Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 1: Lần thứ 11 từ hôn ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:15
Lượt xem: 32

 

【Sủng ngọt ngược! Trước tiên hãy gửi bộ não của bạn với nhé! Đinh! Gửi xong, chờ phát tài thôi! ^o^】

 

Tháng 7 năm 1974, tại Du Tiền Đại Đội thuộc Hồng Kỳ Công xã.

 

Nhà đại đội trưởng Lâm Đào Hoa vỡ tổ !

 

Con gái út Lâm Đa Kiều thứ 11 từ hôn!

 

Lần từ lúc chuyện hôn sự đến khi từ hôn, chỉ cách đầy một ngày!

 

Lâm Đào Hoa cầm cuốc, đuổi Chu Vệ Quốc đang đến xin khắp sân!

 

"Chu Vệ Quốc! Cái thứ vô nhà ! Anh việc gì chạy đến trêu ghẹo bảo là ưng con gái , còn đồng ý mà đòi từ hôn , định giỡn mặt con gái đấy ?"

 

"Làm lính thì giỏi lắm ? Là phó liên trưởng thì vô pháp vô thiên ?"

 

"Bà đây hôm nay mà c.h.é.m bay đầu , cái Hướng Dương Đại Đội của các còn tưởng Du Tiền Đại Đội của bà dễ bắt nạt lắm ?!"

 

Lâm mẫu đúng là tức điên !

 

Con gái bà vốn dĩ khó tìm nhà chồng vì trời sinh sức mạnh kinh , Chu Vệ Quốc cho một trận thế , càng ai dám cưới nữa!

 

Lâm phụ Lâm Đống cứ theo bà dỗ dành ngừng:

 

"Mình ơi, ơi, cứ đặt cái cuốc xuống , đừng để thương, để , để ......" !

 

Lời Lâm phụ còn dứt, chỉ thấy Lâm mẫu bước chân lảo đảo, cái cuốc trong tay bay thẳng về phía đầu Chu Vệ Quốc!

 

Mèo Dịch Truyện

Không khí lập tức tĩnh lặng.

 

Chu Vệ Quốc phản ứng kịp, trong lòng kêu to "c.h.ế.t ", thầm nghĩ xong đời thật !

 

Ngay lúc cái cuốc còn cách đầy một centimet, một đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn vững vàng nắm chặt cán cuốc!

 

Chu Vệ Quốc thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ may mà giữ mạng !

 

Chỉ "rắc" một tiếng, cán cuốc trong mắt gãy đôi.

 

Anh hít một khí lạnh, thuận theo đôi tay vẫn giữ nguyên tư thế bóp nát mà qua:

 

Chỉ thấy cô gái nhỏ làn da trắng nõn như đậu phụ non đang yểu điệu đó.

 

Dưới ánh mặt trời gay gắt, mái tóc cô ánh lên sắc hổ phách, vạt áo tergal hoa nhỏ bay nhẹ theo động tác của cô mang theo mùi cỏ cây thoang thoảng.

 

Lâm Đa Kiều với đôi mắt hạnh trong veo như nai con trong rừng thẳng vị quân nhân cao lớn mặt, dù ngẩng đầu vì chiều cao, nhưng cằm cô ngạo mạn hếch lên:

 

"Anh là Chu Vệ Quốc ? Nghe rõ đây, bây giờ là chuyện cưới , mà là đây từ đầu mắt !"

 

"Anh thể cút !"

 

Cái loại mà cũng xứng cưới ? Nằm mơ !

 

"Ôi chao, Kiều Kiều con đây?!" Lâm mẫu hồn cơn kinh hãi, bước tới kéo tay Lâm Đa Kiều, cố gắng nháy mắt hiệu với cô, nhỏ:

 

"Mẹ với con bao nhiêu , đừng dùng cái sức mạnh quái gở đó nữa, cứ nhớ hả?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-1-lan-thu-11-tu-hon.html.]

Lâm mẫu mặt biến sắc, như .

