Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 82:-- Như chó con vui vẻ nhìn thấy chủ nhân ---

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Minh thoáng thấy chiếc Maybach quen thuộc và cạnh nó. Tiểu thư nhà họ Từ vốn dĩ là một nổi bật. Lúc , cô bé đang cạnh chiếc Maybach màu đen, mặc áo phông màu xanh lá non, bên là một chiếc quần ống rộng và đôi giày trắng, thoải mái trong tiết trời mùa hè. Thực , Bạch Minh thấy kiểu quần lắm, chút giống như mặc hai mảnh vải... nếu là Từ Sanh Sanh mặc thì khác, chiếc quần trông như một chiếc váy, rủ xuống mắt cá chân, thậm chí gió thổi qua còn chút bồng bềnh. Khi ngoài, Từ Sanh Sanh sẽ kéo thẳng ống quần lên, để lộ bắp chân trắng nõn xếp bằng. Cô bé những chiếc quần như tiện lợi, là quần dài, dáng rộng, mặc cũng thoải mái. Cô bé cần cố tình khoe ưu điểm của , chỉ cần đó, Từ Sanh Sanh thu hút nhất.

 

Mái tóc đuôi ngựa dài buộc cao, vài sợi tóc tinh nghịch nhân lúc gió bay phớt qua gò má cô bé. Từ Sanh Sanh nhíu mũi, rõ ràng chút kiên nhẫn, đôi mắt to tròn long lanh cứ thẳng về phía cổng. Bạch Minh thấy cô bé. lẽ là do đợt huấn luyện quân sự, ai cũng đen nhẻm cả . Không như đây, Bạch Minh là Từ Sanh Sanh thể thấy ngay. Bởi vì màu da của Bạch Minh là nổi bật nhất. Giờ thì Từ Sanh Sanh đảo mắt một vòng trong đám " đen thui" đó để tìm trai nhất. Tiểu Bạch của cô bé. Quả nhiên, khi thấy Bạch Minh, đôi mắt to tròn kiên nhẫn lập tức biến thành hình bán nguyệt xinh . Cánh tay trắng nõn giơ lên, điên cuồng vẫy vẫy, còn chạy về phía mấy bước. Bạch Minh vội vã giơ ngón tay chỉ cô bé, hiệu cô bé yên tại chỗ đừng nhúc nhích. Anh sẽ tự tới.

 

Từ Sanh Sanh, vốn đang vui vẻ như cún con thấy chủ, quả nhiên dừng bước. Lúc , chú Vương cũng xuống xe, chú đưa mắt một lượt, tìm thấy vị trí của cô Từ với Từ Sanh Sanh: "Sanh Sanh con đợi ở đây một lát, chú với chủ nhiệm lớp con một tiếng." Dù hai đứa trẻ độc lập đến mấy, bây giờ vẫn cần giám hộ. Bạch Minh xe của Từ Sanh Sanh, vẫn cần phụ với giáo viên. Bạch Minh cũng tự đến chỗ cô Từ, xong xe của trường nữa thì chú Vương tới. Cô Từ đương nhiên là quen chú Vương, cùng dì Chu đến đón Từ Sanh Sanh và Trương Uyển về. Cô Từ ngẩng đầu một vòng, quả nhiên thấy Từ Sanh Sanh vẫn đang nhón chân về phía ở đằng xa. Cô Từ: ... Nhớ lời Bạch Minh đó, cô vẫn tin tưởng học sinh của . Cô gật đầu : "Vậy hai đứa về nhé, chú ý an , về đến nhà thì nhắn tin cho cô . À đúng , em cũng với Từ Sanh Sanh về thời gian học, ngày học đừng đến muộn đấy." Bạch Minh gật đầu: "Vâng, cảm ơn cô ạ." Chú Vương tự nhiên đưa tay giúp Bạch Minh xách vali, cũng : "Cảm ơn cô ạ."

 

