Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 14: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:28
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đa Kiều: Giả vờ yếu ớt cũng dễ chút nào
Hứa Dực Bạch:? Hình như chỗ nào đó đúng lắm…
Lâm Đa Kiều thấy vẫn nhúc nhích, thở dài một tiếng thật sâu.
Hứa Dực Bạch:… còn thở dài nữa là, em thở dài cái gì chứ?
“Anh thì khôn ngoan lanh lợi thế, thực ngốc chứ?”
Hứa Dực Bạch:… đồ ngốc là ngốc ư!?
Lâm Đa Kiều xong cũng đợi Hứa Dực Bạch phản ứng, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy mặt , “chụt” một cái lên môi , còn đặc biệt cẩn thận chạm chỗ trầy da.
Sau đó cô l.i.ế.m liếm môi, lẩm bẩm: “Tại nhất định là bên nữ chủ động mới thai chứ?”
Khiến cô gần đây cảm thấy mặt cũng dày lên !
Hứa Dực Bạch:… Đau đầu, cảm giác tự bóp cổ !
Sao lúc đó đầu óc nóng ran, lừa vợ rằng động phòng thì con gái chủ động chứ?
Anh , chính vì chuyện , một thời gian dài đó, chẳng thể nào chiếm thế thượng phong giường đất…
Sáng hôm khi , Hứa Dực Bạch với Lâm mẫu rằng sẽ đến muộn một lát, lý do là:
Cô vợ mới cưới của cứ đòi kéo để thể hiện phẩm chất hiền thê lương mẫu của – đó là bôi t.h.u.ố.c lên môi cho !
Thuốc còn là do chính mang từ Kinh thành về!
Vốn dĩ Hứa Dực Bạch chợt nhớ mang theo t.h.u.ố.c mỡ, thể bôi lên vết thương để nhanh lành.
Kết quả là để Lâm Đa Kiều thấy, cô cứ khăng khăng là do cẩn thận thương, nên t.h.u.ố.c do cô bôi!
Anh từ chối cần, cô liền bĩu môi nhỏ nhắn đầy ai oán, rõ ràng cái cằm nhỏ vẫn ngẩng lên, nhưng cả khuôn mặt đầy chữ “em tủi ”,
Hơn nữa, cô còn dùng một giọng điệu là giả vờ hỏi :
“Anh là vì nên còn trân trọng nữa ? Anh còn thích em như khi cưới nữa đúng ?”
Hứa Dực Bạch:… Vậy rốt cuộc là con mắt nào của em thích em khi cưới ?
Trong lòng tuy thầm than vãn, nhưng vẫn cam chịu đưa tuýp t.h.u.ố.c mỡ cho cô.
Anh cô gái nhỏ với đôi mắt lập tức sáng rỡ, trong lòng bỗng dưng mềm một chút.
Không thể , Lâm Đa Kiều coi như là vô tình chạm đúng điểm yếu của Hứa Dực Bạch.
Hứa Dực Bạch , nội tâm khiêm hòa như vẻ bề ngoài.
Anh, thâm trầm, kín đáo, trái tim cũng lạnh lùng.
Nếu Lâm Đa Kiều khi kết hôn dựa thế lực của Lâm gia mà cư xử cao ngạo, vẻ bề với , thì chắc chắn sẽ biểu hiện như bây giờ.
Thế nhưng cô gái nhỏ rõ ràng tính cách kiêu kỳ, nhưng nguyện ý để lộ chiếc cổ yếu ớt mặt , luôn vô tình nũng mềm mại với , điều khiến Hứa Dực Bạch ngược thể nào giữ vẻ lạnh lùng cứng rắn.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo phóng đại mắt, Hứa Dực Bạch nghĩ, thừa nhận, đối với cô… là cảm giác, dù một cô gái ngây thơ khờ khạo như nhiều.
Nếu cô gái nhỏ thể luôn trong sạch, đơn thuần, một lòng với như , cũng ngại… nuông chiều cô một chút.
“Xong .” Đang miên man suy nghĩ, Lâm Đa Kiều thành nhiệm vụ.
Ánh mắt trống rỗng của Hứa Dực Bạch tập trung, thấy khuôn mặt đắc ý của cô vợ nhỏ.
Hứa Dực Bạch:… Em chỉ bôi t.h.u.ố.c thôi mà, vẻ như thành một kiệt tác ?
Anh vô thức đưa tay chạm “kiệt tác” môi , Lâm Đa Kiều túm lấy ống tay áo:
“Anh đừng chạm , bôi xong đó!”
Hứa Dực Bạch:… Được .
Thế là, cứ thế với cái miệng như ăn vụng mỡ lợn .
Lâm Đa Kiều ở nhà cúi đầu tuýp t.h.u.ố.c mỡ còn đầy nửa tuýp trong tay: Ư, hình như lỡ tay bôi nhiều !
Lâm Đa Kiều chút chột cất t.h.u.ố.c mỡ , rửa tay từ trong nhà .
