Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 92:-- Từ Sanh Sanh đúng là một tiểu thư chính hiệu, cũng là người mềm lòng nhất mà họ từng gặp. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Minh lúc đầu thật sự để ý đến ánh mắt của các giáo viên khác. Dù thì mới xuống, m.ô.n.g còn vững ghế. Móng vuốt của Từ Sanh Sanh vươn tới , cú nhéo thật sự mạnh, đến mức hít một khí lạnh, "Sss..." Thật sự đau, nên Bạch Minh theo bản năng gạt tay cô bé . Lúc gạt , Từ Sanh Sanh còn giãy giụa, thế là Bạch Minh dứt khoát dùng tay bao lấy tay cô bé. "Làm gì thế? Anh sai cái gì ? Chẳng lẽ lúc nãy lên bục giảng bước sai chân trái, chân ?" Dù thì tiểu thư giận dỗi đúng là dùng lý do . Ngay cả việc Bạch Minh bước chân trái phòng cô bé cũng là sai. Cô bé sẽ tặng một trận "nắm đ.ấ.m thép", kiểu "nắm đ.ấ.m thép" mà Bạch Minh còn để cô bé dùng chút sức đ.ấ.m bóp lưng cho . cô bé yếu thật, mà nhéo thì đau cũng thật. Từ Sanh Sanh Bạch Minh xong chút cạn lời, cô bé khinh thường : "Bạch Minh, trẻ con thật đấy."
Trương Uyển ở bên cạnh thấy Bạch Minh thì dịch sang một chút.
Lúc , Lý Hoa bắt đầu lên sân khấu . Bạch Minh và Từ Sanh Sanh đều dừng một chút, về phía bạn nhỏ đang ở bục giảng. Sau đó, Bạch Minh tiện thể chú ý đến vẻ mặt dài của các giáo viên khác, và ánh mắt họ đang chằm chằm hai , trong đó còn ánh mắt khó tả của cô Từ.
Bạch Minh: ??? Lại nữa?
Ngay đó, chợt nhận và cúi đầu xuống. Tay vẫn còn bao lấy tay Từ Sanh Sanh. Cánh tay của cô bé trắng trẻo mềm mại, lúc vì bàn tay Bạch Minh bao lấy nên cánh tay cũng đặt đùi . Hai thấy điều gì sai cả. ánh mắt của cô Từ và các giáo viên khác cứ chằm chằm khiến Bạch Minh nhận , hình như quá thì ?
Thế là Bạch Minh buông tay . Từ Sanh Sanh vẫn đang chằm chằm bạn nhỏ sân khấu. Cô bé cũng nhận , bàn tay còn cố ý cọ cọ hai cái lên quần Bạch Minh, giống như đang ghét bỏ mới rút về. Rồi Bạch Minh liền thấy mặt cô Từ tối sầm . Lúc , trong mắt cô Từ, Từ Sanh Sanh còn sờ đùi Bạch Minh mới "lưu luyến" rút tay về.
Bạch Minh: ...
Tuy rằng hai vốn dĩ "trong sạch" gì, nhưng thật sự như cô Từ nghĩ . Bạch Minh cảm thấy bằng ánh mắt định kiến.
Lý Hoa sân khấu thành bài phát biểu, ánh mắt giao của cô Từ và Bạch Minh cũng cắt ngang. Từ Sanh Sanh cũng thu ánh mắt, cô bé tự nhiên xích gần Bạch Minh một chút, "Anh thấy Lý Hoa tiếng phổ thông giọng địa phương ?" Bởi vì Lý Hoa và gia đình ở nhà ai tiếng của nấy, Lý Hoa tiếng địa phương quê bà. Lý Hoa lớn lên bên ông bà ngoại, quả thật là chút giọng địa phương.
Bạch Minh gật đầu, "Có chút."
Từ Sanh Sanh nhíu mày, "Em tìm cô Lưu." Cô Lưu là giáo viên dạy kèm cho bọn họ, Bạch Minh hiểu ý Từ Sanh Sanh, cô bé đại khái là tìm một giáo viên để sửa phát âm tiếng phổ thông cho Lý Hoa. Vì hồi còn nhỏ nên chú ý, nãy Từ Sanh Sanh rõ ràng thấy giọng địa phương của Lý Hoa. Cô bé thích điều đó.
Thế nhưng Từ Sanh Sanh lúc , đoạn đối thoại giữa cô bé và Bạch Minh, nếu quen tự nhiên sẽ cho rằng họ mới là chế giễu Lý Hoa, là những bạn giọng địa phương của cô bé lưng.
Thời tiết thật sự quá nóng, lễ khai giảng kéo dài khá lâu. Bạch Minh Từ Sanh Sanh nắng cho uể oải, may mà cô bé thật sự tham gia huấn luyện quân sự, nếu với cái dáng vẻ của cô bé thì một tiếng đồng hồ cũng khó mà chịu đựng nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-92-tu-sanh-sanh-dung-la-mot-tieu-thu-chinh-hieu-cung-la-nguoi-mem-long-nhat-ma-ho-tung-gap.html.]