Mèo con Kute

Sau đó chú Vương đầu , thấy Bạch Minh đang sải bước về phía Từ Sanh Sanh. Bảo , Tiểu Bạch cần chú xách vali, nhận dễ dàng thế. Hóa là đang vội vàng chạy đến ôm Từ Sanh Sanh, đúng, chính xác hơn là để Từ Sanh Sanh ôm. Bạch Minh mới tới, còn một đoạn đường ngắn nữa, Từ Sanh Sanh chạy lóc cóc tới như cún con thấy chủ, vươn tay ôm chặt lấy cổ Bạch Minh như nhiều đây, ngoài dự đoán là bước tiếp theo cô bé sẽ nhảy chồm lên . Giống như gấu túi ôm cây . Đây là thói quen mà họ hình thành từ khi Từ Sanh Sanh bắt đầu . Cô bé bộ nhanh mệt, mỗi lừa Bạch Minh đến là trực tiếp bám chặt lấy để bế về. Dần dà, điều đó trở thành thói quen của cô bé. ... Bạch Minh giữ . Bạch Minh dù cũng nhớ lời "lừa" cô Từ, chủ yếu là ở đây quá nhiều . Hành động của họ như quả thực . Mặc dù họ trưởng thành (về bản chất), nhưng vấn đề là ở đây còn nhiều học sinh lớp mười mới nhập học, ảnh hưởng chút nào... Thế nên Bạch Minh giữ Từ Sanh Sanh , cho cô bé nhảy lên : "Về nhà ôm."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-82-nhu-cho-con-vui-ve-nhin-thay-chu-nhan.html.]

Từ Sanh Sanh trợn tròn mắt Bạch Minh giữ c.h.ặ.t t.a.y , cô bé Tiểu Bạch từ chối ư? Cô bé chầm chậm chớp mắt: "Tiểu Bạch, mệt hả?" Bạch Minh lắc đầu: "Không hề." Không mệt, ôm cô bé!??? Từ Sanh Sanh mắt trợn tròn xoe. "Bạch Minh!!! Tớ sẽ cho ăn dù chỉ một miếng thịt chân giò nào nữa !" Cô bé tức giận xong còn nhón chân, trực tiếp c.ắ.n một miếng thật mạnh vị trí phía xương quai xanh của Bạch Minh. Bạch Minh c.ắ.n một cách khó hiểu, kêu "oái" một tiếng. Anh còn đưa tay đỡ eo cô bé để tránh cô bé đủ lực mà ngã xuống. Cảm giác thật sự là khổ. "Tớ gì chứ..." Giọng Bạch Minh đầy vẻ bất lực. Từ Sanh Sanh đẩy tự lên xe. Tiếng đóng cửa xe vang lên lớn và rõ ràng, thể hiện sự tức giận của cô bé.

 

Chú Vương gần bật : "Ha ha ha, thế, giận dỗi ?" Bạch Minh bất lực , cũng nữa. Anh cứ nghĩ rằng như là giữ cách lắm . Nào ngờ hành động của hai trong mắt các bạn học và giáo viên khác mật đến nhường nào. Cô gái ôm cổ trai, hai như mật . Kết quả là họ hai câu, cô gái bỗng nhiên nhón chân hôn một cái lên cổ trai? (Bạch Minh: ???) Sau đó cô gái ngại ngùng trốn trong xe. Cuối cùng trai cũng lên xe ư? Oa, họ mờ ám thật. Cô Từ: ???? Người một lúc . Đây chính là điều Bạch Minh cách ? Có vẻ như chuyện vẫn cần chuyện cho rõ ràng!

 

Bạch Minh xe vẫn hiểu tại rõ ràng còn vui vẻ bỗng nhiên vui nữa: "Sao , tiểu thư?" Tiểu thư thèm để ý đến . Còn trực tiếp đặt hộp cơm lòng , nhưng gì. Xem kìa, dù đang giận vẫn lo lắng Tiểu Bạch của đói. Bạch Minh . Chú Vương ở ghế xen tranh cãi giữa họ, liền kéo vách ngăn lên. Được , như thì chẳng thấy gì nữa. Bạch Minh buồn hỏi: "Đói ? Ăn cơm ?" "Hừ!" Ồ, đói, nhất nên dỗ . Bạch Minh nghĩ một lát, đặt hộp cơm xuống, lấy cặp sách của lục lọi gì đó bên trong. Lúc vội quá nên đồ đạc lộn xộn, nhất thời tìm thấy. Từ Sanh Sanh thấy động tĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang , kìm khẽ nghiêng sang một chút. Đôi mắt to tròn tò mò đầy vẻ lén lút liếc cặp sách của Bạch Minh. Bạch Minh thực thấy, nhưng , kẻo cô bé tức giận mà thẹn quá hóa giận.

 

Cuối cùng cũng tìm thấy thứ : "Tìm thấy ." Anh lấy một cái hộp gỗ đựng thứ gì đó rõ. Đưa đến mặt Từ Sanh Sanh. Từ Sanh Sanh chớp mắt: "Đây là cái gì?" Giọng vẫn cố tạo vẻ cam lòng tình nguyện, nhưng âm điệu quá vội vàng, sự tò mò bên trong cũng rõ ràng. Bạch Minh cảm thấy sự cam lòng, chỉ cảm thấy thật đáng yêu. Bạch Minh đưa về phía cô bé một chút: "Cậu mở xem là ngay."

 

 

Loading...