Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 338:-- Mùa hè này, thật ấm áp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:07:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh khi ngắm vẻ của cô bạn gái bé nhỏ liền bận rộn cơm. Từ Sanh Sanh vốn đang cắm hoa trong phòng khách cũng lén lút giơ điện thoại lên chụp một tấm lưng Bạch Minh đang bận rộn trong bếp. Cô mấy khi đăng bài lên mạng xã hội. Lần cập nhật là khi cô mới ngoài học, hơn một tháng . Lần cô hiếm khi tâm trạng , đăng một tấm ảnh lưng Bạch Minh, và cả những bông hoa mẫu đơn Bạch Minh tặng. 【Cuộc sống và sự lãng mạn, đều chỉ một .】
Cô bao giờ là kiểu cách. thẳng thắn. Cô đăng thì đăng, chứ như khác đợi nửa đêm mới đăng những thứ . Từ Sanh Sanh đăng xong liền ném điện thoại sang một bên, thong thả chỉ đạo Bạch Minh nấu cơm.
Tiểu thư thì giỏi nấu ăn, nhưng hề ngăn cản việc cô chỉ trỏ khác nấu ăn. Bạch Minh quen , để cô tự mang ghế đến , nấu. Nấu xong cứ việc đút một miếng miệng cô, là thể khiến đang lải nhải im lặng.
Bạch Minh cố ý nhắc đến chuyện của Tôn Thiến Thiến. Không cần thiết. Cũng giống như bên cạnh Từ Sanh Sanh bao giờ thiếu theo đuổi. Có cô bạn trai, , nhưng điều đó thực sự cản trở việc luôn tìm đến cô. Hai họ đều kiểu sẽ cố ý lôi chuyện . Đôi khi nhắc đến thì thuận miệng một câu, chứ cần cố ý nhắc.
Tuy Từ Sanh Sanh ốm khá hành hạ, nhưng cuối cùng cũng khỏi. Khỏi khi về nhà. Chỉ là trông cô cũng gầy ít.
Chiều thứ Sáu cả hai đều tiết. Không đúng, cũng thể là tiết. Bạch Minh một tiết học chung, trốn học . Sở dĩ là trốn học chứ xin phép... bởi vì đúng là tiện xin phép. Chỉ cần tìm học , điểm danh hộ là . Chuyện phổ biến trong đại học. Giáo viên các môn công cộng thường cũng sẽ cố ý gây khó dễ.
Vào thời gian tiết học đó, Bạch Minh và Từ Sanh Sanh máy bay về nhà . Mấy năm nay, khu du lịch sinh thái của Ông Bạch ngày càng phát triển, dịch vụ cơm trưa học sinh của Dì Hứa cũng tạo dựng thương hiệu. Dù ngày càng nhiều dịch vụ cơm trưa học sinh khác cũng lượt mở . trung tâm giữ trẻ Nguyệt Nguyệt của Dì Hứa mở thành chuỗi . Mỗi cổng trường tiểu học đều , mỗi năm đều tuyển sinh đủ học viên. Điều cũng cảm ơn bà ngoại, chút quen với phía nhà trường. Có giới thiệu, các bậc phụ chắc chắn sẽ yên tâm hơn.
Dì Hứa và Bạch Minh bắt đầu tìm nhà từ đầu năm nay, ở trong thành phố. Đợi đến khi Bạch Minh đủ tuổi trưởng thành, bà liền đưa mua một căn nhà. Nói là ở trong thành phố sẽ tiện lợi hơn. Bạch Minh lúc đầu cũng nhận. thể cưỡng sự kiên trì của Ông Bạch và Dì Hứa. Hai họ luôn cảm thấy cho con trai quá ít, mà Bạch Minh thích Từ Sanh Sanh. Vì , cả hai đều cố gắng mang những điều nhất cho Bạch Minh. Bạch Minh tấm lòng của bố , đương nhiên cũng từ chối nữa. Dù thì cũng sẽ mang nhiều điều hơn cho bố .
Hai về báo . Nếu thì Dì Hứa chắc sẽ chỉ bận tâm lo nghĩ xem món gì ngon cho họ. Mặc dù lớn luôn miệng họ ngoài thì còn phiền nhiễu nữa. mỗi gọi video đều lải nhải rằng con gầy , sợ chúng quen ở bên ngoài... Từ nhỏ lũ trẻ đều ở bên cạnh chăm sóc, đột nhiên ngoài. Chắc chắn là quen .
Hai từ sân bay , trực tiếp bắt taxi về Trấn Đàm Thủy. Hôm nay là thứ Sáu , trung tâm giữ trẻ cũng nghỉ. Dì Hứa và chắc chắn về khu du lịch sinh thái giúp đỡ. Mấy năm nay Trấn Đàm Thủy đang phát triển ngành du lịch, trồng trọt và chăn nuôi. Nơi cũng coi là một điểm du lịch lớn nhỏ. Cuối tuần đến cũng khá đông.
