Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 91:-- ---Chúng tôi chỉ là một mắt xích trong trò chơi của các người thôi sao?

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm hôm , Hứa Nguyệt gõ cửa từng phòng gọi dậy. Sau một kỳ nghỉ hè dài đằng đẵng, Bạch Minh thì . Cậu nghỉ hè cũng thường dậy sớm việc mà. Cộng thêm một tuần quân huấn, nghỉ một ngày cũng thể điều chỉnh đồng hồ sinh học của . Từ Sanh Sanh thì t.h.ả.m hại hơn nhiều, như một cái xác hồn bay ngoài. Cô bé uể oải chào buổi sáng, đó ăn uống cũng chỉ ăn qua loa một chút. Cuối cùng, cơ bản là Bạch Minh xách học.

 

Trước đây, lớp 9 của họ chỉ mỗi Từ Sanh Sanh quân huấn. Giờ khai giảng thì , đến hai , Trương Uyển cũng chuyển lớp 9. May mắn là lớp họ vốn học sinh lẻ, nên khi Trương Uyển đến, Quan Vân vốn một , giờ thêm một bạn cùng bàn cũng khá .

 

Mọi rõ ràng hứng thú với bạn học mới hơn là với Từ Sanh Sanh, quân huấn. Dù thì Từ Sanh Sanh, nhiều cô bé. Trương Uyển là mới chuyển đến khi khai giảng mà.

 

Tuy nhiên, bạn học mới ít , thường chỉ gật đầu hoặc lắc đầu. Câu trả lời cũng đơn giản: "", "Không ". May mà đó cô Trương đến, vài câu bảo họ bê ghế xuống hội trường họp. Học sinh mới nhập học, chắc chắn tiết mục họp . Ngoài còn một phần là đại diện học sinh xuất sắc lên phát biểu chia sẻ kinh nghiệm học tập. Cô Trương khá vui vì ba học sinh lên sân khấu thì lớp cô chiếm hai suất. Một là Lý Hoa, đạt điểm tuyệt đối môn khoa học tự nhiên, và một là Bạch Minh, điểm trung bình xuất sắc ở tất cả các môn.

 

Xuống hội trường họp tự bê ghế, Bạch Minh một tay cầm ghế của , một tay cầm ghế của Từ Sanh Sanh, còn hỏi Lý Hoa cần giúp đỡ . Lý Hoa xua tay: "Cái cần tốn sức gì."

 

Trương Uyển bên phớt lờ câu hỏi của bạn cùng bàn mới về việc cần giúp đỡ , bê ghế chạy đến bên cạnh Từ Sanh Sanh, khẽ gọi: "Sanh Sanh." Từ Sanh Sanh cô bé mặc đồng phục mới, mắt sáng. Thật xinh . Cô bé một cái, nhưng nhanh chóng kéo khóe miệng về trạng thái bình thường: "Bộ đồng phục cũng khá vặn." Người cũng vẻ tinh thần hơn.

 

Trương Uyển rạng rỡ, nhiệt tình hỏi: "Có cần giúp ?"

 

Bạch Minh cạnh : "Không , cứ tự bê nhanh chóng xuống , lớn như tớ đây ." Cô bé thật là đường đột.

 

Trương Uyển liếc Bạch Minh nhanh chóng rụt mắt , luôn ghi nhớ lời Từ Sanh Sanh , thích Bạch Minh. Vậy thì ít ! Đới Soái lặng lẽ bê ghế . Bầu khí thật kỳ lạ.

 

Rất nhanh đó, họ cũng bê ghế cùng xuống. Tay Từ Sanh Sanh trống , cô bé cầm bài phát biểu mà Bạch Minh sẽ dùng lát nữa, tay còn thì kéo vạt áo . Cô bé chú tâm lắm, Bạch Minh kẹt phía , dừng thì cảm thấy phía trực tiếp đ.â.m sầm lưng .

 

Bạch Minh "xì" một tiếng, là đau, chỉ là Từ Sanh Sanh mềm oặt thế , dù cả đ.â.m cũng đau. Bạch Minh đầu cô bé đang ôm trán và còn trừng mắt , cô bé " ăn cướp la làng": "Sao đột nhiên dừng ?"

 

Bạch Minh bất lực: "Người phía nữa chứ , đường thì đường chứ."

Mèo con Kute

 

Từ Sanh Sanh "ồ" một tiếng, buông tay : "Vậy thổi cho tớ ." Nói cô bé dí mặt qua.

 

Lúc , cầu thang khá nhiều bạn học đang kẹt . Người chen chúc . Không hẳn tất cả đều là học sinh lớp họ. Từ Sanh Sanh chỉ quen miệng thôi. khi những ánh mắt dò xét kỳ lạ đổ dồn , Từ Sanh Sanh mới chợt nhận , hình như thế lắm thì ?

 

Các bạn học khác: Chúng chỉ là một phần trong trò chơi của hai thôi ?

