Thanh mai tiểu thư vừa tranh vừa giành, ngày nào cũng đòi hôn - Chương 95:-- Bạch Minh lần nào cũng có thể dễ dàng chọc cười cô bé. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:01:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khuôn mặt nhỏ nhắn ủ rũ của Từ Sanh Sanh phóng đại trong con ngươi của Bạch Minh. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn áp sát , Bạch Minh một cảm giác... bất lực. Cậu tốn chút sức lực nào đưa tay che lấy mặt cô bé, đẩy nhẹ , một tay khác đỡ phía lưng để cô bé thật sự ngã xuống.
Quả nhiên, cô bé chỉ đẩy nhẹ một cái thể kiểm soát mà ngả phía . Vừa 'á á á' ngã xuống, bàn tay đang đặt mặt Bạch Minh liền loạn xạ quờ quạng, trực tiếp nắm lấy tai . Bạch Minh giờ thì xong đời, cũng 'á á á' theo. May mắn là Từ Sanh Sanh ngã thật, tay Bạch Minh đỡ .
Lúc , một tay ôm tai , một tay bước . Thật sự đau, thể thấy cô bé sợ ngã.
Từ Sanh Sanh mặt đầy vẻ chột theo , "Em thật sự cố ý, cũng mà, em sợ mà, đó chỉ là phản ứng bản năng thôi, chứ? Đều tại , nếu đẩy em thì chẳng chuyện gì ." Từ Sanh Sanh liếc cái tai đỏ bừng của Bạch Minh với vẻ chột .
Rõ ràng nãy còn là một cuộc chuyện chút nghiêm túc và mơ hồ, mà kết thúc bằng tiếng 'á á á á' của cả hai… Bạch Minh chút nghẹn ngào, tại cách hai họ ở bên biến thành như thế ? Có gì đó sai ở khâu nào ? Lúc vẫn quên hỏi , "Em tự xem, bao giờ để em ngã ? Em sợ cái gì?"
Từ Sanh Sanh chột dám , Bạch Minh sai. Có Bạch Minh ở đó, dù Bạch Minh ngã thương đầy cũng sẽ để Từ Sanh Sanh xây xát dù chỉ một chút.
Trước đây, họ cùng những khác trong thị trấn lên núi đào rau dại. Gọi là núi, thực chỉ là một ngọn đồi nhỏ, quá cao. Là loại đồi mà Từ Sanh Sanh tự cũng thể một nửa. Ừm, chỉ một nửa thôi, nửa còn là Bạch Minh cõng lên. Thực là cô bé lên thật, chủ yếu là vì thấy đều lên hết nên cô bé sốt ruột. Dù thì mùa , trẻ con lên núi đào rau dại thật sự đông. Mặc dù đúng mùa, núi thực nhiều rau dại. cô bé vẫn sốt ruột. Cuối cùng, cô bé tự bò lưng Bạch Minh để cõng lên.
Bạch Minh cõng cô bé vẫn thể nhanh. Loáng một cái đuổi kịp đám đông. Đó là đầu tiên Từ Sanh Sanh lên núi đào rau dại, nên cô bé hào hứng. Bạch Minh thực cũng đào nhiều lắm, chủ yếu là dạy cô bé cái nào ăn , cái nào . Sau đó, Từ Sanh Sanh thấy đào nhiều quá, thì chậm rì rì nên sốt ruột. Cô bé liền chỉ về một hướng bảo Bạch Minh qua đó nhanh lên. Bạch Minh chút yên tâm, nhưng chỗ cũng chỉ , thực cũng gì nguy hiểm. Hơn nữa, lòng hiếu thắng của tiểu thư thực sự mạnh. Bạch Minh đành qua đó.
Chỉ rời một lúc thì chuyện xảy . Từ Sanh Sanh và một cô bé khác cùng nhắm một cây rau dại, cả hai cái xẻng nhỏ cùng lúc xới xuống. Trong thế giới của Từ Sanh Sanh, thứ cô bé để ý thì chỉ thể là của cô bé. Vì xảy tranh chấp. Kết quả đối phương cũng là một nóng tính. Nhìn thấy Từ Sanh Sanh mà nhận cô bé, cứ tưởng là thành phố đến trải nghiệm cuộc sống. Lời lẽ cũng mấy dễ , thậm chí còn đưa tay đẩy Từ Sanh Sanh một cái.
Thực bây giờ Từ Sanh Sanh cũng còn nhớ rõ cãi chuyện gì, nhưng miệng cô bé cũng là chịu thiệt thòi. Chắc là những lời khó . Hai cãi dậy. Khi Bạch Minh dậy chạy đến thì lúc thấy cô bé tức giận đưa tay đẩy Từ Sanh Sanh thêm một cái nữa. lúc đó cô bé đang , hơn nữa Từ Sanh Sanh hồi đó mới chập chững , lâu một chút là mệt , thể mong cô bé vững .