Mãi đến khi kết thúc, các lớp bắt đầu lượt bê ghế lên lầu. Từ Sanh Sanh kéo Bạch Minh , "Đông quá, chúng đừng chen lấn nữa." Lớp của bọn họ ở tận lầu ba cơ mà. Bạch Minh cô bé một cái, "Muốn tiệm tạp hóa ?"
Mèo con Kute
Từ Sanh Sanh điên cuồng gật đầu, Bạch Minh liền ngay, "Thế thì các em cứ , ở đây trông ghế cho." Từ Sanh Sanh suy nghĩ một chút, ghế của bọn họ nhiều, quả thật Bạch Minh ở trông là hợp lý nhất. Cuối cùng, cô bé đúng là như một cô tiểu thư, dẫn Trương Uyển và Lý Hoa cùng siêu thị.
Đới Soái và Bạch Minh tại chỗ đợi các cô bé. Cậu vốn dĩ cùng, nhưng đông quá. Đới Soái thấy đợi ở đây quá lãng phí thời gian, đó Lý Hoa đưa cho một cuốn sổ bài tập sai. Lúc , dứt khoát xuống ghế và bắt đầu xem . Cảnh tượng , Bạch Minh thấy cũng cảm thấy khích lệ. Anh kiếp 'cố gắng' đến mức .
Không chỉ bọn họ, nhiều chen chúc ở đây chờ đợi. Có còn vứt cả ghế , chạy thẳng đến siêu thị. Từ xa thấy thầy Lưu ở đằng đang đuổi về phía . Bạch Minh đoán chừng Từ Sanh Sanh và các cô bé khác bây giờ đến siêu thị .
là đến , Trương Uyển những cái giá niêm yết mà ăn nữa. Trong lớp cô bé nước, một chai nước giá hai tệ rưỡi cô bé thấy quá đắt. Lý Hoa : "Vậy tớ mời ." Trương Uyển vẫn xua tay, thậm chí giọng từ chối còn nhỏ hơn.
Còn Từ Sanh Sanh thì gì, cô bé chọn vài cây kem vị khác , đều là những vị cô bé thích ăn, như cô bé ăn xong cái của còn thể ăn ké một miếng của Bạch Minh. Hì hì hì. Sau đó mua vài chai nước, lúc thanh toán còn mua thêm sô cô la. Trương Uyển chỉ cô bé chi tiền mua đồ ăn vặt một mà bằng tiền ăn của cô bé trong hai tuần.
Mặc dù đây Từ Sanh Sanh , chi phí ăn ở học hành khi đến đây học đều do cô bé chi trả. Trương Uyển thật sự ý định để Từ Sanh Sanh trả hết. Nhà tiền thì bọn họ cũng thể cứ lợi dụng mãi . Đây là điều cô bé dạy. Vì , Trương Uyển vẫn khá tiết kiệm trong việc chi tiêu.
Thế nhưng, khi khỏi siêu thị, Từ Sanh Sanh từ trong túi của lấy hai cây kem, một chai nước. Rồi đưa cái túi lớn cho Trương Uyển, "Cậu hứa giúp cầm đồ và chạy việc mà." Trương Uyển cũng tức giận, tự nhiên nhận lấy, "Được."
Rồi trong tay cô bé thêm một chai nước, "Tặng , tiền chạy việc." Sau đó Từ Sanh Sanh đưa một cây kem qua, "Tiền thưởng nóng, mau cầm ." Giọng điệu của cô bé vẻ vội vàng. Trương Uyển còn quen với cô bé, ngây ngốc nhận lấy. Rồi cô bé Từ Sanh Sanh nhanh chóng xé vỏ kem nhét miệng, một tay còn quên từ trong túi lớn mà Trương Uyển đang cầm móc một cây định đưa cho Lý Hoa. kỹ, đó là vị mà thích nhất, thế là đổi một cây khác.
Lý Hoa nhận lấy, quá quen thuộc nên cũng chẳng ngạc nhiên. Cô bé thì thầm với Trương Uyển đang há hốc mồm, "Cô đang vội ăn hết cây kem tay khi gặp Minh ca, như là thể ăn thêm một cây nữa."
Cho nên trông cô ăn vội, chẳng chút hình tượng nào. Thế nhưng Trương Uyển khó hiểu , "Cô, cô , cô ăn nhiều, ăn thêm một cây nữa, ?"
"Có Minh ca ở đó, đừng hòng nhé, nhất định là ." Lý Hoa ăn kem của một cách thâm sâu, "Không , lát nữa sẽ thôi." Cô bé liếc gáy Từ Sanh Sanh, lẽ kem quá lạnh nên cô bé còn rụt cổ . "Cậu bảo gửi thêm cho cô hai cây xúc xích que còn hơn là cứ cảm ơn, như mới dỗ cô vui."
Từ Sanh Sanh thật sự là một cô tiểu thư, cũng là mềm lòng nhất mà bọn họ từng gặp. Cho nên cô bé bao giờ thiếu bạn bè, bởi vì bản cô bé là một .