 

Lâm Đa Kiều bĩu môi, nhưng cũng lầm bầm với giọng chỉ hai thấy: "Mẹ, ức h.i.ế.p con như , con cho một bài học thì ?"

 

Lâm mẫu nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, ánh mắt hiệu cô đừng động thủ nữa.

 

Lâm Đa Kiều bĩu đôi môi hồng nhuận đồng tình, thầm nghĩ cô đúng là giấu đầu hở đuôi, nhưng cũng dám cãi lời bà.

 

Lâm mẫu thấy Lâm Đa Kiều im lặng, lập tức cố tình la lớn:

 

"Ôi chao, con gái đúng là thiện lương quá mà!"

 

"Trưa hôm qua nó còn đến nhà cầu hôn con, tối hôm đó đính hôn với con Hồ Mẫn ở đại đội họ , cái thứ đó con còn cứu gì?!"

 

Sau đó sang Chu Vệ Quốc vẫn còn đang ngơ ngác:

 

"Chu Vệ Quốc, cho , nhà họ Lâm chúng thể để giỡn mặt mà tốn công , tiền bồi thường cũng đòi nhiều, 100 tệ, ngày mai mau chóng mang đến cho , nếu sẽ ngày ngày đến nhà loạn, còn đến công xã mà loạn, đến đơn vị quân đội của loạn, nếu để yên, thì chúng cùng đừng ai yên!"

 

Lâm mẫu nhanh, cho Chu Vệ Quốc thời gian phản ứng, cũng chẳng cần đồng ý , trực tiếp sai ba trai của Lâm gia tống cổ ngoài.

 

đối mặt với Lâm Đa Kiều, đổi một vẻ mặt khác:

 

"Ôi chao, tội nghiệp con gái Kiều Kiều yếu đuối của , gặp cái tên ngốc nghếch !"

 

Dân chúng Du Tiền Đại Đội đang xem náo nhiệt: ? "Yếu đuối" ư?

 

Lâm phụ bên cạnh dỗ dành Lâm mẫu:

 

"Mình ơi đừng giận, giận với cái loại vô dụng gì? Con gái mà gả cho nó còn yên tâm !"

 

"Con gái , lát nữa cha sẽ tìm cho con một thằng con rể ở rể, trắng trẻo thì thanh niên trí thức, khỏe mạnh thì lái máy kéo! Cái thằng Chu Vệ Quốc đó tính là cái thá gì!"

 

Một bên khác, ở đầu làng Du Tiền Đại Đội.

 

Hứa Dực Bạch và nhóm bốn thanh niên trí thức mới xe bò xóc nảy cả một quãng đường, từ xa thấy một đám đông nhốn nháo vây quanh một cái sân.

 

Bên trong ồn ào náo nhiệt, cái kiểu đó là đang đ.á.n.h !

 

Anh chỉ liếc một cái thờ ơ thu ánh mắt, giả vờ như thấy gì.

 

Tạ Lâm, quen thuộc với , lén lút dùng khuỷu tay huých một cái: "Này, Hứa Dực Bạch, cô thôn nữ kìa, cũng khá xinh đấy chứ."

 

Hứa Dực Bạch vẫn nở nụ thường trực gật đầu, nhưng ý chạm tới đáy mắt.

 

Anh chút biến sắc dịch chuyển xa Tạ Lâm một chút, theo hướng mà chỉ, ngược còn chuyển đề tài:

 

"Không hôm nay cần đồng nhỉ?"

 

Tạ Lâm thành công chuyển hướng sự chú ý, thứ một trăm nhăn nhó vì chuyện đồng nông.

 

Hứa Dực Bạch vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa đó, âm thầm về phía xa, chỉ thấy hai b.í.m tóc vung qua vung , ánh nắng mặt trời dường như cũng hất thành những hạt vàng vỡ vụn.

 

Lúc vẫn , sắp đối mặt với chuyện kinh thiên động địa nhất cuộc đời.....

 

【Lời tác giả chương nhất định

 

 

Loading...