Hai di chuyển từ trưa, khi xe dừng cổng khu du lịch sinh thái hơn sáu giờ . Đứng ở cổng là nhân viên phục vụ trẻ mới tuyển, ở đây. Lúc gọi video đó Ông Bạch còn nhắc qua một câu. Nói đứa trẻ khéo ăn , nên giữ . Bạch Minh và Từ Sanh Sanh đều từng gặp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-338-mua-he-nay-that-am-ap.html.]
Lúc , nhân viên phục vụ ở cổng thấy xe dừng liền tưởng là khách đến ăn cơm. Thấy Từ Sanh Sanh bước xuống còn sáng mắt lên, cô gái gì mà xinh thế. Thực Từ Sanh Sanh bước xuống , mà là Bạch Minh xuống xe còn thò trong lấy cặp sách cho cả hai. Trong nhà họ đủ thứ, về mỗi chỉ mang theo một cái cặp sách.
Bạch Minh xách cặp sách , liền thấy trai trẻ mỉm gọi, “Chào mừng quý khách, quý cô mấy ạ? Đã đặt chỗ ? Mời ạ.” Chẳng trách Ông Bạch hài lòng như , giọng trai . Hơn nữa, Bạch Minh thoáng qua cũng thấy khá cao ráo và trai.
Từ Sanh Sanh chút bất ngờ trai một cái, đầu Bạch Minh. Chiếc xe lúc mất. Chàng trai cũng đầu Bạch Minh theo cô, khi thấy gương mặt Bạch Minh thì sững . Chủ yếu là vì Bạch Minh trông giống Ông Bạch và Dì Hứa, một cảm giác quen thuộc thể nhận ngay từ cái đầu tiên. Vì trai do dự gọi, “Tiểu ông chủ?”
Được, lanh lợi đấy. Bạch Minh tới nắm tay Từ Sanh Sanh , “Không cần gọi là tiểu ông chủ , là Bạch Minh.” “A, Minh,” trai ngọt ngào gọi một tiếng, “Em là Khúc Ứng, mới đến, đây từng ông chủ và bà chủ nhắc đến , đây chắc chắn là bạn gái của ? Chào chị dâu nhỏ ạ.”
Mèo con Kute
Từ Sanh Sanh chọc , thật ăn , “ tên Từ Sanh Sanh, cứ gọi tên là .” Khúc Ứng bật ha hả, dẫn hai , “Hai chị cố ý chuẩn bất ngờ đúng , ông chủ và bà chủ đều nhắc gì, bà chủ tối qua còn nhắc đến hai chị đó, trong lòng cứ lẩm bẩm...”
Bạch Minh xong cảm thấy thật khéo ăn khéo . Hai sân, giờ đang là mùa hè, trong sân cũng bày vài bàn ăn. Dì Trương là đầu tiên thấy họ, bà ngớ một chút, đó vui mừng kêu lên, “Sanh Sanh, Tiểu Bạch về hả? Sao về mà một tiếng...”
Các cô chú việc ở đây đều là những gương mặt quen thuộc ở Trấn Đàm Thủy, những đứa trẻ trẻ tuổi địa phương như Khúc Ứng tính quá ba ... Tiếng kêu của Dì Trương nhanh chóng lan truyền khắp các cô chú khác. Dì Hứa và Ông Bạch lượt bước từ các phòng riêng khác . Nhìn thấy sự bất ngờ trong mắt họ là thể che giấu .
Dì Hứa tới kéo tay Từ Sanh Sanh đầy xót xa, “Sao gầy ?” Rồi bà đưa tay vỗ vài cái con trai , “Con cũng gầy .” Bạch Minh gọi, “Mẹ.” Từ Sanh Sanh đưa tay khoác tay Dì Hứa nũng, “Dì Hứa ơi, con nhớ dì quá, nhớ đến nỗi ăn vô, nên mới gầy đó dì...”
Ông Bạch cũng tới, đưa tay ôm lấy con trai, “Về mà báo , ăn cơm ? Bà xã, cho bọn trẻ ăn cơm .” Phía Dì Trương và Bố Kha bắt đầu chuẩn , bưng một cái bàn nhỏ và gọi, “Ăn cơm !”
Các cô chú trong trấn luôn như , gì quan trọng hơn việc lũ trẻ ăn cơm. Ngày xưa Bố Kha và Mẹ Kha đ.á.n.h Kha Dĩ thì cũng đợi nó ăn xong cơm mới đánh, cho sức.
Lúc , Bạch Minh nhóm lớn quen thuộc, sang Từ Sanh Sanh đang rõ ràng bừng bừng những bong bóng hạnh phúc. Cảm thấy mùa hè thật sự ấm áp.