Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 334:-- Tiểu thư cứ việc tiến lên ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:07:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng bệnh ồn ào dường như bỗng nhiên cách âm. Ống truyền dịch mang theo chất lỏng lạnh lẽo luồn mạch máu, cả cánh tay bắt đầu trở nên lạnh, nhưng nhờ bàn tay ấm áp của trai đang nắm lấy lòng bàn tay cô, từng chút ấm nhỏ bé dường như bắt đầu chống cái lạnh đó, cố gắng xua tan mùa đông lạnh giá trong cuộc đời cô. Từ Sanh Sanh mỉm , Bạch Minh bao giờ chỉ suông.
Anh luôn dùng hành động để chứng minh cho cô thấy, sai chính là sai, thể vì khác cô sai mà ép cô thừa nhận những lầm thuộc về .
“Tiểu Bạch, nhiều lúc em thấy dường như thứ, tại ?” Giọng cô còn vẻ yếu ớt như nãy.
Mèo con Kute
Lúc , Từ Sanh Sanh hạ sốt, sắc mặt cũng còn xanh xao, ánh mắt trở nên sáng ngời trở , là dáng vẻ quen thuộc của Bạch Minh. Chỉ là những lời cô khiến Bạch Minh nhận một sự thăm dò.
Việc cả hai đều trùng sinh, Bạch Minh , và Bạch Minh cũng Từ Sanh Sanh đại khái cũng . Kẽ hở là do chính để lộ . Từ Sanh Sanh luôn cố ý tránh né, bao giờ chủ động nhắc đến. Vì , Bạch Minh cũng bao giờ cố ý .
Anh cứ tưởng... cô sẽ giấu kín cả đời chứ. Sao nhanh như kiềm chế mà bắt đầu thăm dò ?
Bạch Minh , “Bởi vì hiểu em, thế giới nếu hiểu em, thì thật sự ít thể hiểu em, lẽ kiêu ngạo một chút, nhưng khi là ai cả.” Bạch Minh cúi đầu hôn một cái lên tay cô, “Cho nên hiểu em.”
Hiểu những bất công và tổn thương em từng chịu đựng. Lần , hãy để bảo vệ em. Tiểu thư cứ việc tiến về phía , sẽ mãi ở phía kỵ sĩ của em.
Hai ở bệnh viện quá lâu, khi truyền dịch xong, Bạch Minh lấy t.h.u.ố.c cùng cô về. Trên đường về, Từ Sanh Sanh vẫn còn suy nghĩ, cảm cúm virus là nữa. Cô gọi điện thoại cho Ngu Tư Tư. Kết quả là Ngu Tư Tư cũng cảm...
Từ Sanh Sanh: ...
Vậy thì lẽ thể hiểu . Hai họ cùng cảm sốt, chắc là ở chỗ ăn cơm . Từ Sanh Sanh còn hỏi Ngu Tư Tư , cần cô qua thăm . Ngu Tư Tư trực tiếp từ chối, “Thôi , , bác sĩ là do virus, đừng để lây sang mấy đứa nữa, con chứ?”
Từ Sanh Sanh vết bầm tím mu bàn tay , da cô trắng, dù y tá cẩn thận, nhưng khi truyền dịch vẫn tránh khỏi để một mảng bầm nhỏ.
“Không , chuyện gì chứ, chú ý nghỉ ngơi nhé, đợi khỏe chúng con sẽ qua tìm ăn cơm nhé...” Từ Sanh Sanh với đầu dây bên .
Bạch Minh bên cạnh đưa tay nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng, đầu ngón tay ấm áp khẽ chạm vết bầm tím đó. Từ Sanh Sanh sực tỉnh, thêm hai câu với Ngu Tư Tư cúp máy. Cô Bạch Minh bên cạnh, lật tay nắm lấy tay , “Đừng chọc em, đau đó~”
Giọng cô mềm mại như đang nũng.
Bạch Minh kéo tay cô lên hôn một cái, giọng điệu vô hại, “Em thế oan uổng quá, cô nương của ~”
Từ Sanh Sanh phì , đó chút thèm ăn, “Em ăn lẩu quá~”
Bạch Minh: ... Muốn tự tát một cái, cho chừa cái tội nhiều lời.
Anh dỗ dành cô, “Được , đợi em khỏe ăn ? Em vẫn khỏe hẳn mà. Vừa mới viện ăn cái cái ...”
“Không , em là bây giờ ăn cơ...” Từ Sanh Sanh tựa Bạch Minh, úp mặt lên vai cọ cọ.
