Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 73:-- Có khi nào em nghĩ giữa chúng ta hơi mờ ám không? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh hiểu lý do vì , nhưng với sự hiểu của về tiểu thư nhà , cứ dỗ ngọt là . Thế nhưng dỗ ngọt hình như cũng chẳng ăn thua.
Từ Sanh Sanh vốn dĩ thấy tính khí của chút khó hiểu, quá đáng . Lại còn Bạch Minh kiên nhẫn dỗ dành như , ừm, cô bé càng cảm thấy chán ghét chính .
Từ Sanh Sanh gì nữa, bởi vì cô bé lúc mà mở miệng thì chắc chắn là lời lẽ sẽ khó . Thế nên khi Bạch Minh xong, cô bé cũng lời nào mà bỏ . Hướng chính là ký túc xá.
Bạch Minh: ???
Anh sải bước đuổi theo, còn quên với Lý Hoa và những khác: "Các cứ ăn ."
Cuối cùng, ba còn tại chỗ theo bóng lưng hai mà mặt mày đầy dấu hỏi chấm.
À, ba , mà là hai . Bởi vì Lý Hoa rõ, đây chẳng là một cặp đôi trẻ đang giận dỗi đấy ? Chẳng mấy gã trai thẳng tuyệt vọng vẫn hiểu vì bạn gái giận chính là như thế ?
Lý Hoa thở dài: "Đi thôi, là sắt cơm là thép, một bữa ăn là đói ngay, ăn thôi."
Kha Dĩ thấy lý: "Đi, ăn thôi."
Mạch Dao chút lo lắng: "Họ chứ?"
Mèo con Kute
"Không , chút giận hờn đáng yêu của họ thôi mà, giận đầu giường lành cuối giường." Lý Hoa liếc cô .
"Rắc" một tiếng, trái tim nhen nhóm của Mạch Dao tan vỡ.
Kha Dĩ vẫn mặt đầy dấu hỏi chấm: "Lời thể bừa ?"
Lý Hoa thèm để ý đến : "Nghĩ xem lát nữa ăn mấy cái bánh bao ."
" ăn thịt."
Bên thì đang bàn chuyện ăn thịt.
Bạch Minh vẫn đang theo Từ Sanh Sanh, vẫn nghĩ : "Em gặp chuyện gì ở buổi huấn luyện quân sự ? Tủi ? Em với thì mới chứ? Không thì em giận cũng chẳng vì em giận, cứ thế em chỉ tự tức tối, càng nghĩ càng giận, dễ tự mệt mỏi, em thấy bức bối ?"
Anh thật lý.
đồng thời Từ Sanh Sanh càng tức hơn, bởi vì Bạch Minh quá hiểu cô bé. Ba hai câu nắm thóp cô bé .
Thế nhưng nếu hiểu thì tại lúc cô bé giận dữ như thế mà hình như chẳng hề phản ứng kịp...
Từ Sanh Sanh: ...
Bước chân cô bé đột nhiên dừng .
Dừng quá gấp, Bạch Minh ở phía suýt nữa thì đ.â.m sầm . Anh vội vàng đưa tay kéo cánh tay Từ Sanh Sanh , cơ thể cũng va nhẹ lưng cô bé. Nếu kéo tay cô bé thì khi cô bé va bay mất , dù trong mắt Bạch Minh, Từ Sanh Sanh quá gầy yếu.
"Em đột nhiên dừng suýt chút nữa thì đ.â.m bay em ." Bạch Minh hít một .
Ngực của Bạch Minh va lưng Từ Sanh Sanh, hai vốn dán chặt , còn chuyện. Lúc chuyện lồng n.g.ự.c khẽ rung động, cô bé dường như còn thể cảm nhận .
Từ Sanh Sanh đưa tay sờ sờ tai , dứt khoát xoay .
Các bạn học ở đằng xa thấy cảnh tượng Từ Sanh Sanh xoay trong vòng tay Bạch Minh, hai đối mặt .
Nhìn thế nào cũng thấy mập mờ.
Có dừng bước hóng hớt. Chủ yếu là Từ Sanh Sanh quá xinh , nên dễ thu hút sự chú ý.
Bạch Minh thật lúc cô bé xoay n.g.ự.c lùi một bước nhỏ, lúc hai đối mặt cách.
Bạch Minh cúi đầu cô bé, đôi mắt tròn xoe của cô bé trừng một cái.
Bạch Minh: ...
Anh định lùi thêm vài bước, nhưng mặt đột nhiên vươn tay kéo lấy cổ áo . Áo khoác Bạch Minh cầm tay, nên cô bé kéo là cổ chiếc áo thun cổ tròn bên trong.
"Mặc dù vốn dĩ cũng chẳng gì , nhưng thế dễ biến dạng đấy..." Bạch Minh thuận theo lực kéo của cô bé cúi đầu còn nhịn .
