Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 48:-- Vậy sau này cô ấy sẽ miễn cưỡng đối xử tốt với anh hơn một chút vậy ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:00:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai cô gái rõ ràng đều sững sờ, chủ yếu là vì Bạch Minh thừa nhận quá sảng khoái. Ai thừa nhận là ch.ó con chứ? Lại còn là ch.ó con của ai đó. Nếu hai họ gì... thì bọn họ thật sự tin nổi... Cuối cùng, cả hai cứ thế thất thần bỏ . Cô bé định gửi thư tình nắm chặt lá thư của , trông như sắp . , cũng thể gửi nữa. Hức, thất tình , nam thần thích là ch.ó của khác. Ai hiểu cho nỗi lòng đây, hu hu hu hu~
Tiễn hai . Bạch Minh cúi xách cặp sách của lên, đó dùng tay định lấy cặp sách trong tay Từ Sanh Sanh.
Một , kéo .
Bạch Minh cô bé, thấy cô hiểu đỏ mặt, ôm chặt cặp sách buông tay. Đôi mắt còn thẳng .
Bạch Minh hỏi: "Sao thế?"
Anh nghĩ một lát nhận gì đó , cô bé đỏ mặt vì lời của ? Trước đây thế?
Anh lay lay cặp sách, thấy Từ Sanh Sanh đang ôm cặp sách cũng lắc lư theo lực tay của .
Cô bé xinh xắn như một con búp bê nhỏ, thật sự đáng yêu.
Bạch Minh nhịn , "Em như thế dễ khiến hiểu lầm lắm đấy..."
Quả nhiên, thấy câu , Từ Sanh Sanh sực tỉnh, tự nhiên buông cặp sách .
Nhìn Bạch Minh xách cặp sách của , cô bé thấy thuận mắt vô cùng. Ánh mắt dừng cánh tay mà Bạch Minh thể thấy, cảm thấy nếu đó mà thêm tên của thì còn thuận mắt hơn nữa.
Hừ, như sẽ cô gái nào điều mà đến gần nữa. Lại còn nhờ cô bé giúp gửi thư tình cho Bạch Minh ? Thật nực .
Nghĩ đến đây, cô bé chút vui.
Từ Sanh Sanh vui là thể trời đất.
Lúc cô bé : "Anh hiểu lầm cái gì mà hiểu lầm, ôi, thư tình cơ đấy~"
Câu thật là mỉa mai.
Bạch Minh cũng tức giận, đưa tay búng nhẹ trán cô bé, cũng dùng sức, Từ Sanh Sanh vẫn đưa tay ôm lấy trán , "Cún con thối."
Bạch Minh nắm lấy cổ tay cô bé kéo , "Ừ ừ ừ, chỉ em thơm thôi, thối, thôi, mua chút đồ ăn, em thèm xúc xích que ?"
Xúc xích que, một món ăn bình thường gì đặc biệt, nhưng hiểu cô tiểu thư Từ đây yêu thích từ nhỏ đến lớn. Dù thì cô bé vẫn thích ăn.
Cứ một thời gian ăn.
vì đợt phẫu thuật nhỏ , Từ Sanh Sanh lâu ăn.
Mỗi Bạch Minh đẩy cô bé ngang qua quầy xúc xích que, đầu cô bé đều ngoắt sang.
Bạn xem, như thì Bạch Minh thể nhận đây là cô tiểu thư kiêu ngạo lạnh lùng của kiếp chứ?
Nghĩ đến đây, Bạch Minh cổ tay gầy yếu đang nắm, thầm nghĩ: Cuối cùng cũng tóm em .
Từ Sanh Sanh thật sự thèm ăn, nhưng vẫn : "Không , về thị trấn Đàm Thủy ăn của dì Trương, của dì Trương là ngon nhất."
Dì Trương chính là cô bán hàng từ khi họ còn học mẫu giáo thì bán ở cổng trường mẫu giáo, lên tiểu học thì bán ở cổng trường tiểu học. Vì con gái dì học cùng khóa với họ, nên con học ở dì bán ở đó. Nghe bây giờ chuyển đến trường cấp ba Đàm Thủy một . Dù thì ở thị trấn Đàm Thủy, thi đậu cấp ba Đàm Thủy một quá mười . Cấp ba Đàm Thủy một coi là trường cấp hai và cấp ba nhất ở đó.
"Bây giờ ăn , về nhà sẽ mua cho em nữa ..." Bạch Minh đang kéo lẩm bẩm oán trách.
Xem kìa, rõ ràng cô bé tiền, nhưng lời. Cô tiểu thư ai là thật lòng với .
Bạch Minh : "Vậy thế , lát nữa mua một cây, em ăn nửa cây, còn ăn, về nhà mua thêm một cây, vẫn là em ăn nửa cây còn ăn, như em chỉ ăn một cây thôi."
