Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 34:-- Cô bé có sự cố chấp của riêng mình ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:00:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Hứa Nguyệt đưa hai đứa mua sắm. Chỉ còn hai ngày nữa là khai giảng .
Bạch Minh Từ Sanh Sanh lười biếng bất động xe lăn. Cô bé mặc áo phông trắng, quần dài, tóc buộc đuôi ngựa cao, tay ôm một chiếc cặp sách nhỏ, trông thật năng động, nếu như xe lăn. Từ Sanh Sanh hiếm khi mặc quần đùi ngoài, đùi cô bé một vết sẹo dài do t.a.i n.ạ.n xe để . Kiếp cũng , nhưng đầu tiên Bạch Minh thấy là hình xăm hoa hồng đỏ rực lan chân cô bé, . Mãi mới đó chỉ là hình xăm dán, cô bé sợ đau, chịu phẫu thuật, cũng xăm thật. thấy sẹo xí nên đành mua hình xăm dán. Mỗi ngày một kiểu, trông xinh xắn.
Đương nhiên lúc là lúc để suy nghĩ về chuyện cô bé mặc quần đùi , Bạch Minh thở dài, "Đi một đoạn đường thôi, em thể tự ?"
Từ Sanh Sanh lắc đầu, "Không thể."
Hứa Nguyệt giày xong, tay cầm hai chiếc mũ, đội lên đầu hai đứa trẻ, "Được , xuất phát." Vừa chỉ huy con trai , "Nào, đẩy Sanh Sanh ngoài."
Bạch Minh: ...
"Mẹ. Rõ ràng là cô thể mà..."
"Con thể, chân con đau." Từ Sanh Sanh chớp chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt nghiêm túc. Cô bé còn đưa tay xoa xoa chân .
Bạch Minh lộ vẻ mặt 'con tin em c.h.ế.t liền đó hả', nhưng vẫn đẩy cô bé ngoài.
Thật Bạch Minh với Hứa Nguyệt là hai đứa tự . Dù kiếp cũng học ở trường cấp Một thành phố, học sáu năm lận mà. Mặc dù ở nội trú, nhưng khu vực vẫn quen thuộc.
Hứa Nguyệt rõ ràng là yên tâm, theo bà, hai đứa trẻ quen thuộc khu vực , bà thể để chúng tự ngoài chứ? Ít nhất cũng quen một chút, lát nữa bà sẽ đưa hai đứa đến trường xem qua, nhận đường. Ông Lão Bạch mua cho Bạch Minh một chiếc xe, chúng thể đạp xe , bộ thật cũng xa. Với cái dáng vẻ Từ Sanh Sanh cứ lì xe lăn chịu thế , Bạch Minh đoán là sẽ bộ đẩy xe lăn mất thôi. Bạch Minh đôi chân dài của cô bé, hiểu nổi, đôi chân dùng ?
lúc vẫn ngoan ngoãn đẩy Từ Sanh Sanh theo Hứa Nguyệt. Hứa Nguyệt giới thiệu cho hai đứa về những thứ xung quanh. Cả hai đều ngoan ngoãn gật đầu.
Mèo con Kute
Vừa khỏi thang máy, họ gặp mấy dì hàng xóm. Có lẽ chiếc xe lăn của Từ Sanh Sanh quá nổi bật, mấy dì đó đang chuyện bỗng dừng chằm chằm Từ Sanh Sanh. Sau đó một dì nhiệt tình hỏi, "Là hàng xóm mới chuyển đến tầng tám ?"
Hứa Nguyệt bình thường ở ngoài là dịu dàng, dễ tính, chỉ khi về nhà đối với Bạch Minh gây rắc rối mới dữ một chút thôi. Lúc cũng qua chào hỏi . Đều là hàng xóm, còn nhiều cơ hội gặp gỡ.
Lúc Bạch Minh đẩy Từ Sanh Sanh đến bên cạnh, còn chắn mặt cô bé, che hầu hết những ánh mắt soi mói. Từ Sanh Sanh ngẩng đầu bóng lưng Bạch Minh, khẽ cong môi chút vui vẻ. Thật cô bé sợ khác . Cô bé thể phớt lờ ánh mắt, dù kiếp gặp quá nhiều , kiếp thì vô tư lự thôi. mỗi Bạch Minh đều giúp cô bé che chắn những ánh mắt đó. Cô bé đưa tay ấn ấn đầu gối , ánh mắt trầm xuống.
Cô bé lấy hai viên sô cô la từ chiếc cặp đang ôm. Rồi nhét tay Bạch Minh đang buông thõng bên .
