước về phía vẻ tốn chút sức lực nào, nhưng Bạch Minh vẫn cô mệt mỏi như . Hơn nữa, một trách nhiệm là nên gánh vác.

 

Từ Sanh Sanh , “Được thôi, thì một bước, 99 bước~”

 

Ngữ khí nhẹ nhàng, chủ động kéo Bạch Minh tiếp tục ngoài.

 

Bạch Minh , luôn 99 bước thật là Từ Sanh Sanh lười biếng . Cô luôn dùng cách của để tiếp cận , chút do dự mà bước về phía .

 

Những gì Bạch Minh thể thật ít. Vì bản Từ Sanh Sanh là một xuất sắc, cô cũng nhiều thứ. Ngoài việc cho cô thật nhiều tình yêu, Bạch Minh dường như còn gì khác để cho cô nữa.

 

Vì Từ Sanh Sanh đều tất cả.

 

Bạch Minh đột nhiên mở lời, “Sanh Sanh.”

 

Thiếu nữ đang phía , duỗi chân dẫm lên vệt nắng cuối cùng, lập tức đầu , nụ mặt tươi tắn rạng rỡ, “Sao thế ~”

 

Bạch Minh chằm chằm khuôn mặt xinh của cô, “Không gì, chỉ là đang nghĩ, đại tiểu thư của chúng đến .”

 

Chỗ nào cũng .

 

Quả nhiên Từ Sanh Sanh ngẩng cằm nhỏ lên, vẻ mặt đắc ý, “Đó là đương nhiên.”

 

Cô đột nhiên buông tay Bạch Minh , Bạch Minh theo bản năng các ngón tay động đậy mấy cái nắm lấy tay cô, nhưng thấy cô như hồi nhỏ, giang hai cánh tay về phía .

 

Ngữ khí nghiêm túc , “Bạch Minh, ôm ?”

 

Thật là, Bạch Minh, ôm ngay bây giờ.

 

chuyện luôn như , nhưng khó mà đổi . cô tin Bạch Minh thể hiểu.

 

Vì lúc Bạch Minh liền chút do dự bước tới ôm lấy cô, , “Muốn.”

 

Bóng dáng hai ánh nắng chiếu rọi mặt đất.

 

Ngay cả khi ôm , họ cũng thật ăn ý. Họ vốn dĩ nên luôn ở bên .

 

 

Loading...