Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 104: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:15:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đa Kiều khi nghiệp còn bận rộn hơn Hứa Dực Bạch nhiều, bên báo trường và câu lạc bộ thơ thì việc gì lớn, cô trực tiếp giao cho Lâm nhị ca, dù Lý Mai giúp đỡ, vấn đề cũng lớn.
cô giao thiệp rộng mà!
Khoảng thời gian , cứ cách dăm bữa nửa tháng bạn học hoặc đàn em đến nhà chào tạm biệt, Hứa Dực Bạch chỉ riêng việc nấu cơm cho Lâm Đa Kiều và họ mất ba bốn bữa !
Đương nhiên các bạn học đến ăn uống cũng đến tay , đều sẽ mang theo phiếu lương thực hoặc những món quà nhỏ gì đó.
thật sự quá nhiệt tình, họ cứ buồn bã thật!
Mỗi đến, Hứa Dực Bạch đều thấp thỏm lo âu.
Bởi vì chỉ cần , vợ bé cũng sẽ theo đó mà rơi lệ.
Hứa Dực Bạch:… Em xem, mỗi nghiệp thôi mà mấy như sống c.h.ế.t chia lìa hả?!
Cả cái phó chủ tịch báo trường nữa!
! Chính là cái cô tên Lý Bình đó!
Cô là phân công cùng một nơi với Giao Giao ? Cô lóc gì cho thêm rắc rối?
Khổ sở c.h.ế.t mất thôi!
Trong buổi tiệc liên hoan cuối cùng của lớp, Hứa Dực Bạch cuối cùng chịu nổi, sợ , chủ động gợi một chủ đề nhẹ nhàng:
“ nghĩ, hôm nay chúng về hoài bão, chỉ về những thành tựu của ba năm đại học , thế nào?”
Chiêu của Hứa Dực Bạch thể là đ.á.n.h trúng điểm yếu của Lâm Đa Kiều và bạn bè cô.
Đây là thành quả suy nghĩ mấy ngày trời, chỉ cần để vợ bé khoe khoang một trận thật , cô sẽ nữa!
Quả nhiên, nhắc đến thành tựu, lập tức bắt đầu tự khen , và hết sức ca ngợi Lâm Đa Kiều.
Mà trong từ điển của Lâm Đa Kiều, căn bản hề hai chữ “khiêm tốn”.
Cô tự khen chút ngượng ngùng, quả thực như nước sông cuồn cuộn ngừng!
“Haizz, mặc dù những điều về phần phóng đại, nhưng, cũng đều bắt nguồn từ sự thật mà thôi.”
Hứa Dực Bạch:… Không tưởng em thật sự khiêm tốn đấy!
“Thật cũng chẳng gì nhiều, chẳng qua là thành lập một tờ báo trường, xây dựng câu lạc bộ thơ của trường, tiện thể dẫn dắt đăng gần bốn mươi bài báo báo tỉnh, đoạt mười mấy giải thưởng…”
Hứa Dực Bạch:… Em đợi một lát, hối hận , là em cứ !
“Còn nữa, trong hơn hai năm lớp trưởng cho , tận tâm tận lực lo phúc lợi cho tất cả. Không chỉ khẩu phần ăn ở nhà ăn cải thiện, mà trợ cấp của cũng tăng lên một ít…”
Hứa Dực Bạch:… Tăng trợ cấp chẳng là chính sách của nhà nước ? Chuyện cũng liên quan đến cô ?
“Ngoài thì, đội tuần tra trường học, đúng là cũng công lao nhỏ, dù thì bạn đời của cũng ở tỉnh ủy, đây cũng chút lợi thế, đáng kể, đáng kể mà…”
Hứa Dực Bạch:… Đội tuần tra chẳng với Bạch Thiên Thu đề xuất ? Sao công lao cũng thành của cô ?
Lâm Đa Kiều xong một bữa cơm, các bạn học vỗ tay đỏ cả bàn tay, ánh mắt Lâm Đa Kiều ai nấy đều sáng rỡ, sùng bái đến mức thể tả!
Hứa Dực Bạch:… Không , chuyện mà các cũng chấp nhận ?!
Vậy rốt cuộc sức hút cá nhân của cô vợ nhỏ lớn đến mức nào chứ?!
dù nữa, bữa cơm cuối cùng cũng kết thúc bằng cảnh ôm đầu lóc.
Ngày hôm , khi hai rời , Hứa Dực Bạch chứng kiến cảnh “ đổ đường”.
Hàng xóm láng giềng từng nhà đều , thì nhét đồ ăn, thì nhét đồ dùng cho họ:
“Kiều Kiều , cái con ăn dọc đường nhé, đừng để gầy.”
Hứa Dực Bạch:… Chúng chỉ xe mấy tiếng đồng hồ thôi mà!
“Kiều Kiều , bao giờ con về nữa? Nếu thím nhớ con thì ? Thím thư cho con, con trả lời ?”
Hứa Dực Bạch:… Mấy chuyện lặt vặt của hàng xóm láng giềng cũng đáng để thư ? Không sợ tốn tem ?
“Kiều Kiều, mấy thứ con mang về cho con nhé, bảo bà đừng cứ lo việc, rảnh thì qua thăm hai con, tiện thể chơi mấy ngày với chúng .”
