Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 124: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:15:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

PHÙNG HÀ GIẾT NGƯỜI

 

“Hứa Dực Bạch, xem, ?”

 

Hứa Dực Bạch: ?

 

Một m.a.n.g t.h.a.i ngốc ba năm, cô vợ nhỏ sinh hai đứa, là sáu năm!

 

Còn ngốc gấp đôi!

 

Nhìn kìa, mới tỉnh dậy một câu đầu cuối!

 

Mặc dù Hứa Dực Bạch cũng sai ở , nhưng vẫn đặt chiếc cốc tráng men xuống, cạnh vợ, chăm chú mắt cô : “Biết .”

 

Lâm Đa Kiều , khóe miệng ngừng nhếch lên, nhưng cố gắng nén xuống, kiêu ngạo hếch cằm quý phái: “?”

 

Mắt Lâm Đa Kiều vẫn còn sưng, lúc sinh nở cô nhiều, Hứa Dực Bạch khỏi xót xa.

 

Nghĩ đến cảnh trong phòng sinh, cô vợ nhỏ rõ ràng đau đến chịu nổi , nhưng vẫn cố gắng an ủi , gần như lập tức đỏ hoe mắt:

 

“Anh sai ở chỗ chú ý tránh thai, để em chịu khổ sinh nở một nữa.”

 

Lâm Đa Kiều đảo mắt, vì còn yếu nên vẻ gì là uy hiếp, ngược còn đáng yêu.

 

Đáng yêu, mà tự .

 

“Ai với chuyện đó. Em là , nên nếu em chuyện gì thì sẽ theo em, cũng , hai đứa trẻ thì đây? Anh là đồ ngốc ?”

 

Sợ đến mức cô dùng sức, đứa bé !

 

Có mất mặt chứ?

 

Sau với Tiểu Giang Sơn?

 

Tiểu Giang Sơn: Mẹ ơi, con sinh như thế nào ạ?

 

: Ồ, bố con dọa một cái, hoảng quá, cẩn thận kéo con ngoài thôi?!

 

Hứa Dực Bạch cô vợ nhỏ đang nghĩ linh tinh gì, ánh mắt nóng rực, một lời.

 

Lâm Đa Kiều đối mặt với ánh mắt của , khí thế ánh mắt chuyên chú đó dần dần yếu .

 

“Anh, em như thế gì? Em, em sai ?”

 

Hừ! Đừng tưởng là cứ tình tứ là thể lừa cô!

 

Lâm Đa Kiều còn gì đó, thì đột nhiên Hứa Dực Bạch ôm chặt lấy.

 

Cô cứng một chốc, giãy giụa, bởi vì đàn ông đang ôm cô, đang run rẩy.

 

“Anh, gì thế? Em nhiều ?”

 

Má ơi! Không cho đấy chứ?!

 

“Kiều Kiều.” Giọng Hứa Dực Bạch thực sự mang theo tiếng :

 

“Anh đùa với em , em nhất định thật khỏe mạnh, vui vẻ mà sống, em, thực sự ...... sống thế nào.”

 

Lâm Đa Kiều ngây , đôi mắt to chớp chớp, tim đập ngày càng nhanh, cảm giác như giây tiếp theo sẽ nhảy khỏi cổ họng.

 

“Anh, ......” Cô run rẩy vươn tay, ôm lấy eo đàn ông mặt, cọ cọ đôi mắt cay xè vai .

 

“Anh xem ,” giọng cô cũng nhuộm theo giọng của Hứa Dực Bạch, tất cả nỗi đau và sợ hãi khi sinh nở đều tan biến lúc , chỉ còn niềm vui tràn ngập, khóe miệng thể nén nữa, :

 

“Đã hai đứa con , còn cứ dính lấy em như thế, gì chứ? Cứ thích em đến thế ?”

 

Những lời cô chút nào, nhưng giọng điệu quyến rũ từng .

 

Hứa Dực Bạch cảm thấy bản nhạc nhất thế gian.

 

“Ừm, chính là thích em như , cho nên, Kiều Kiều, vì , em cũng thật nhé, ?”

 

“Được.”

 

Lâm mẫu và Lâm phụ đến tối ngày hôm mới đến, đến phòng bệnh liền chăm sóc Lâm Đa Kiều ăn uống, hết lời khen ngợi Tiểu Như Tứ một trận, còn "thật tâm" tán dương Hứa Dực Bạch một hồi, liền bắt đầu mắng chửi.

