Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 120: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:15:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sinh con thứ hai

 

Bác sĩ khoa sản của bệnh viện huyện là một cụ già tóc bạc phơ, đeo kính gọng đen, vẻ mặt " nể nang ai".

 

“Hai các giỏi thật, sinh một đứa mà vẫn chút kiến thức cơ bản nào!”

 

Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều .

 

Hứa Dực Bạch:… Cái thì liên quan gì đến việc sinh mấy đứa chứ? Lần sinh cũng vội vàng, hồ đồ mà!

 

Lão bác sĩ mặc kệ bọn họ hồ đồ , chút khách sáo chỉ Hứa Dực Bạch: “Cậu! Mau thủ tục nhập viện!”

 

Rồi sang Lâm Đa Kiều: “Cô! Mau chuẩn ! Đến muộn nữa là đứa bé đời luôn đấy!”

 

Hứa Dực Bạch & Lâm Đa Kiều & Tiểu Giang Sơn: ?

 

Tiểu Giang Sơn thấy bác sĩ giao nhiệm vụ cho cả bố và , sốt ruột đến mức dậm chân liên tục, giơ bàn tay nhỏ lên phát biểu: “Cháu! Cháu! Cháu! Thưa cô giáo! Có cả cháu nữa!”

 

Lão bác sĩ cúi đầu Tiểu Giang Sơn, thái độ rõ ràng hiền lành hơn nhiều: “Cháu sẽ phụ trách chăm sóc nhé!”

 

Tiểu Giang Sơn: “Vâng ạ!”

 

Hứa Dực Bạch lơ mơ xong thủ tục, khi đưa vợ con đến phòng bệnh thì lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

 

May mắn là hôm nay về, nếu vợ bé sinh con, chẳng chỉ còn một ?

 

Lâm Đa Kiều Tiểu Giang Sơn dắt tay bên cạnh Hứa Dực Bạch, môi chu lên cao.

 

Nghiêng đầu Hứa Dực Bạch…

 

Chỉ thấy đàn ông chân tay lúng túng, ăn khớp!

 

Lâm Đa Kiều:…

 

Ôi trời ơi! Vốn dĩ còn nũng với đàn ông của , sợ đau gì đó, nhưng thôi ! Đừng để sợ đến ngất xỉu nữa!

 

Lâm Đa Kiều thầm đảo mắt: Haizz, kiếp tìm cái thằng ngốc nghếch , con đường cô lo lắng còn dài lắm!

 

Hứa Dực Bạch đầu óc trống rỗng một lúc lâu, đến cửa phòng bệnh mới hồn, đột nhiên , vội vàng kéo tay Lâm Đa Kiều.

 

Lâm Đa Kiều: ? Hú hồn, hết cả hồn!

 

Suýt nữa thì đứa bé dọa cho đời mất!

 

“Kiều Kiều, em đừng sợ, đừng sợ, sẽ , cơ thể em điều dưỡng , tháng chúng còn kiểm tra mà, đúng ?”

 

“Mẹ đây , đứa đầu khó sinh, đứa thứ hai sẽ dễ hơn nhiều, ?”

 

“À đúng , em buồn nôn ? Muốn ói ? Có đau lưng ? Có cần giúp em đỡ chân ?”

 

“Không , em vỡ ối sớm, bác sĩ em nên nhiều, Kiều Kiều, đừng sợ, đừng sợ nhé, sẽ ở bên em!”

 

 

Hứa Dực Bạch càng càng nhanh, nắm tay Lâm Đa Kiều dùng lực một cách kiềm chế.

 

Lâm Đa Kiều nén khóe môi , trong lòng còn khá vui, nhưng cố ý bĩu môi: “Anh yên tâm , việc gì cả, kìa ngốc nghếch ! Còn là bí thư huyện ủy đấy!”

 

Hứa Dực Bạch bao năm lăn lộn chốn quan trường, sớm luyện sự điềm tĩnh lão luyện, nhưng mặt Lâm Đa Kiều, luôn giữ dáng vẻ của một thiếu niên hai mươi mấy tuổi.