Hứa Dực Bạch:… Vậy là thăm hai là giả, chơi mới là thật đúng ?
“Kiều Kiều, rảnh thì đưa Tiểu Giang Sơn về chơi nhiều hơn nhé, vẫn chơi đủ với thằng bé !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-104.html.]
Hứa Dực Bạch:… Có ai nên nhắc đến một chút nhỉ?
“Kiều Kiều …”
Mấy hàng xóm quá mức nhiệt tình, Hứa Dực Bạch mất chín trâu hai hổ mới kéo cô vợ nhỏ và con trai .
Chủ yếu là cô vợ nhỏ chuyện với quá hăng say, ngay cả con trai cũng ưỡn n.g.ự.c nhỏ, như một lãnh đạo lớn mà với : “Đừng nhớ cháu quá nhé!”
“Cháu thời gian sẽ về thăm .”
…
Hứa Dực Bạch:… Đây là câu "Con cóc ghẻ lông – theo bản chất" mà Lâm thường nhỉ?!
Đại đội Du Tiền mùa đang vụ nông bận, Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều quen với việc về về ba năm nay, cần đưa đón.
Khi hai đưa Tiểu Giang Sơn về đến nhà, mấy đàn ông vẫn tan ca, chỉ Lâm, chị dâu cả Lâm, chị dâu họ lớn và ba đứa trẻ ở nhà đợi họ.
Chị dâu họ lớn thấy Lâm Đa Kiều, còn nhanh hơn cả Lâm mà nắm lấy tay cô:
“Kiều Kiều ! Nghe con và Tiểu Hứa phân về huyện Vĩnh Phong ?”
Lâm Đa Kiều ngây gật đầu, chị dâu họ lớn đập đùi:
“Ôi chao, đến cái xó xỉnh nghèo nàn đó gì?”
Hứa Dực Bạch:… Không , chị hiểu lầm gì về tỉnh G ? Xin hỏi ở đây chỗ nào giàu ?
Mẹ Lâm và cũng mới chuyện Lâm Đa Kiều chuẩn cùng Hứa Dực Bạch đến huyện Vĩnh Phong cách đây ít lâu.
Trong thời gian đó, họ thư từ qua với ông nội Hứa, ông cụ nhắc đến chuyện và còn giải thích lý do.
Lúc bà tỏ điềm tĩnh:
“Đi thì thôi, con gái và con rể đến cũng giỏi, sợ gì chứ?”
Hứa Dực Bạch sai con trai chơi với Lâm Cương mấy đứa trong sân, tự dẫn cô vợ nhỏ xuống, nhận lấy nước chị dâu cả Lâm đưa cho hai , đưa đến tận miệng cô vợ nhỏ, lắng chị dâu họ lớn tiếp tục “phổ cập kiến thức”:
“Bác gái , bác cũng mà, huyện Vĩnh Phong là nơi nổi tiếng ‘núi non nghèo nàn, sông nước hung dữ sinh dân ngang ngược’ đấy!”
“Cô vợ đổi chác của Lý Nhị Ma Tử ở hậu viện, chẳng quê cô ở đó ? Bác quên ?”
Mẹ Lâm quả thật quên chuyện , chủ yếu là ai rảnh mà nhớ mấy chuyện đó chứ!
“Ôi dào, , ông thông gia , quân đội địa phương là của ông , còn sắp xếp khác phối hợp với con rể . Con gái và con rể việc cả đống giúp đỡ, sợ gì chứ?”
“Huống hồ, con rể còn là bí thư huyện ủy! Là đầu! Ai dám gây sự?!”
Hứa Dực Bạch:… Tuy mấy năm nay tiếng Đông Bắc trôi chảy , nhưng từ “gây sự” , nghĩa là gì?
Hứa Dực Bạch ngờ ông nội nhiều như với Lâm.
Mèo Dịch Truyện
Anh lộ vẻ gì, rót thêm ly nước cho cô vợ nhỏ, dỗ cô uống nhiều hơn, chuyên tâm lắng mấy tám chuyện.
Chị dâu họ lớn tính cách điển hình của nhà họ Lâm, gió là mưa, Lâm , liền yên tâm ngay, chuyển chủ đề mà cần chút chuyển tiếp nào!
“ , Tiểu Hứa, Kiều Kiều, hai đứa còn , Uông Bình về !”
Hứa Dực Bạch:… Uông Bình là ai?
Anh nhất thời phản ứng kịp, Lâm Đa Kiều.
Lâm Đa Kiều trợn mắt: “Rốt cuộc là ai mang thai? Sao còn trí nhớ kém hơn em?”
“Uông Bình chính là cái tên từng buôn lậu ở điểm thanh niên trí thức của các đấy!”
Hứa Dực Bạch:… Nhớ , tình của Phùng Hà.
“Anh mãn hạn ?”
Hình như lúc đó đúng là kết án hai ba năm lao cải.
một thanh niên trí thức, về thì về thôi,
Chị dâu họ lớn đặc biệt nhắc đến chuyện , lẽ nào là Phùng Hà…?
“Cái cô Phùng Hà đó cũng về ! Hai còn kết hôn nữa chứ! Trời ơi! Các các chị xem kỳ diệu ?!”