Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 53:-- Chỉ muốn anh quản em thôi, Bạch Minh~ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:00:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh rửa khăn xong thì xuống lầu, còn ở cửa ngóng một lúc, chắc chắn cô bé . Trong lòng Bạch Minh nghĩ rằng cô bé vốn dĩ là trưởng thành , lẽ sẽ cách tự điều chỉnh tâm trạng. Hơn nữa dạo tâm trạng cô bé , dấu hiệu trầm cảm nào. Anh cũng can thiệp quá nhiều.
Khi xuống lầu, thoáng cái thấy Từ đang chuyện với Hứa Nguyệt, lau nước mắt. Một bên là Từ Hạo Vũ đang cúi đầu.
Thật ấn tượng của Bạch Minh về Từ sâu sắc hơn bố Từ một chút, bởi vì kiếp Từ tìm , với rằng nếu thích Từ Sanh Sanh thì hãy sớm chia tay với Sanh Sanh. Số tiền đó cũng cần trả , bà sẽ giúp chi trả.
Lúc đó Bạch Minh hiểu, hỏi: "Từ Sanh Sanh dì đến tìm cháu ạ?"
Sắc mặt Từ cứng đờ, chỉ : "Cháu chỉ cần trả lời câu hỏi của dì thôi, cháu thật sự thích Sanh Sanh ? Hay là thích tiền của gia đình dì, hoặc là để trả thù Hạo Vũ? Chuyện của cháu và Hạo Vũ nên kéo Sanh Sanh , cháu đấy, nếu cháu tổn thương Sanh Sanh, nhà họ Từ sẽ bỏ qua cho cháu ..."
Trong giọng của bà, sự lo lắng dành cho Từ Sanh Sanh là giả.
Thế nhưng cuối cùng Từ cũng đợi câu trả lời của Bạch Minh, bởi vì Từ Sanh Sanh gọi điện tìm Bạch Minh. Lúc đó Bạch Minh với bà: "Cháu thế nào là trách nhiệm." Thật đây cũng là một câu trả lời, nếu kết hôn với Từ Sanh Sanh, sẽ cả đời trung thành với cô. Đáng tiếc là hôn lễ của hai chỉ thiếu chút nữa là thành hiện thực...
Lúc Bạch Minh xuống lầu thu hút sự chú ý của ba . Mẹ Từ nhanh chóng lau khô nước mắt, ánh mắt chút thất vọng khi thấy Bạch Minh xuống một .
Hứa Nguyệt hỏi Bạch Minh: "Sanh Sanh ?"
"Tự nhốt trong phòng ." Bạch Minh cố ý thở dài, "Chắc là đang , con bé là đồ mít ướt."
Quả nhiên Từ dậy: "Dì xem con bé..."
Bạch Minh ở cầu thang nghiêm túc : "Dì , cháu khuyên dì đừng , dù con bé giận khóa cửa, cháu còn dám gõ cửa nữa là."
Hứa Nguyệt cũng khuyên: "Hay là thế , tối nay cứ để con bé ở đây, sáng mai sẽ nhờ Tiểu Bạch đưa con bé về, ?"
Sự thất vọng trong mắt Từ càng thêm nặng nề.
Từ Hạo Vũ mặt mày tức tối: "Đó là chị của em..."
Bạch Minh liếc một cái, thằng nhóc từ nhỏ thật sự thông minh cho lắm.
Mẹ Từ đưa tay xoa đầu con trai út: "Chị vui, lẽ ở đây sẽ vui hơn một chút? Anh Bạch Minh sẽ dỗ dành con bé mà." Nói , bà vẫn nhịn Bạch Minh một cái.
Chàng trai thật sự cao lớn, rõ ràng mới chuẩn lên cấp ba nhưng cao lớn thế . Hơn nữa gầy yếu, trông vẻ thật sự thể bảo vệ con gái .
Mẹ Từ thở dài, cuối cùng kéo Từ Hạo Vũ mặt mày tức tối nhưng dám hó hé lời nào rời .
Tài xế Vương vẫn luôn đợi họ ở ngoài cửa. Chú Vương chỉ thấy Từ đưa con gái đến đón con trai, con trai thì đưa về, còn con gái thì bỏ .
Chú Vương: ...
chú nhiều.
Hứa Nguyệt và Bạch Minh ở cửa tiễn xe họ rời .
Ông Bạch ngậm t.h.u.ố.c lá liếc mắt: "Sanh Sanh về ?"
"Không về ạ, con bé ở lầu ." Bạch Minh , Hứa Nguyệt: "Mẹ, gì với dì Từ mà đến nỗi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-53-chi-muon-anh-quan-em-thoi-bach-minh.html.]
"Nói gì á? Nói về Sanh Sanh chứ gì." Hứa Nguyệt liếc con trai, đưa tay lên, Bạch Minh hiểu chuyện cúi đầu. Để mặc xoa đầu : "May mà sinh đứa thứ hai."
Ông Bạch lúc chen : "Bà xã sinh đứa thứ hai ? Anh thể..." Trong giọng đầy mong đợi.
Hứa Nguyệt trợn mắt ông : "Cút!"
Ông Bạch lập tức nữa, nhưng vẫn nhịn : "Trước em bảo tiền nên sinh, giờ thì..."
