Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 12: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:26
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãi đến khi ăn cơm cùng trong phòng chính, thấy khuôn mặt của Hứa Dực Bạch, Lâm Đa Kiều mới hiểu cô rốt cuộc gì.

 

Đêm qua hai trong bóng tối, cô, cô thấy mà!

 

Lâm Đa Kiều c.ắ.n cắn môi , ngượng ngùng Hứa Dực Bạch, những ánh mắt đồng cảm của nhà đang vây quanh bàn dành cho .

 

Thì... cũng ngại.

 

Thật cô oan cho cô , cô thật sự kiềm chế sức lực đấy!

 

Nếu thì Hứa Dực Bạch bây giờ còn thể sống sờ sờ ở đây ?

 

Có khi ngày năm là giỗ đầu của !

 

Mèo Dịch Truyện

Cô lén lút khóe môi Hứa Dực Bạch, mặt chút nóng ran.

 

Hôm qua cô hình như quả thật hôn lâu, cũng dùng sức quá ,

 

điều cũng thể trách hết cô !

 

hôn một thì xác suất m.a.n.g t.h.a.i thấp, cô mới hôn thêm một lát chứ!

 

Hứa Dực Bạch quen với việc "chiêm ngưỡng" suốt cả buổi sáng ,

 

Lúc vẫn thể điềm tĩnh và lịch sự ăn uống,

 

Nếu lúc ăn cơm môi đau nữa thì càng .

 

Lâm đại tẩu là cuối cùng bàn, thêm một quả trứng luộc cho Lâm Đa Kiều và Hứa Dực Bạch mỗi một quả.

 

Lâm mẫu ha ha : "Nào nào, hai đứa hôm qua vất vả , mỗi một quả."

 

Hứa Dực Bạch: ...Con thì vất vả thật.

 

Anh gắp quả trứng lên, liền thấy tiếng "ực ực" bên cạnh,

 

Quay đầu , Lâm Cương 10 tuổi và Lâm Cường 8 tuổi con trai của Lâm đại ca đang thèm thuồng chằm chằm quả trứng trong tay , nước miếng sắp chảy .

 

Hứa Dực Bạch: ...Có ăn vô.

 

Anh đặt quả trứng xuống, sang Lâm Đa Kiều, nở nụ : "Kiều Kiều, chia phần của cho hai đứa cháu, ?"

 

Lâm đại ca và Lâm đại tẩu , vội vàng xua tay, Lâm đại tẩu thì lắp bắp, Lâm đại ca vội : "Đừng, đừng, em rể, cái cho em và tiểu mà."

 

Lâm Đa Kiều cảnh giác Hứa Dực Bạch, hiểu đang diễn trò gì, lặng lẽ che quả trứng luộc của :

 

"Anh trứng của em đó chứ?"

 

Hứa Dực Bạch: ...Hai vợ chồng thể nào ăn ý hơn chút ?

 

Mặt sắp co giật , mới giữ vẻ ôn hòa bề mặt: "Em , việc lớn trong nhà em ?"

 

“Trứng gà quý giá thế , chắc chắn là chuyện lớn, con hỏi qua chứ.”

 

Lâm mẫu ở một bên vui vẻ vỗ tay bôm bốp: “Ối trời, ông nhà, ông xem con rể tìm !”

 

Lâm phụ cũng toe toét ngây ngô: “Phải đấy bà xã, con rể giống !”

 

Lâm nhị ca chẳng phản ứng gì, cảm thấy đàn ông đối xử với vợ là điều đương nhiên.

 

Lâm tam ca thì lẩm bẩm nhỏ nhẹ rằng Hứa Dực Bạch giỏi giả vờ, nhưng cũng dám để bố thấy.

 

Lâm Đa Kiều rõ ràng là đang vui vẻ, nhưng vẫn ngẩng cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo :

 

“Chuyện cỏn con thì chẳng tính là chuyện lớn , cứ quyết định là .”

 

Nói , cô còn chia hơn nửa quả trứng ốp la trong bát của cho Hứa Dực Bạch.

 

Sau đó nhướng mày : Thấy , đối với nhường nào?

 

Hứa Dực Bạch: ……Cô vợ thật ngốc, dễ lừa gạt quá, còn chút ngại ngùng khi lừa cô.

 

Sáng Hứa Dực Bạch vẫn cùng ,

 

Lâm mẫu ngăn thế nào cũng .

 

Miệng bà , thằng bé thật thà quá, nhưng đường đến mức hở cả lợi, gặp ai cũng rả:

 

“Ối trời, ông xem con rể tìm nhường nào , thì cứ là hôm nay nó nghỉ một bữa , nó bảo nghỉ một ngày công là thiếu một ngày lương thực!”

 

“Ông xem nhà thiếu thốn đến mức một ngày lương thực của nó chứ!”

 

“Ôi chao, thằng bé , đúng là quá hiểu chuyện! Đáng yêu quá thôi!”

 

Hứa Dực Bạch: ……Anh mấy lời từ khi nào? Sao ?

 

Vào việc, Hứa Dực Bạch phát hiện Lâm gia phân cho công việc nhẹ nhàng hơn nhiều,

 

Từ nay về , sẽ việc cùng kế toán Từ, theo sắp xếp sổ sách, khi cần thì giúp coi kho, quản lý dụng cụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-12.html.]

 

Hứa Dực Bạch đương nhiên là gật đầu cảm ơn.

 

Trong lòng nghĩ: Thì đãi ngộ giữa đính hôn và kết hôn còn khác một bậc.