 

Hứa Dực Bạch:...... Không chứ, chuyển biến nhanh ? Vừa khen xong mắng ?

 

Hứa Dực Bạch , Lâm mẫu nhịn nửa ngày !

 

“Mẹ nó con Phùng Hà, kiếp lão nương chọc tổ tông nhà nó ? Kiếp nó chuyên môn gây sự với lão nương!”

 

“Hôm qua nhận điện thoại của con rể là đến ngay, ai ngờ cái con ngốc đó gặp chuyện!”

 

“Ôi, con gái mới sinh con xong, thật là xúi quẩy!”

 

Hứa Dực Bạch: ? Vậy rốt cuộc xảy chuyện gì, chứ!

 

“Mẹ, Phùng Hà gây chuyện gì nữa ?”

 

Lâm Đa Kiều hổ là trời sinh thần lực, ngủ một giấc ngon lành là tinh thần hồi phục, thấy Lâm mẫu đang kể chuyện phiếm, mắt sáng rực tám độ!

 

Hứa Dực Bạch:...... Vợ rộng rãi, tự hào!

 

“Con gái, con đừng sợ nhé.”

 

“Con rể, con cũng đừng thấy ghê tởm.”

 

Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều Lâm mẫu thì càng tò mò hơn, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-124.html.]

 

Lâm mẫu đưa tay che tai Tiểu Như Tứ, bảo Lâm phụ cửa xem ai , mới thì thầm: “Phùng Hà, g.i.ế.c !”

 

Hứa Dực Bạch: ? Hả?

 

Biểu cảm của Lâm Đa Kiều còn khoa trương hơn Hứa Dực Bạch, đại khái là thế : (ΩДΩ)

 

“Má ơi! Cô , cô g.i.ế.c ai?”

 

Không là đang chuẩn thi đại học ? Sao đột nhiên g.i.ế.c ?

 

Lâm mẫu nhắc đến chuyện khá là ngậm ngùi: “Chà, chính là đàn ông nó lấy-- Uông Bình! Con xem tạo nghiệt !?”

 

Lâm Đa Kiều & Hứa Dực Bạch: ?

 

“Cô , cô tự g.i.ế.c chồng ?” Mắt Lâm Đa Kiều gần như lồi , trợn mắt há mồm Hứa Dực Bạch.

 

Hứa Dực Bạch:...... Em, em gì?

 

“Mẹ, họ...... vì chuyện gì ạ?” Hứa Dực Bạch cảm thấy ngay lập tức, ánh mắt của cô vợ nhỏ đáng sợ! Hình như đang "Thấy ? Sau đừng chọc giận em!"

 

Mèo Dịch Truyện

Sợ quá!

 

Lâm mẫu thở dài: “Chuyện kể hai đứa cũng nghĩ , còn chẳng đáng là chuyện vặt nữa!”

 

“Chẳng tin tức về việc khôi phục kỳ thi đại học chính thức công bố , vốn dĩ, những thanh niên trí thức ở đại đội từ lâu , cũng chẳng gì mới mẻ.”

 

“Kết quả là Phùng Hà từ một cuốn sách tập sách gì đó, tự giấu học lén, ai ngờ Uông Bình phát hiện , hai là cãi ở khu thanh niên trí thức, càng cãi càng dữ dội, cuối cùng Phùng Hà mà phát điên lên, tiện tay cầm cái que củi, đập đầu Uông Bình một trận, cứ thế mà đập c.h.ế.t luôn.”

 

“Ôi chao, học theo cái cảnh đó cho hai đứa , m.á.u thịt be bét, óc lầy lội, mặt mũi biến dạng hết cả !”

 

Hứa Dực Bạch:...... Nói là học theo mà? Mẹ cũng văn hóa gớm nhỉ!

 

Tuy nhiên, 《Tuyển tập Vật lý Hóa học Toán học》?

 

Gần đây cũng cuốn sách bỗng dưng săn đón, còn tưởng là tâm lý đám đông.

 

nếu đến mức gây c.h.ế.t , cuốn sách ......?

 

Hứa Dực Bạch nhanh chóng suy tính trong đầu, mặc dù hiểu rõ nguyên nhân bên trong, nhưng thầm quyết định tìm một cuốn cho Lâm Tam Ca.