"Giờ cũng tiền." Nhắc đến chuyện Hứa Nguyệt càng tức giận hơn. Tiền đều ông lấy cái khu du lịch sinh thái nông thôn gì đó . Lấy tiền chứ?
Thấy họ sắp cãi , Bạch Minh vội vàng kéo chủ đề : "Mẹ ơi ơi~ Vừa nãy đang chuyện gì với dì Từ thế ạ?"
"Ồ, , về Sanh Sanh, về việc con bé đáng thương thế nào khi mới đến đây, về việc bố nó đến thăm nó suốt..."
Mãi đến bây giờ Bạch Minh mới một chút về chuyện gia đình Từ Sanh Sanh. Sau khi Từ Sanh Sanh gặp chuyện, bố Từ ban đầu dồn hết tâm trí cô bé. Thậm chí vì trách cứ cô ruột của cô bé mà suýt nữa thì cãi gay gắt.
Thế nhưng nhà họ Từ là gia đình lớn với sự nghiệp đồ sộ, tâm trí của họ thể cứ mãi đặt hết con cái . Họ quản lý công ty, công ty bao nhiêu đang trông chờ họ để kiếm sống. Vì , đợi đến khi Từ Sanh Sanh khỏe hơn một chút, tâm trí của họ dần chuyển sang chuyện công ty.
Mèo con Kute
Tính cách của Từ Sanh Sanh vốn dĩ kiêu căng, hướng ngoại, nhưng khi gặp chuyện thì còn thích ngoài nữa, hơn nữa tính cách cũng trở nên khá nhạy cảm và trầm lặng. Họ nhiều thời gian bầu bạn với cô bé, khi bàn bạc, họ mời bà ngoại đến đưa cô bé về trấn Đàm Thủy. Nghĩ rằng ở đây cô bé cũng thể nghỉ ngơi .
Thế nhưng ngờ đưa Từ Sanh Sanh , Từ mang thai. Cơ thể bà cũng , cái thai cũng định lắm. Ban đầu Từ bỏ, nhưng bố Từ rằng lỡ như Sanh Sanh cả đời dậy , ít nhất cũng chị em đỡ đần chăm sóc. Vì Từ mới lựa chọn giữ đứa bé... bà cũng liệt giường dưỡng thai...
"Chúng bỏ rơi con bé, chỉ là, chỉ là cơ thể cho phép. Sau Hạo Vũ sinh cũng ốm đau, bác sĩ là do vấn đề của , trong thai kỳ sức khỏe nên thể cho con một cơ thể khỏe mạnh, cũng áy náy..."
Dần dần, cô con gái vốn dĩ ở bên cạnh họ họ bỏ quên. Mẹ Từ cũng hối hận, bà sớm đưa Sanh Sanh về , nhưng bên con trai út cũng thể thiếu ... Cứ thế trì hoãn mãi, đến bây giờ con bé còn thiết với họ chút nào nữa. Họ cũng đó là vấn đề của họ cha , nhưng họ bây giờ hình như đều để ở chung với con gái nữa...
Bạch Minh xong nhíu mày: "Thật họ chẳng chọn ? Chọn con trai út, chọn công ty, họ thể đều nghĩ Sanh Sanh dậy nữa, Từ Hạo Vũ là sự đảm bảo cho Sanh Sanh , mà là họ cũng cần tự đảm bảo cho bản . Bây giờ cảm thấy khó chịu cũng chỉ là nhất thời thôi, đến lúc họ vẫn sẽ về, về nhà của họ, Từ Sanh Sanh vẫn sẽ họ bỏ ."
Từ Sanh Sanh lúc đang ở khúc cua cầu thang, tay đặt tay vịn, cô bé vẫn cần vịn vật gì đó để xuống cho vững. Cô bé dì Hứa thở dài: "Tiểu Bạch , cha cũng dễ dàng như , nếu họ quản gì cả, chỉ ở bên cạnh Sanh Sanh, họ cũng thể cung cấp những điều kiện như cho con bé, ăn mặc ở của Sanh Sanh đều là nhất."
Giọng của trai trong trẻo nhưng nghiêm túc: "Thế nhưng họ bao giờ hỏi con bé gì cả, nhưng như cũng , Từ Sanh Sanh cháu, chúng cháu đây, cứ để họ kiếm tiền ."
Khóe miệng Từ Sanh Sanh nở một nụ , đôi mắt cong cong, đột nhiên gọi một tiếng: "Tiểu Bạch, ăn dưa hấu."
Ba đang chuyện đều đầu về phía cầu thang, Bạch Minh càng trực tiếp tới: "Em ăn mà?"
Nói là , nhưng đến cầu thang chờ cô bé xuống . Chủ yếu là cô bé mới học suýt nữa lăn từ cầu thang xuống, Bạch Minh quen , trông chừng.
Lúc Từ Sanh Sanh xuống, miệng vẫn lầm bầm: "Anh quản ?"
"Không dám..." Giọng Bạch Minh đầy bất lực, nhưng thấy cô bé đột nhiên nhảy xuống khi còn cách hai ba bậc thang: "Đỡ lấy em , Tiểu Bạch~"
"Ối giời?" Bạch Minh vội vàng đưa tay đỡ lấy đang lao .
Cô bé như một cái móc khóa treo lủng lẳng . Chắc là sợ hãi, ôm chặt.
Từ Sanh Sanh vui vẻ.
Em chỉ quản em thôi mà, Bạch Minh~