 

Lâm gia quả nhiên nhất định đơn thuần như vẻ bề ngoài!

 

Anh , oan uổng Lâm gia .

 

Việc coi kho vốn dĩ là của chị dâu hai thanh niên trí thức của Lâm Đa Kiều,

 

Chị vai gánh, tay xách , năm xưa cũng là vì chịu nổi khổ cực đồng áng nên mới đồng ý gả cho Lâm nhị ca, lòng chị .

 

Chị về thành phố thăm lâu, kho hàng vẫn do kế toán Từ giúp coi chừng.

 

Sáng nay, lúc bắt đầu việc, kế toán Từ tìm Lâm mẫu và Lâm nhị thúc, công việc thật sự quá nhiều, cái già một xuể,

 

Đích Hứa Dực Bạch qua giúp đỡ, còn thanh niên trí thức đầu óc nhanh nhạy, cho dù Lâm nhị tẩu về, cũng tiếp tục giúp .

 

Lời nửa thật nửa giả.

 

Cái thật lòng là vì, một quản lý tất cả các công việc của bộ đội sản xuất Du Tiền, bao gồm tính công điểm, ghi chép vật tư kho, sổ sách của đội sản xuất, v.v.

 

Bình thường thì , nhưng mỗi khi đến kỳ kiểm tra, cuối năm, hoặc mùa thu hoạch, quả thực là bận tối mặt tối mũi.

 

mấy năm nay cũng đều xoay sở cả, đột nhiên đề xuất, thật Lâm gia ghi nhớ ơn huệ của .

 

Lâm nhị thúc sớm thấu mưu tính nhỏ của lão cáo già ,

 

đối với gia đình họ thì đây là chuyện , đương nhiên là thuận nước đẩy thuyền đồng ý.

 

Hứa Dực Bạch vẫn là khi cùng kế toán Từ sắp xếp sổ sách trong hai năm gần đây, vô tình nhắc đến Lâm nhị tẩu mới hiểu rõ.

 

Buổi trưa về đến nhà, trời lập tức đổi,

 

Cơn mưa mùa hè đến là đến, còn hung tợn.

 

Đi thì chắc chắn , Lâm mẫu vui vẻ lẩm bẩm: “Cuối cùng cũng mưa , mưa nhiều , mưa nhiều ! Nếu thì việc tưới tiêu là một rắc rối lớn!”

 

Đáng tiếc, trời chiều lòng , còn ăn xong bữa trưa, trời quang mây.

 

Trời tạnh, Lâm gia đón một vị khách mong đợi --- Lâm nhị tẩu từ kinh thành về thăm quê.

 

Chỉ thấy chị mưa ướt sũng, đầy vẻ chật vật.

 

Lâm nhị ca thấy bóng dáng Lâm nhị tẩu, liền là đầu tiên đặt bát đũa xuống, vọt ngoài, vội vàng đón lấy hành lý trong tay chị , vẻ mặt đầy đau lòng:

 

“Phùng Hà, em gửi điện báo bảo đón em chứ?”

 

Hứa Dực Bạch đang định đặt bát đũa xuống dậy đón, thì Lâm mẫu giọng hung hăng :

 

“Con rể, con cứ ăn , cần bận tâm.”

 

Hứa Dực Bạch:? Hình như ngửi thấy một mùi hòa hợp.

 

Lâm Đa Kiều gắp cho một miếng dưa muối, nháy mắt với , ghé sát tai nhỏ: “Nghe lời .”

 

Hứa Dực Bạch nhướng mày, thấy ai trong những đang động đậy, thế là thuận theo tự nhiên, tiếp tục ăn cơm.

 

Đợi Lâm nhị tẩu về phòng một bộ quần áo sạch sẽ, cùng Lâm nhị ca đến phòng khách ăn cơm, Hứa Dực Bạch mới rõ vị chị dâu hai thanh niên trí thức .

 

Trông vẻ nên cùng tuổi Lâm nhị ca, ngoại hình chỉ thể coi là thanh tú, nhưng khí chất toát lên vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, dáng vẻ thích giao tiếp với khác.

 

Đến phòng khách, chỉ gọi một tiếng “Bố im lặng tự ăn cơm.

 

Người nhà họ Lâm đối với chị cũng lạnh nhạt kém, Lâm nhị ca chắc là quen , vui vẻ giới thiệu cho chị :

 

“Phùng Hà, đây là chồng mới cưới của em gái út, Hứa Dực Bạch.”

 

“Em rể, đây là chị dâu hai của em, Phùng Hà, cũng là thanh niên trí thức từ kinh thành.”

 

“Chị dâu hai.” Hứa Dực Bạch lịch sự và điềm nhiên gật đầu chào.

 

Lâm Đa Kiều lập tức gắp một miếng dưa muối lớn, trực tiếp nhét miệng : “Chị dâu hai đó, mau ăn !”

 

Hứa Dực Bạch: ……Cô cứ gắp dưa muối cho mãi, định c.h.ế.t khát ?

 

Vẻ mặt lạnh lùng của Lâm nhị tẩu, khi thấy ba chữ “Hứa Dực Bạch”, rõ ràng nứt .

 

Chị đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt b.ắ.n thẳng về phía Hứa Dực Bạch, tràn đầy kinh ngạc và thể tin nổi!

 

Hứa Dực Bạch?

 

Hứa Dực Bạch, cháu trai của Tư lệnh Hứa ?

 

Sao ?

 

Sao ở cái nơi khỉ ho cò gáy , còn cưới Lâm Đa Kiều?

 

 

Loading...