Tay bỗng nhiên nhét đồ. Bạch Minh cầm lên xem, là sô cô la. Anh đầu Từ Sanh Sanh. Từ Sanh Sanh đang ngẩng đầu , đội mũ lưỡi trai và buộc tóc cao khiến khuôn mặt cô bé càng nhỏ hơn, cô bé , "Nhìn gì mà , bảo bóc giúp em ."
Bạch Minh: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-34-co-be-co-su-co-chap-cua-rieng-minh.html.]
"Cứ tưởng là cho chứ." Anh thở dài vẫn bóc vỏ giúp cô bé, theo thói quen cúi nhét sô cô la miệng cô.
Rồi khóe môi một viên sô cô la khác bóc vỏ chọc .
Sô cô la trong tay Bạch Minh là sô cô la trắng, viên Từ Sanh Sanh bóc vỏ là sô cô la đen. Cũng là loại Bạch Minh thích. Từ Sanh Sanh ngậm sô cô la, giọng ngọng nghịu nhưng vẫn cứng đầu , "Cái sô cô la cùng màu với , em ăn , sợ đen mất, cho đấy."
Bạch Minh há miệng c.ắ.n lấy viên sô cô la, , "Được thôi, em cứ ăn loại trắng , trắng như em ."
Một trong những dì hàng xóm thấy chút ngạc nhiên, với Hứa Nguyệt, "Hai đứa trẻ nhà chị trông tình cảm thật đấy, là thằng bé bình thường chăm sóc em gái ?"
Hứa Nguyệt ngớ một chút, đầu , chỉ thấy Bạch Minh đang cầm hai vỏ sô cô la, bà , "Hai đứa trẻ tình cảm từ nhỏ ."
"Tiếc là con bé lớn lên xinh xắn thế , cái chân ..." Có dì rõ ràng hỏi thăm. Hứa Nguyệt một tiếng , "Thế , thời gian rảnh mời đến nhà chơi, giờ đưa hai đứa mua đồ ."
Mấy dì đó cũng tiện thêm gì nữa. Chỉ "" với bà, vẫy tay chào tạm biệt và bấm thang máy. Hứa Nguyệt liếc mắt hiệu cho Bạch Minh. Bạch Minh hiểu ý, đẩy Từ Sanh Sanh ngoài.
Từ Sanh Sanh nheo mắt ánh nắng bên ngoài, viên sô cô la trong miệng bắt đầu tan chảy, ngọt. Thật cô bé thích mùi vị ngọt ngào của sô cô la lắm, nhưng vì Bạch Minh thích. Nên cô bé cũng thử thích. Cứ như thể càng nhiều điểm chung thì tình cảm càng sâu đậm hơn. Cô bé sự cố chấp của riêng .
Bạch Minh ngang qua thùng rác thì tiện tay vứt vỏ. Từ Sanh Sanh bỗng , "Dì Hứa mua cho Bạch Minh một quả bóng rổ ? Chơi bóng rổ sẽ cao lên đấy."
Bạch Minh ngớ một chút, "Con còn đủ cao ?"
"Thì thể cao hơn nữa mà." Từ Sanh Sanh nghiêm túc, còn chút vui vẻ, "Con trai chơi bóng rổ cũng trai nữa."
Kiếp cô bé cũng thích xe lăn bên sân bóng rổ xem chơi. lúc đó cô bé thích một cụ thể nào, thích hoạt động bóng rổ. Cô bé chỉ đơn thuần cảm thấy họ thể chạy nhảy đầy sức sống. Là điều mà cô bé thể .
Cô bé ngẩng mặt lên hỏi Bạch Minh một cách nghiêm túc, "Anh học thì dạy em nhé." Bạch Minh thầm nghĩ vốn , cần học. Anh liếc chân Từ Sanh Sanh, "Trước đó đại tiểu thư thể dậy ? Không chịu mà còn học bóng rổ?"
"Hừ, em hảo như , cái khuyết điểm nhỏ bé thì chứ? Cũng cho khác một con đường sống chứ!" Từ Sanh Sanh hừ một tiếng, mặt , cãi một cách trẻ con với Bạch Minh.
Hứa Nguyệt một bên hai đứa trẻ đấu khẩu qua , ai chịu thua ai, bà khẽ thầm. Hai đứa trẻ quả thực tình cảm , lớn lên cùng , ruột thịt cũng như ruột thịt . Bà đưa tay vỗ vai con trai , "Cãi gì với Sanh Sanh?"
"Mẹ, thiên vị!" Bạch Minh tặc lưỡi một tiếng, "Bà Hứa Nguyệt , thế là đúng ."