Giống như chú mèo nhỏ dính , đáng yêu quá chừng. Lòng Bạch Minh mềm nhũn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-334-tieu-thu-cu-viec-tien-len.html.]
bác tài xế phía lẽ là bụng, vẫn nghiêm túc khuyên nhủ, “Ôi chao, cô bé , mấy món lẩu bên ngoài là đồ tẩm ướp thôi, cháu mới viện mà, khỏe đúng ? Ít ăn mấy thứ thôi, ăn chút đồ thanh đạm ...”
Giọng bác tài xế đầy sự khuyên nhủ. Điều đó đ.á.n.h thức trái tim Bạch Minh suýt chút nữa sắc mê hoặc. Anh ho khan một tiếng, “ , em bác tài ?”
Từ Sanh Sanh khẽ hừ một tiếng, nhỏ, cô vẫn thể ý . Cô chậm rãi ngẩng mặt lên, rời khỏi Bạch Minh. Làm nũng tác dụng, nũng nữa.
Kết quả là Bạch Minh đưa tay ấn mặt cô trở vai . Từ Sanh Sanh “ái” một tiếng, phàn nàn , “Đồ em thích cho ăn, đừng đụng em.”
Vẻ mặt hờn dỗi, chỉ là miệng thôi, chứ hành động thì nhúc nhích. Bạch Minh hàng mi thanh tú, đôi mắt long lanh và cái miệng nhỏ đang bĩu môi lầm bầm của cô. Vẫn đáng yêu.
Hai xuống xe ở cổng tiểu khu. Trong cặp sách của Bạch Minh còn nhét mấy cuốn sách nữa. Khá nặng. Anh đeo cặp sách, nắm tay Từ Sanh Sanh tiểu khu. Sau đó về phía siêu thị nhỏ trong tiểu khu, cần mua nguyên liệu nấu ăn, tủ lạnh ở nhà chắc trống rỗng . Hôm nay dì giúp việc đến dọn dẹp . Tốt nhất là tự mua chút đồ về.
Trong đầu Bạch Minh đang lướt qua những món ăn sẽ cho Từ Sanh Sanh tối nay. Sau đó phát hiện Từ Sanh Sanh cứ lề mề, vẻ . Bạch Minh đầu cô một cái, “Em ăn gì?”
“Lẩu.”
Bạch Minh: ...
“Ngoài lẩu thì ?” Bạch Minh ôn hòa hỏi .
“Mala xiang guo, lẩu cay Tứ Xuyên~” Đôi mắt của Từ Sanh Sanh chằm chằm . Với vẻ mặt kiểu: Anh hỏi em thật sự cho em ăn ?
Bạch Minh: ...... Anh sắp tiếng vì tức giận , cái gì khác lẩu chứ? Bạch Minh đưa tay nhéo má cô kéo kéo, “Em cố ý mà.”
“Vậy còn hỏi em? Hỏi mà cho ăn!” Từ Sanh Sanh đang bệnh rõ ràng chút nũng nịu và khó chiều. Cô hừ một tiếng, gạt tay Bạch Minh , “Đi thôi.”
Cái miệng nhỏ bĩu thể treo cả một túi nylon.
Bạch Minh khẽ một tiếng, quả nhiên hỏi nữa. Dẫn cô siêu thị. Ban đầu Từ Sanh Sanh vẫn còn vẻ mặt hậm hực. khi siêu thị thì cô vui vẻ ngay.
Từ Sanh Sanh mua rau cũng mắt, chọn những loại . Cà chua chọn loại tròn xoe, vỏ tỳ vết. Bông cải xanh chọn cả bông, đẽ, thiếu một mẩu nhỏ nào. Khoai tây cũng tròn xoe... Bạch Minh bên mua xong thịt , cô vẫn còn đang chọn rau ... Lại còn nghiêm túc nữa chứ.
Bạch Minh lập tức đến gần cô, mà lấy điện thoại chụp vài tấm ảnh cô. Từ Sanh Sanh mua rau thật sự hiếm thấy. Cô tiểu thư của gia đình, chụp thôi.
Sau khi chụp xong còn gửi nhóm chat. , nhóm chat của Trấn Đàm Thủy. Họ một nhóm lớn, hơn chục . Đều là những chơi , thậm chí cả phụ của Lý Hoa Kha, Bạch Minh và Từ Sanh Sanh cũng đều ở trong đó. Bình thường nhóm sôi nổi. Ảnh của Từ Sanh Sanh đăng lên thì càng náo nhiệt hơn.
Bạch Minh gửi ảnh xong thì về phía Từ Sanh Sanh. Đưa tay lấy quả cà chua cô định đặt xuống, “Quả ngon đấy.”
“Không .” Từ Sanh Sanh cau mày phản bác.
“Nấu chín cũng như cả, em còn quan tâm gì?” Bạch Minh kiên quyết bỏ cà chua giỏ.