Từ Sanh Sanh xong, thấy lý, vui vẻ lắc lắc tay, cổ tay Bạch Minh nắm cũng vùng vẫy một chút, như hồi nhỏ mà mười ngón tay đan chặt với Bạch Minh, hề cảm thấy hành động quá mật , cô bé còn vui vẻ khen một câu, "Chó ngoan~ Tiểu Bạch nhất."
Bạch Minh: ...
Thật sự, nếu là chuyện, chỉ cần là khác gọi là ch.ó nhiều năm như , đ.á.n.h . lúc thấy vẻ hào hứng của cô bé, hề tức giận chút nào...
Từ Sanh Sanh đối diện với ánh mắt , chớp chớp mắt, nghiêng đầu, "Gâu gâu?"
Cô bé nghĩ Bạch Minh bận tâm, nhỏ giọng : "Vậy em cũng là ch.ó con của mà, em với ai, là tự thôi."
Cô bé lắc lắc tay Bạch Minh, nghiêm túc hỏi: "Giận ?"
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-48-vay-sau-nay-co-ay-se-mien-cuong-doi-xu-tot-voi-anh-hon-mot-chut-vay.html.]
Bị gọi là ch.ó con thì giận ?
Bạch Minh cô bé, cố ý : "Ừm, chút, xúc xích que em ăn một phần ba ăn hai phần ba nhé?"
Từ Sanh Sanh trợn tròn mắt, trông như giận dỗi, nhưng khóe miệng nhếch lên, "Anh chỉ lừa xúc xích que của em thôi~"
Nói cô bé liền hất tay Bạch Minh , "Nửa cây cũng cho ăn nữa ."
Giọng cô bé như đang giận dỗi, nhanh chân bước .
Thật cái "nhanh chân" của cô bé cũng chậm.
Bạch Minh kéo dài giọng gọi: "Anh~ sai~ ~"
Thật cả hai đều hiểu rõ, hai cây xúc xích que, Từ Sanh Sanh sẽ cho Bạch Minh một cây rưỡi.
Cô bé nuôi Bạch Minh mà~
Từ Sanh Sanh trong lòng hớn hở, Bạch Minh thừa nhận là do cô bé nuôi.
Vậy thì cô bé sẽ miễn cưỡng đối xử với hơn một chút .
"Bạch Minh nhanh lên, chậm quá," Từ Sanh Sanh đầu cằn nhằn, bàn tay trắng nõn vươn về phía Bạch Minh.
Bạch Minh khuôn mặt cô bé, ánh nắng nụ còn rạng rỡ hơn cả mặt trời đỉnh đầu.
Liệu nên nhắc nhở cô bé rằng ở tuổi của họ, nhiều ít khi nắm tay nữa ?
Trừ khi là đang lén lút yêu đương.
Bạch Minh chỉ chần chừ một giây, đưa tay nắm lấy tay cô bé, "Anh cho em chạy 49 mét cũng đuổi kịp em."
"Anh bớt xem mấy cái meme Bạch Minh, chúng nhanh mua xúc xích que nào~"
"Không em em ăn ?"
"Em còn là đồ ngốc nữa đấy, ?" Cô tiểu thư đùng đùng nổi giận.
Bạch Minh bật .
Một cái cây bên cạnh gió thổi qua, vài chiếc lá rơi xuống, Bạch Minh giơ tay chắn .
Xem kìa, Từ Sanh Sanh bây giờ thật sống động, linh hoạt, vui vẻ bao.
Làm một đứa trẻ cũng , chỉ cần cô bé vui vẻ là .
"Bạch Minh, mau đỡ xuống!" Từ Sanh Sanh cây vải, trừng mắt giận dữ hét lớn.
Bạch Minh và Kha Dĩ gốc cây ngẩng đầu cô bé.
Kha Dĩ vẻ mặt lo lắng, "Hay là chúng đỡ cô bé xuống ."
Bạch Minh : "Khi nào em học cách trèo cây, gặp ở ngoài hoang dã..."
" sẽ ngoài hoang dã!" Từ Sanh Sanh giận dữ hét lên, cố ý đạp giày chân rớt xuống ném Bạch Minh, nhưng tiếc là chân cô bé vốn sức, nên tự nhiên ném trúng.
Lý Hoa vác thang đến.
"Các đừng bắt nạt cô bé!" Lý Hoa nghiêm túc , đặt chiếc thang cây.
"Sanh Sanh, vịn thang mà xuống ."
Bạch Minh cũng ngăn cản, cược rằng Từ Sanh Sanh căn bản dám xuống.
Quả nhiên, Từ Sanh Sanh động đậy, liếc chiếc thang, về cơ bản cô bé sợ độ cao.
Vấn đề là cô bé đang cây chứ mặt đất.
A a a! Bạch Minh thối!