Mèo con Kute
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-mai-tieu-thu-vua-tranh-vua-gianh-ngay-nao-cung-doi-hon/chuong-95-bach-minh-lan-nao-cung-co-the-de-dang-choc-cuoi-co-be.html.]
Thế nên cô bé chỉ thấy dùng nhiều sức đẩy một cái, cô gái kiêu căng mặt liền bay xa như thể bằng giấy. Cô bé thậm chí còn theo bản năng đưa tay kéo tay Từ Sanh Sanh , nhưng kịp. Từ Sanh Sanh chỉ nhớ phía là sườn đồi. Cuối cùng cô bé thương nặng lắm, vì cô bé Bạch Minh lao tới ôm lấy, cả hai cùng lăn xuống, một cái cây chặn .
Thực nếu cái cây đó lẽ sẽ hơn, ít nhất Bạch Minh sẽ va đập đến mức lưng trực tiếp bầm đen, và họ sẽ lăn xuống tận chân đồi nhỏ đó. Cuối cùng Bạch Minh về nhà còn dì Hứa mắng một trận, nên đưa Từ Sanh Sanh đến những nơi nguy hiểm. Từ Sanh Sanh vẫn nhớ ngày hôm đó cô bé tắm xong , thấy Bạch Minh và dì Hứa lưng về phía . Dì Hứa bôi t.h.u.ố.c cho Bạch Minh mắng với giọng điệu .
Bạch Minh nhăn mặt kêu đau, , "Không thể cứ nhốt em ở nhà mãi chứ? Em nên ngoài ngắm thế giới nhiều hơn, với ? Con sẽ bảo vệ em thật ." "Sanh Sanh thì , còn con thì đầy vết thương, đau c.h.ế.t con !" Giọng điệu của dì Hứa trách móc xót xa, , "Vậy thì ngoài ngắm cảnh ở những nơi nguy hiểm như , may mà hôm nay chỉ là một cái sườn đồi nhỏ thôi, bố đối phương cũng đến xin , cho con bé cũng sợ hết hồn..."
Tim Từ Sanh Sanh đập nhanh, dì Hứa trách cô bé gây chuyện, Tiểu Bạch sẽ luôn bảo vệ cô bé. Họ đều là những , thậm chí cả cô bé gây tranh chấp nhưng lỡ tay đẩy cô bé xuống, cũng cố ý, cô bé đưa tay giữ cô , Từ Sanh Sanh thấy. Chắc là cũng từng gặp đứa trẻ nào 'mỏng manh dễ vỡ' như (dù từ nhỏ cô bé gặp những đứa trẻ lỳ lợm như ), đẩy một cái là ngã, cuối cùng còn lóc đến xin .
Đều là những chân thành. Lúc Từ Sanh Sanh chột , "Không, từng em thương, nhưng lúc đó em hoảng quá mà." Kỹ năng động của tiểu thư kích hoạt, "Vậy là ? Cứ thế che mặt đẩy , thật sự đáng sợ đó!" Nói cô bé thấy đúng, nghiêm mặt Bạch Minh giáo huấn, "Sau như nữa."
Bạch Minh: ... Cậu bỏ tay đang che tai xuống, đưa tay búng một cái trán cô bé, dùng lực nhẹ một chút, nhưng trán Từ Sanh Sanh vẫn đỏ ửng. Nghĩ đến việc kéo tai mà giờ tai vẫn còn đỏ. Từ Sanh Sanh cố nén tiếng kêu đau và lời phàn nàn.
Khi Bạch Minh thấy cô bé đau đến mức cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều méo mó. Trong lòng mềm nhũn, tự tay xoa xoa trán cho cô bé, "Rồi, như nữa, về nhà thôi." Từ Sanh Sanh nhượng bộ thì càng cảm thấy chột hơn. Cô bé đưa tay nắm lấy tay Bạch Minh đang định rụt về, đan mười ngón tay , "Em xin , em cũng sai , em nên kéo tai , em thật sự là bản năng chút sợ hãi."
Lúc hai đều tầng một, Bạch Minh nhấn nút thang máy. Giờ , thang máy hầu như ai. Hai cứ thế nắm tay bước thang máy, "Anh em cố ý, nếu em cố ý chắc là kéo đứt tai ." Giọng Bạch Minh chút oán trách, cũng là cố ý trêu chọc cô bé.
Điểm của Từ Sanh Sanh kỳ lạ, dù Lý Hoa và những khác cũng thể hiểu điểm của cô bé. cứ thế, Bạch Minh nào cũng thể dễ dàng chọc cô bé . Bây giờ cũng , Bạch Minh thấy Từ Sanh Sanh . Cậu thấy cô bé lên là nhất. Cửa thang máy mở , khi Bạch Minh đưa tay mở cửa thì Từ Sanh Sanh đột nhiên một câu, "Được thôi. Anh cái khác cũng ."