 

“Bố đừng sợ, con sẽ cùng bố bảo vệ .”

 

Tiểu Giang Sơn dùng bàn tay còn nắm Lâm Đa Kiều, vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ của , tự mãn ưỡn cằm mập mạp lên.

 

Hứa Dực Bạch cúi đầu con trai, vợ bé đang bình tĩnh, trong lòng dâng lên một luồng cảm xúc ấm áp.

 

Cảm giác giống như một bộ trong sa mạc ba ngày ba đêm, thức ăn và nước uống cạn kiệt, nhưng đột nhiên lạc một ốc đảo xanh tươi, từ đó sự sống hy vọng, khiến mắt nóng bừng.

 

“Hứa Dực Bạch, xem con của chúng đứa nào cũng vội vàng thế nhỉ?” Lâm Đa Kiều bĩu môi, nhẹ nhàng véo ngón trỏ của Hứa Dực Bạch, lắc qua lắc .

 

Giọng cô mềm mại, cố ý nũng để đ.á.n.h lạc hướng đàn ông.

 

Hứa Dực Bạch chỉ cảm thấy, trái tim như l.i.ế.m một cái.

 

Anh mím môi, đột nhiên bình tĩnh , hận thể tự vả mặt !

 

Hứa Dực Bạch:… Vợ bé sinh con sợ hãi , thể hoảng loạn chứ!

 

Nhìn xem, cô đáng thương như , nhất định sợ hãi, còn cố tình giả vờ bình tĩnh để dỗ dành !

 

Mèo Dịch Truyện

Anh đột nhiên ôm chầm lấy Lâm Đa Kiều, còn cẩn thận chạm bụng cô.

 

Lâm Đa Kiều: ?

 

Không , tuy bây giờ trong phòng bệnh ai, nhưng đây cũng là phòng đơn !

 

Nơi công cộng, gì thế ?

 

Trong lòng nghĩ , nhưng khóe môi Lâm Đa Kiều cứ nhếch lên ngừng, cô ngoan ngoãn nghiêng nép lòng Hứa Dực Bạch, cúi đầu lén với Tiểu Giang Sơn, khiến Tiểu Giang Sơn cũng dùng bàn tay mũm mĩm che miệng "phì phì" ngây ngô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-120.html.]

Lâm Đa Kiều: Haizzz, đàn ông yêu đến thế thì cứ mặc !

 

Chồng thì tất nhiên chiều chuộng !

 

Hứa Dực Bạch thấy biểu cảm của Lâm Đa Kiều, cằm tựa lên đỉnh đầu cô: "Em ngoan ngoãn ở trong phòng bệnh với con trai nhé. Anh gọi đến giúp, sẽ về ngay thôi, ?"

 

Những đồ dùng cần thiết khi sinh con chuẩn từ sớm, chỉ là hôm nay xảy đột xuất, nhờ thư ký Lý giúp lấy.

 

Tiện thể còn gặp bác sĩ, qua về chuyện nguy hiểm khi vợ sinh con .

 

Ngoài , phòng bốn thì , xin một phòng bệnh đơn.

 

Hoàn bình tĩnh , đầu óc Hứa Dực Bạch nhanh chóng hoạt động, sắp xếp từng việc một cách trật tự cho việc vợ sinh con.

 

Lâm Đa Kiều tất nhiên ngoan ngoãn gật đầu hợp tác.

 

thì cô chỉ chịu trách nhiệm sinh, còn chẳng quan tâm.

 

Hứa Dực Bạch dặn dò vợ xong, lén cửa, thấy ai, đỏ mặt nhanh chóng hôn lên môi Lâm Đa Kiều một cái.

 

Ngay đó, như một đứa trẻ chuyện , giả vờ như chuyện gì, cúi xuống, hôn thêm một cái má mũm mĩm của Tiểu Giang Sơn: "Con trai, bố chút việc, giao cho con đấy."