 

Từ Sanh Sanh sợ, dù tiểu thư vốn sĩ diện, cô bé đẩy Bạch Minh một cái, nhỏ giọng : "Đi thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-91-chung-toi-chi-la-mot-mat-xich-trong-tro-choi-cua-cac-nguoi-thoi-sao.html.]

 

Bạch Minh như hề phát hiện những ánh mắt kỳ lạ , cúi đầu thổi nhẹ lên trán cô bé: "Xong , thôi." Bạch Minh thấy, cố tình đấy. Từ Sanh Sanh bây giờ xinh đến mức chỉ cần mắt là ai cũng . Nên cố ý đấy, ai mà chẳng tính chiếm hữu với đồ vật và của chứ.

 

Bạch Minh tự nhiên xong những việc đó, liếc bàn tay buông của Từ Sanh Sanh: "Đi thôi." Từ Sanh Sanh "ồ" một tiếng, vẻ vẫn phản ứng kịp nhưng theo bản năng vươn tay tiếp tục kéo vạt áo đồng phục của mà bước tiếp.

 

Lý Hoa phía liếc một cái rõ ràng. Hành động của hai khác gì việc ch.ó con tè đ.á.n.h dấu lãnh thổ chứ? Xin hỏi đấy? trong lòng "buôn dưa lê" thế nào cô bé cũng dám . Bằng , hai "cục bông xù lông" cùng lúc thì cô bé chẳng dỗ đứa nào cả.

 

Trương Uyển bên cạnh Lý Hoa vẻ trầm tư, cô bé hiểu , họ là một cặp, dù công khai. họ đúng là như ! Trương Uyển nghĩ thầm: Được thôi, thể "đẩy thuyền" , cô bé sẽ cố gắng bảo vệ "thuyền" của .

 

Đến sân thể dục, khi Bạch Minh đặt ghế xong thì cùng Lý Hoa cô Trương gọi hậu trường chuẩn . Trương Uyển cuối cùng cũng cơ hội cạnh Từ Sanh Sanh. Phía Từ Sanh Sanh là chiếc ghế trống của Lý Hoa, bên là chiếc ghế trống của Bạch Minh, phía là Đới Soái, bên trái là Trương Uyển. thoáng qua, xung quanh cô bé thật sự trống.

 

Thầy hiệu trưởng bắt đầu phát biểu sân khấu. Lát nữa Bạch Minh là lên đầu tiên, khi lên sân khấu, ánh mắt thấy Từ Sanh Sanh. Chủ yếu là vì xung quanh cô bé trống . Người vốn đang cúi đầu thấy tên Bạch Minh bắt đầu ngẩng đầu lên. Ánh nắng chói chang, đôi mắt to của cô bé híp , nhưng vẫn cúi đầu, mà chăm chú Bạch Minh.

 

Chàng trai mặc đồng phục xanh trắng bục giảng, thật rạng rỡ. Từ Sanh Sanh chút mơ hồ, kiếp khi cô bé ở bên, Bạch Minh chắc chắn cũng rạng rỡ như . Sẽ nhiều cô gái bàn tán về , trai, giọng . Giống hệt như bây giờ!

 

Trương Uyển mặt Từ Sanh Sanh, ban đầu còn mỉm , nhưng đó thì mặt càng lúc càng tối sầm. Bắt đầu từ khi thấy những cô gái xung quanh khe khẽ : "Ấy, Bạch Minh trai nha ~"

 

" đó, bóng rổ cũng chơi giỏi, đây tớ xem ."

 

"Cậu thử hỏi xin liên lạc của xem cho ?"

 

"Không nữa, chắc là chứ? Nghe tính tình cũng ."

 

Trương Uyển cẩn thận liếc Từ Sanh Sanh đang mặt mày đen sạm gì. Hơi bỏ , cô bé trông đáng sợ quá.

 

Lúc Bạch Minh phát biểu xong, cảm ơn và bước xuống. Vừa xuống khỏi sân khấu, cảm thấy lưng lạnh. Cậu quạt điện bên cạnh, thật là mát mẻ. Bạch Minh liếc Lý Hoa một cái tự về chỗ. Lý Hoa là cuối cùng lên sân khấu.

 

Bạch Minh trở về chỗ thì cô Trương thấy tự nhiên xuống bên cạnh Từ Sanh Sanh. Vừa xuống, Từ Sanh Sanh đột nhiên vươn tay nhéo một cái đùi Bạch Minh. Cô Trương khẽ giật . Rồi đó chỉ là giật nữa, mà là ai cũng "nhảy dựng" lên . Bởi vì cô Trương thấy Bạch Minh đang nhe răng nhếch mép tự nhiên nắm lấy tay Từ Sanh Sanh, bao bọc trong tay , nghiêng mặt nhỏ gì đó với cô bé...

 

Mấy giáo viên đang tụm bóng cây: ????? Không , chúng cũng là một phần trong trò chơi của hai đứa ? Còn ai quản lý ?

 

 

Loading...