Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 106: Có thể động thủ thì đừng cãi vã ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:15:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giữa trưa, Lâm mẫu đạp xe từ công xã về, mệt đến mức mồ hôi nhễ nhại, nhưng khuôn mặt đầy phấn khởi.

 

Nghĩ đến bản Lâm Đào Hoa nay khác xưa, chỉ cán bộ công xã, thông gia còn là nhân vật m.á.u mặt ở Kinh thành, con rể và con gái sắp điều đến huyện bên cạnh cán bộ, thế nào thì bà cũng là địa vị còn gì?

 

Thế là bà dứt khoát c.ắ.n răng, bỏ tiền nhờ đổi lấy một chiếc phiếu mua xe đạp, tự mua cho một chiếc xe đạp để , cũng coi như là " s.ú.n.g điểu bằng s.ú.n.g lớn" .

 

Chỉ là bà mới học xe đạp, hôm nay còn là ngày đầu tiên đạp xe, kẻ mắt dám chọc giận bà ngay lúc !

 

"Bà ơi! Bà ơi! Bà mau đến nhà lão Lý Hai Mặt Rỗ ở hậu viện ! Cô con đ.á.n.h với bố Tống Tiểu Hoa !"

 

Hứa Dực Bạch đang cùng nhà họ Lâm tan ca về: "......"

 

Mình mới ngoài một buổi sáng, cô vợ nhỏ chạy đ.á.n.h ?!

 

Anh vứt đồ tay xuống, chạy ngoài, Lâm mẫu cũng nhanh chóng dựng xe đạp bắt đầu mắng:

 

"Bà nội cha nó! Dám bắt nạt con gái ư?! Tất cả xách đồ đây cho !"

 

......Và lúc ,

 

Lâm Đa Kiều, đang " bắt nạt", thì đang chống nạnh, ưỡn cái bụng nhỏ , ở nhà lão Lý Hai Mặt Rỗ "mắng" những xem hóng chuyện:

 

"Mấy cứ ở đây mãi thế? Không giúp đỡ ?"

 

"Sao? Đại đội Du Tiền chúng đổi tên ? Đổi thành 'Đại đội Uất Ức' ? Yêu ma quỷ quái gì cũng thể đến tận đội bắt nạt khác ?"

 

" cho mấy ! Hôm nay mấy thể đây xem trò vui của trong đội mà khoanh tay , thì đừng trách lúc nhà mấy chuyện, khác cũng lười quan tâm đến mấy !"

 

"Đến lúc đó, Đại đội Du Tiền chúng trở thành một đống cát rời, xem thử mấy thể lợi lộc gì?"

 

"......Còn cô, Tống Tiểu Hoa! Cô đúng là càng ngày càng ' tiền đồ' nhỉ? Cô cho , cô cầm d.a.o kề cổ là đang cái quái gì đấy?"

 

Hứa Dực Bạch là đầu tiên chạy đến, thấy những lời của Lâm Đa Kiều.

 

Hứa Dực Bạch: "......Cô vợ nhỏ đúng là càng ngày càng dáng dấp của cán bộ !"

 

Anh mặt lạnh tanh, mắt liếc ngang liếc dọc đến bên cạnh Lâm Đa Kiều, cúi xuống, kiềm chế nắm chặt hai nắm đấm, đ.á.n.h giá kỹ lưỡng cô từ xuống :

 

"Em ?"

 

Vì chạy quá vội vàng, chiếc áo ba lỗ Hứa Dực Bạch mặc lúc ướt đẫm mồ hôi, vì tan ca kịp tắm rửa, thoang thoảng một mùi mồ hôi.

 

Lâm Đa Kiều khinh bỉ lùi một bước, bịt mũi lắc đầu.

 

Hứa Dực Bạch: "......Cái đồ vô lương tâm thối tha! Cuối cùng thì vì ai chứ?"

 

cô vợ nhỏ như thì chắc chắn là .

 

Anh thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nhưng vui vẻ gì tiến lên một bước, túm lấy tay áo cô lau một vệt mồ hôi trán, khiến Lâm Đa Kiều la làng: "Hứa Dực Bạch, dơ c.h.ế.t !"

 

Mọi ở Đại đội Du Tiền Lâm Đa Kiều mắng cho mặt mũi xám xịt: "......Mấy thành phố đúng là cách trò!"

 

Lâm mẫu và những khác lúc đến, Tiểu Giang Sơn bố ruột "chăn thả tự do" cũng vung vẩy đôi chân ngắn cũn chạy tới, sân ôm chầm lấy đùi Lâm Đa Kiều:

 

"Mẹ bế con!"

 

Mèo Dịch Truyện

Hứa Dực Bạch liền định cúi xuống bế con trai, nhưng Tiểu Giang Sơn né tránh: "Bố hôi hám, cơ!"

 

Hứa Dực Bạch: "......Thằng con hư! Toàn học hư từ nó!"

 

Cảnh ấm áp của gia đình ba họ còn ai chú ý nữa, bởi vì Lâm mẫu sớm một bước tiếp quản bộ hiện trường:

 

"Được thôi, từng một! Mắt trừng trừng con gái bắt nạt ?"

 

"Không ngờ Lâm Đào Hoa ngày nào cũng cống hiến hết ở công xã, giúp mưu cầu phúc lợi, mà mấy đối xử với con gái như ?!"