 

Tiểu Giang Sơn nghiêm túc gật đầu: "Vâng !"

 

Hứa Dực Bạch: ... Con trai , con ăn ít thôi, thịt mặt cứ rung rung cả lên kìa!

 

Đi vài bước, yên tâm đầu dặn dò Lâm Đa Kiều vài câu nữa, mới nhanh chân rời .

 

Đợi đến khi Hứa Dực Bạch khuất bóng, Lâm Đa Kiều mới nhếch mép, kiêu ngạo ngẩng cằm Tiểu Giang Sơn:

 

"Con trai, cho con , con vợ cũng học theo bố con đấy, ?"

 

Tiểu Giang Sơn gì chứ?

 

Nó chỉ ăn, ngủ, chơi, bây giờ thì còn chăm sóc nữa.

 

nó vẫn như một lớn nhỏ, ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu: "Biết! Rồi!"

 

Lâm Đa Kiều: ...

 

Biết, thì , hét gì mà hét!? Đang học ?

 

Lâm Đa Kiều ôm bụng bầu dạo loanh quanh trong phòng bệnh, trêu chọc con trai.

 

Ngoài cửa phòng bệnh đột nhiên truyền đến tiếng cãi vã:

 

"Chỉ cô là cái thứ cao quý! Lần nào sinh con cũng bày đặt chuyện, đòi ở bệnh viện! cho cô , mà vẫn là con gái, thì cô nôn hết tiền viện phí cho !"

 

"Thai của chắc chắn là con trai, ông xem nó quậy phá thế nào, cả ngày cứ đạp loạn xạ trong bụng đây !"

 

"Hừ! Là con trai thì nhất cũng đừng bệnh tật ốm yếu như thằng Ba! Bằng thì cút ngay cho tao!"

 

"Không thể nào!"

 

Lâm Đa Kiều: ...

 

Tiếng càng lúc càng gần, cửa đẩy , một đàn ông gầy gò, da đen sạm, dáng cao bước , phía là một phụ nữ gầy gò, cao gần bằng , và cũng đen sạm kém.

 

Lâm Đa Kiều chỉ liếc một cái đầu , tiếp tục lảm nhảm với Tiểu Giang Sơn.

 

Không , thể , quá! Cay mắt quá!

 

Sắp sinh con , trai xinh gái, kẻo lây sang con mất!

 

Cô véo véo má đứa con trai mũm mĩm, khiến nó khúc khích.

 

Lâm Đa Kiều cũng vui vẻ theo.

 

là con của Lâm Đa Kiều khác, trai đáng yêu!

 

"Ôi chao, thằng bé kháu khỉnh ! Mau đây, để ôm một cái, cũng sinh một đứa như thế !"

 

Lâm Đa Kiều:?

 

Người phụ nữ gầy gò chẳng coi ngoài, ba bước hai bước tới bế Tiểu Giang Sơn, dọa Tiểu Giang Sơn lập tức chui tọt lưng Lâm Đa Kiều.

 

Lâm Đa Kiều chống nạnh, chắn mặt phụ nữ:

 

"Đồng chí , chúng quen cô, nhất cô đừng quá tự nhiên như thế!"

 

Nếu nể mặt cô cũng là phụ nữ thai, Lâm Đa Kiều chắc chắn dựa cái gọi là "hormone" mà hạ gục cô !

 

Người phụ nữ bĩu môi, "Xem cô kìa, keo kiệt thế. Chẳng qua là một đứa con trai thôi mà? Cứ như thể ai cũng đẻ con trai !"

 

thì , tiếp tục dây dưa, mà ngượng ngùng về giường bệnh của .

 

Người đàn ông gầy gò thấy Lâm Đa Kiều xinh , mắt sáng lên một cái, dáng vẻ tinh xảo của Tiểu Giang Sơn, tặc lưỡi, gì với Lâm Đa Kiều mà chỉ với phụ nữ gầy gò:

 

"Cô kìa, cô xem!"

 

 

Loading...