 

Hồ Mẫn, Phùng Hà, Chu Vệ Quốc, mấy đều toát vẻ kỳ lạ khiến thoải mái, luôn cảm thấy họ hình như một chuyện ghê gớm nào đó.

 

Lúc Hứa Dực Bạch còn , tám trăm cái tâm nhãn đang vận chuyển cực nhanh của , trực tiếp đổi vận mệnh cả đời của Lâm Tam Ca, và gián tiếp đổi cả môn đình của cả nhà họ Lâm.

 

Ngay lúc đó, Lâm mẫu vẫn đang che tai Tiểu Như Tứ, tiếp tục kể chuyện của Phùng Hà cho cặp vợ chồng trẻ .

 

“Ấy, con gái, con xem, cái cô Phùng Hà đúng là , như thế thì cô đối với hai con cũng còn khách khí đấy, ít nhất là g.i.ế.c mà?”

 

Hứa Dực Bạch: ...Nghe giọng bà vẻ còn mừng nhỉ?

 

Lâm Đa Kiều sốc đến mức cháy hết cả bên ngoài lẫn bên trong:

 

“Mẹ ơi, .”

 

Thật sự, ngoài câu “ ơi”, cô nên gì nữa.

 

“Sợ con gái? Không , khụ, cũng tại con sinh muộn, thấy ít thôi, chứ chuyện c.h.ế.t gì đó, ngày xưa chẳng chuyện cơm bữa ?”

 

“Con hỏi bố con mà xem, ngày xưa bố con còn g.i.ế.c cả giặc Nhật đấy!”

 

Lâm phụ gật đầu: “Ừm, đúng là chuyện đó.”

 

Hứa Dực Bạch: ...Nói thật lòng, bộ dạng của bố vợ thế ... thật khó mà tưởng tượng nổi.

 

Có điều, từng ông nội kể về chuyện của bố Lâm hồi trẻ.

 

Nghĩ đến đây, Hứa Dực Bạch trong lòng cũng khỏi cảm thán.

 

Anh và cô vợ nhỏ, đúng là nhân duyên trời định.

 

Nhìn Tiểu Như Tứ Lâm che đầu, ngủ say như heo con, cô vợ nhỏ với vẻ mặt ngây ngô, đáng yêu, Hứa Dực Bạch khẽ nhếch môi, lén lút rót cho Lâm Đa Kiều một cốc nước, dỗ cô uống hết.

 

Đừng trách khi chuyện c.h.ế.t mà lòng chút gợn sóng, trái tim ngần thôi, quan tâm nhiều thứ quá thì dành cho vợ sẽ ít , cứ coi như ích kỷ .

 

Lâm Đa Kiều cực kỳ tự nhiên uống hai ngụm nước đường đỏ từ tay Hứa Dực Bạch, đó liền đẩy , hỏi Lâm:

 

“Mẹ, chuyện lớn như với bố vẫn thể đến thăm con ạ?”

 

Hứa Dực Bạch: ...Uổng công cảm động!

 

Lâm Đa Kiều chợt nhận muộn màng, nghĩ đến đội Du Tiền mà cô thì ? Nên mới vội vàng hỏi.

 

Mẹ Lâm thờ ơ lắc đầu: “Công an đưa hết để kết án , còn thì chú hai con lo là .”

 

“Gia đình Uông Bình hôm nay đến , Phùng Hà khó thoát án tử hình.”

 

Mẹ Lâm đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, thì thầm một cách bí ẩn:

 

“Con gái, con xem cái Phùng Hà đó ma ám ? Hôm qua cô cứ như ma , chuyện bậy bạ, nào là kiếp kiếp , còn Uông Bình với cô , ôi trời ơi, nổi hết cả da gà.”

 

Lâm phụ Lâm nhắc đến chuyện thì ho khan dữ dội.

 

Mẹ Lâm lườm ông một cái: “Được , chỉ với con gái với con rể thôi, ngoài .”

 

Chuyện mê tín dị đoan nọ, là điều kiêng kỵ, bà hiểu.

 

Hứa Dực Bạch đang lau tay cho Lâm Đa Kiều, lời Lâm , trong đầu hiện lên lời của Hồ Mẫn: “Anh cũng là xuyên ?”

 

 

Loading...