 

"Được! Vậy mấy chuyện gì, cũng đừng trách quản nữa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-106-co-the-dong-thu-thi-dung-cai-va.html.]

Hầu như Lâm mẫu dứt lời, những xem hóng chuyện ở Đại đội Du Tiền lập tức đổi sắc mặt, mặt đầy vẻ căm phẫn:

 

"Không cán bộ Lâm! Chúng đang định giúp đây ạ!"

 

" ! Làm thể ngoài bắt nạt Kiều Kiều của chúng chứ?"

 

" thế đấy! Chúng đều ở đây bảo vệ mà!"

 

......Mọi lời tiếng vài câu, "xoẹt" một tiếng, tự động đồng loạt vây kín mít những trong sân!

 

Hứa Dực Bạch kéo Lâm Đa Kiều và con trai trốn sang một bên: "......Chà, đúng là đều tăm tắp!"

 

Giữa sân, Tống Tiểu Hoa vẫn tóc tai bù xù, cầm d.a.o thái rau kề cổ , đối đầu với ông lão, bà lão cùng một đàn ông hình gầy gò, mặt vàng như nghệ mặt cô.

 

Cô c.ắ.n chặt môi, mắt ngấn lệ, mặt còn vết máu, kết hợp với vẻ mặt điên cuồng của cô, trông cô cứ như một ma nữ đòi mạng từ âm phủ.

 

Lão Lý Hai Mặt Rỗ ôm đứa bé vẫn còn thút thít lưng cô, mặt đầy vẻ uất ức kể tội với Lâm mẫu:

 

"Cán bộ Lâm, mấy chủ cho chúng đấy ạ!"

 

"Bọn họ lý lẽ! Em gái gả nhà họ lúc đó vẫn bình thường, bây giờ mất tích , chúng còn tìm họ, mà họ đến tìm ?!"

 

Bố của lão Lý Hai Mặt Rỗ mất năm ngoái, trong nhà thưa thớt, bây giờ nhà họ Lâm đến, lập tức chỗ dựa, lưng cũng thẳng hơn chút.

 

Hứa Dực Bạch: "......Đàn em, đúng là ăn bám mà còn sĩ diện!"

 

Lâm Đa Kiều lão Lý Hai Mặt Rỗ cho chuyển sự chú ý, một tay bế Tiểu Giang Sơn lên, đẩy mạnh Hứa Dực Bạch , vài bước đến bên cạnh Lâm mẫu, trực tiếp liếc xéo lão Lý Hai Mặt Rỗ một cái thật dài!

 

Hứa Dực Bạch: "......Em đẩy ai đấy hả?!"

 

Trong lòng tuy bất mãn, nhưng Hứa Dực Bạch vẫn theo sát gót bên cạnh cô vợ nhỏ, sợ cô sơ suất gì.

 

"Lão Lý Hai Mặt Rỗ, mà là đàn ông thì đừng để vợ chắn ở phía !"

 

"Cái thứ như , chuyện gì còn để vợ bảo vệ! Giữ tác dụng gì?"

 

"Tống Tiểu Hoa! Cô thấy lời ? Dao là thứ để kề cổ ?"

 

Hứa Dực Bạch: "......Nếu thì em kề ? Cô vợ nhỏ đúng là xem trò vui sợ chuyện lớn mà!"

 

"Tiểu Hoa! Mày cứ để những đối xử với tao, bố mày và em trai mày như ?"

 

"Mày gả sang đây trở nên vô nhân tính như ?"

 

"Không ! Hôm nay mày về nhà với tao!"

 

Người là bà lão đang đối đầu với họ, cũng chính là của Tống Tiểu Hoa.

 

khuôn mặt mồm nhọn má hóp như khỉ, ánh mắt đầy toan tính, ngữ điệu là quen lệnh cho Tống Tiểu Hoa.

 

Tống Tiểu Hoa lẽ vì nỗi sợ hãi gia đình khống chế từ nhỏ đến lớn, bàn tay cầm d.a.o run rẩy:

 

"Con sẽ về ! Con sẽ về !"

 

"......Hứa Dực Bạch: "......Sao cảm giác cô còn sợ hơn cả bọn họ ?!"

 

Thật cũng thể hiểu trạng thái hiện tại của Tống Tiểu Hoa, một phụ nữ từ nhỏ gia đình áp bức, đến cả hôn nhân cũng dám phản kháng, mà chỉ trong vài năm thể dũng cảm đối đầu với nhà như , đó là một bước đột phá .

 

Chỉ là nghĩ đến bước đột phá của là do cô vợ nhỏ của mang đến, Hứa Dực Bạch cảm thấy trong lòng chút tự hào!

 

Hứa Dực Bạch: "......Quả hổ là vợ !"

 

Lâm Đa Kiều lúc , Hứa Dực Bạch còn đang diễn cảnh nội tâm nhiều đến thế.

 

Cô một tay đỡ Tiểu Giang Sơn, cứ như đang chơi đùa, vẻ mặt kiêu ngạo:

 

"Con trai, hôm nay sẽ dạy con, cái gì gọi là ' thể động thủ thì cố gắng đừng cãi vã'!"

 

 

Loading...