Kết quả Từ Sanh Sanh căn bản thèm tiếp lời, chỉ hỏi: "Anh là cún con của ?"
Lời những ngang qua thấy đều cảm thấy khá đường đột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-73-co-khi-nao-em-nghi-giua-chung-ta-hoi-mo-am-khong.html.]
Bạch Minh gật đầu: "Phải , thế?"
" thích mời khác giới cùng ăn cơm, rõ ?" Từ Sanh Sanh từng chữ một, nhưng tai cô bé đỏ bừng, "Dù thì cũng , là cún con của , nếu thích thì sẽ là cún con của nữa, thể với , nhưng thể giống như hôm nay..."
Nói đến đây, giọng cô bé nhỏ dần, lý lẽ đúng nhưng khí thế vẫn hùng hồn: "Dù thì ghét chuyện , thể như . Cún con của chúng đều trung thành..."
Không giảng đạo lý, nhưng cũng chút chột .
Bạch Minh lập tức phản bác, cũng giãy giụa, mặc cho cô bé kéo cổ áo . Những ngón tay trắng nõn còn chút bất an mà động đậy mấy cái mảnh vải màu xanh lá cây.
Bạch Minh đột nhiên bật .
Từ Sanh Sanh vốn đang chột và cảm thấy quá đáng, trái tim đập nhanh hơn. khi thấy Bạch Minh bật thì chút khó hiểu.
Ánh mắt tràn đầy hoang mang.
Bạch Minh tức đến mức bật ?
Chẳng lẽ là tức điên ?
Tay Từ Sanh Sanh bất giác buông .
đang nắm lấy tay cô bé, bàn tay vốn định buông lúc vẫn siết chặt cổ áo Bạch Minh.
Bạch Minh với cô bé: "Tiểu thư , cái tính chiếm hữu của em, thấy giữa chúng chút mập mờ ?"
Từ Sanh Sanh sững sờ.
Mập mờ ?
chẳng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn như ?
Lòng bàn tay Bạch Minh nóng, luôn như , từ nhỏ đến lớn quanh năm nhiệt đều như một cái lò sưởi nhỏ.
Ngày xưa khi còn nhỏ hơn, Hứa Nguyệt thường trêu cô bé, mùa đông còn kéo chân cô bé thể động đậy nhét bụng Bạch Minh. Thật cô bé vẫn cảm giác, chỉ là chậm hơn một chút.
Bạch Minh "ai ai da da" kêu lạnh, nhưng bao giờ bỏ chân cô bé .
Tiểu Bạch của cô bé, cả đều ấm áp.
Giống như một mặt trời nhỏ .
Lúc Bạch Minh xong câu đó thì buông tay cô bé . Tay Từ Sanh Sanh tự nhiên rời khỏi cổ áo .
Bạch Minh cũng thẳng lưng lên. Anh vẫn giữ nụ mặt, chỉnh quần áo kéo xộc xệch, chỉ đó Từ Sanh Sanh rõ ràng vẫn hồn.
Hàng mi dài của Từ Sanh Sanh dường như chỉ cần gió thổi qua cũng thể rối. Kiếp Bạch Minh từng thấy nhiều cô gái trang điểm đều cần dán mi giả, nhưng Từ Sanh Sanh chắc chắn cần. Hàng mi của cô bé hơn tất cả mi giả.
Lúc , hàng mi xinh khẽ run hai cái, chủ nhân của hàng mi ngước mắt : "Anh đang gì ? Chúng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn như thế mà."
Cô bé mím môi một cách nghiêm túc: "Cho dù là mập mờ thì ? Anh là cún con của , lời . chỉ là thích."
Cô bé khẽ nghiêng đầu Bạch Minh: "Bạch Minh, bao giờ tự chịu ấm ức."
bây giờ cảm thấy ấm ức từ , nên cũng thẳng .
Bây giờ, nhất là nên dỗ dành .
Bạch Minh hiểu . Anh thở một , như thể đang thở dài. Đôi khi cảm thấy cô bé cái gì cũng hiểu, chỉ là giả vờ hiểu, đôi khi cảm thấy cô bé thật sự chẳng hiểu gì.
Bạch Minh nghĩ, hiểu cũng , dù phương diện , cũng hiểu lắm.
Họ thể từ từ cùng khám phá.
Lúc nghiêm túc giải thích một : "Anh mời cô cùng ăn cơm là cô giúp trông chừng em một chút, thể trông chừng em yên tâm chút nào."
Bạch Minh suy nghĩ một lát tổng kết: "Cho nên thật vẫn là vì em."
Vẫn là vì em, một câu thể dỗ Từ Sanh Sanh vui vẻ trở . Cô bé thật sự dễ dỗ.