Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 4:-- Tên khốn đó, cậu ấy không chịu ở cạnh mình ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:59:43
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của Hứa Nguyệt khiến Bạch Minh đang giành đồ ngọt với bố sững một chút. Cậu "a" lên một tiếng , bỏ lỡ muỗng đồ ngọt cuối cùng. Haizz, giờ thì bố già đang khỏe mạnh, còn chỉ là một thằng nhóc con, chẳng thể giành thắng chút nào. Bạch Minh vẻ mặt đắc ý của bố, nghĩ đến "đặc quyền" của mấy đứa trẻ con. Cậu bây giờ mới năm sáu tuổi thôi mà? Cứ thế lăn đùng đất, gào giả lả: "Ô hu hu oa oa oa, bố giành đồ ăn của con..." Khóc giả lả, loại nước mắt .

 

Thế nhưng bố Bạch vẫn mắng một trận. Hứa Nguyệt đuổi chồng ngoài, đến xách thằng nhóc đang lăn lộn đất dậy: "Lăn đống phân gà kìa, tự mà giặt quần áo nhé đồ nhóc con..." Bạch Minh: ...Đã ngoan ngoãn . Cậu dứt khoát lật lăn nữa, bệt xuống đất lấy lòng . Dù trọng sinh trở về nhưng huyết mạch áp chế vẫn còn đó. Hơn nữa, hồi trẻ đúng là xinh thật.

 

Hứa Nguyệt xổm mặt con trai, bộ dạng lấm lem của chút khó hiểu: "Không , Từ Sanh Sanh là cô bé giàu và xinh mới chuyển đến lớp con ? Sao con kèm cặp bé học ?" Cái bộ dạng bẩn thỉu đến ch.ó nhà còn chê nữa là. Bạch Minh một buổi chiều chấp nhận việc trọng sinh khá , thậm chí còn lăn lộn ăn vạ . Thế nhưng lúc vẫn sốc: "Từ Sanh Sanh? Kèm cặp con bé học? Chúng con vốn là bạn cùng lớp ?" Còn kèm kiểu gì nữa?

 

Bạch Minh nghĩ mãi cũng nhớ chuyện gì xảy ở mẫu giáo kiếp . Thật sự quá lâu . Bạch Minh lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, bố đều . Từ nhỏ cũng nghịch ngợm, nhưng sống vui vẻ, bố ở bên, ba năm bạn thiết, khi thất bại cũng coi như sự nghiệp thành công, chỉ thiếu một vợ xinh nữa thôi, Từ Sanh Sanh còn tự tìm đến. Nói chung là thực sự gì hối tiếc. Thế mà trọng sinh.

 

Thật , theo mô típ tiểu thuyết mạng từng , điều vẻ đúng lắm. Đặc biệt là lúc với vẻ mặt phiền não khi nhắc đến việc Từ Sanh Sanh "bạn học kèm"? Thời đại nào chứ? "Ý của gia đình họ là bình thường con tan học hoặc nghỉ lễ cũng sẽ cùng cô bạn nhỏ học thêm các khóa học ngoại khóa, họ thuê gia sư riêng..." Hứa Nguyệt tặc lưỡi hai tiếng, nghĩ kỹ thì như thể tiết kiệm nhiều tiền... Cô liếc con trai đen đủi của : "Còn trả lương cho con nữa, con bé tí tuổi kiếm còn nhiều hơn cả bố con đấy."

 

Bạch Minh "a" lên một tiếng: "Bao nhiêu tiền ạ?" "Năm nghìn." Hứa Nguyệt giơ một bàn tay , chợt nghĩ con trai thể hiểu: "Dù thì cũng đủ để con mua mười cái xúc xích que đấy." Không , ơi, còn hơn cả Châu Bác Bì nữa, năm nghìn mà chỉ mua mười cái xúc xích que thôi ? Xúc xích gì mà đắt thế? Nếu Bạch Minh là trọng sinh thì chắc kích động lắm . "Vậy đồng ý ạ? Mai con luôn!" Đó là năm nghìn tệ đấy, lương trung bình ở thị trấn bây giờ đến ba nghìn mà... Bạch Minh cảm thấy cũng thể "bạn học kèm", chẳng qua là dỗ trẻ con thôi mà?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-4-ten-khon-do-cau-ay-khong-chiu-o-canh-minh.html.]

Đáng tiếc là phá vỡ ảo tưởng của : "Không, từ chối . Mẹ đều là trẻ con cả, nếu họ Từ Sanh Sanh chơi với con thì cứ đưa con bé qua đây chơi là ." Nói xong, cô dậy vươn vai, đá nhẹ Bạch Minh một cái: "Mau về nhà trẻ lấy cặp sách về , bên trong quần áo bẩn với khăn thấm mồ hôi của con đấy, để một đêm là bốc mùi mất." Bạch Minh Hứa Nguyệt lẩm bẩm xong bếp nấu cơm.

 

Thật quá, vẫn y như trong ký ức của , dân ở đây đều là những dân thường, nhưng tham lam... Mẹ thật sự chút ngầu đấy. "Thằng ranh con, mua cho bố gói t.h.u.ố.c lá ..." Giọng bố Bạch vang lên từ bên ngoài. Bạch Minh một tiếng: "Con tới đây!" Đêm đầu tiên trọng sinh trở về, Bạch Minh ngủ ngon, trong tiếng gió của thị trấn nhỏ, cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Rồi đứa trẻ hạnh phúc cũng thoát khỏi nỗi khổ dậy sớm học.

 

Khi Bạch Minh uể oải bước lớp thì hầu hết các bạn nhỏ đều đến . Mọi đều tụ tập với những bạn quen thuộc của để nô đùa. Duy chỉ xung quanh Từ Sanh Sanh, chỉ một cô bé. Cô bé yên lặng ở đó như một con búp bê vô tri. Trên đùi còn đặt một con gấu bông sạch sẽ, trông mới, thẻ bài vẫn còn nguyên. Xung quanh Từ Sanh Sanh bạn nhỏ nào, sự ồn ào xung quanh dường như liên quan gì đến cô bé. Cô bé mở to đôi mắt xinh vô định các bạn trong lớp đang nô đùa. Bạch Minh ở cửa một lúc, đeo cặp sách của tới.

 

"Chào buổi sáng nhé, Từ Sanh Sanh." Cậu đến chỗ trống bên cạnh cô bé xuống. Ghế trong lớp đều giống . Từ Sanh Sanh xe lăn của , nên trông cô bé cao hơn Bạch Minh. Ánh mắt vốn vô định khi rơi gương mặt Bạch Minh thì tiêu điểm. Bạch Minh chằm chằm cô bé, chờ cô bé đáp câu chào buổi sáng của . đứa trẻ con bất lịch sự chỉ một lúc, dời ánh mắt . Trông lạnh lùng, dù khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu xinh nhưng vẫn thật bất lịch sự. Bạch Minh thở dài một tiếng, chỉ con gấu bông trong tay cô bé: "Xinh thật đấy."

 

Từ Sanh Sanh theo bản năng nắm chặt con gấu bông trong lòng, nhưng khi thấy nụ mặt Bạch Minh, cô bé đột nhiên x.é to.ạc con gấu bông , ném thẳng Bạch Minh: "Một chút cũng , c.h.ế.t ." Rồi cô bé đầu , Bạch Minh nữa. Ghét , chịu chơi với ... Nghĩ đến câu trả lời từ quản gia tối qua, hốc mắt Từ Sanh Sanh đỏ hoe. Da trẻ con vốn mỏng manh, thêm đó cô bé trắng, nên đỏ lên càng rõ ràng. Bạch Minh con gấu bông đột nhiên ném lòng , vẫn hiểu nổi suy nghĩ của trẻ con. Sao tự nhiên giận dỗi thế ?

Mèo con Kute

 

lúc , cô giáo Trương bước : "Được , tất cả im lặng nào, chuẩn xếp hàng tàu hỏa ngoài tập thể d.ụ.c nhé..." Ánh mắt cô quét một vòng, đột nhiên dừng Từ Sanh Sanh với đôi mắt đỏ hoe, đó thấy con gấu bông trong tay Bạch Minh. Cô giáo Trương cau mày: "Bạch Minh, con giành đồ của Sanh Sanh ?" Bạch Minh: ...Hồi nhỏ nghịch ngợm đến thế ? Cô giáo một cái nghi ngờ ? Cậu còn kịp mở miệng, Từ Sanh Sanh lên tiếng: "Không , đây là con vứt , quá." Giọng cô bé vẻ nghèn nghẹn. Bạch Minh kìm cô bé một cái, thấy hốc mắt Từ Sanh Sanh đỏ hoe. "Anh cũng con gấu của em, trả em đây." Con gấu Bạch Minh đưa tới Từ Sanh Sanh gạt xuống đất. Rồi cô bé "oa" một tiếng òa lên. Ô hu hu Bạch Minh chơi với cô bé, còn thích đồ chơi cô bé tặng nữa ô hu hu hu hu~ Bạch Minh: ????? Trọng sinh chút nào cũng vui nữa , trẻ con khó hiểu quá!

 

 

Loading...