Hai đứa cháu trai chạy nghịch , cô cho gà ăn xong, định cầm quần áo giặt, thì thấy Lâm Cương và Lâm Cường hai đứa thở hồng hộc chạy về:
“Cô! Cô út! Cô mau xem , ông bà nội họ đ.á.n.h với của đại đội Hướng Dương !”
Lâm Đa Kiều lập tức dậy: “Sao đ.á.n.h nữa ?”
Lâm Cương: “Vịt của đại đội Hướng Dương ị ở thượng nguồn, bà nội , liền dẫn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-14.html.]
Lâm Đa Kiều ném quần áo cho Lâm Cương và Lâm Cường: “Hai đứa trông nhà, đừng chạy lung tung!”
Nói xong tự vội vàng chạy về phía bờ sông, chạy thầm làu bàu trong lòng.
Mâu thuẫn về nguồn nước giữa đại đội Du Tiền và đại đội Hướng Dương từ lâu, đại đội Hướng Dương ở thượng nguồn, mùa tưới tiêu thỉnh thoảng cũng mấy chuyện chặn nước, nhưng cũng quá đáng.
Lần ngang nhiên thả vịt ị ở thượng nguồn? Đây đúng là đầu tiên.
Lâm Đa Kiều chạy thẳng đến thượng nguồn mới thấy một đám đông nhốn nháo, hỗn loạn cả .
Giọng lớn oang oang của cô đặc biệt rõ ràng bờ sông trống trải.
Cô tăng tốc bước chân, nhanh chóng chen qua đám đông hiếu kỳ, thấy cô và chị dâu họ cả cùng mấy phụ nữ khác đang giằng co với của đại đội Hướng Dương.
Bố cô vẫn luôn ở bên cạnh che chắn cho , cánh tay cào mấy vết thương.
Mấy vết thương rõ ràng chọc giận cô, cô cảm giác như cô sắp ăn thịt đến nơi !
Hứa Dực Bạch kẹp ở giữa, vẫn luôn cố gắng can ngăn, lúc quần áo bẩn thỉu, thỉnh thoảng cũng vô tình vạ lây một chút, nhưng may mà thương.
Hứa Dực Bạch hề để ý đến sự xuất hiện của Lâm Đa Kiều, lúc trong lòng tràn ngập sự tuyệt vọng.
Thật sự, còn tuyệt vọng hơn cả Lâm Đa Kiều “động phòng”.
Mẹ Lâm cứ như một quả pháo tép, châm nhẹ một cái là nổ ngay, đến đội sản xuất tìm thì thế nào?
“Con rể, con cùng , con học thức, hôm nay chúng cố gắng ‘đấu khẩu’, ‘đấu võ’!”
Kết quả thì ?
Chỉ vì thấy Chu Vệ Quốc và phụ nữ tên Hồ Mẫn , lửa giận “phừng” một cái bốc lên,
Rõ ràng sắp thỏa thuận xong với đội trưởng bên , mà Lâm vẫn mấy câu động tay chân!
Vừa đánh, miệng còn ngừng la lối:
Túm tóc: “Cái lũ thất đức chúng mày! Ngay từ lúc nhà họ Chu đùa giỡn con gái tao tao chúng mày chẳng đứa nào !”
Vặn cánh tay: “Ôi chao, mày còn đ.á.n.h lén ? Biết ngay là dạy cái loại Hồ Mẫn nhảy sông bắt cưới thì chẳng kế đàng hoàng gì !”
Bóp cổ: “Nhà họ Chu, nhà họ Hồ, chúng mày ghen tị vì con gái tao tìm con rể nên cố ý thả vịt ị xuống sông trả thù ?”
…
Cuối cùng, vấn đề giữa hai đại đội leo thang, ngược là nhà họ Lâm đ.á.n.h với nhà họ Hồ và nhà họ Chu!
Thế là những khác đều trở thành khán giả hóng chuyện!
Hứa Dực Bạch:… Chưa bao giờ cảm thấy bất lực đến thế.
Trong cảnh hỗn loạn như , đầu tiên thấy Lâm Đa Kiều, chính là Hồ Mẫn.
Cô thấy khuôn mặt xinh của Lâm Đa Kiều, nghĩ đến vị công tử phong độ ngời ngời mắt chính là chồng mới cưới của cô , ngọn lửa ghen tị trong lòng càng cháy hừng hực!
Chu Vệ Quốc kể từ khi chuyện tiền sính lễ với cô xong, liền thị trấn thăm chiến hữu, đến giờ vẫn về!
Lâm Đa Kiều kết hôn mà lấy còn trai hơn cả Chu Vệ Quốc!
Tại tất cả những chuyện đều thuộc về cái con nhỏ nhà quê chứ?
Rõ ràng cô mới là xuyên mang theo biệt tài mà!
Mèo Dịch Truyện
Càng nghĩ càng tức giận, cô cố tình kéo những đang xô xát về phía Lâm Đa Kiều.
Lâm Đa Kiều là bao giờ chịu nhà chịu thiệt, nhưng nghĩ đến chuyện sức mạnh quái dị của Hứa Dực Bạch vẫn , cô nhất thời chút luống cuống cứng .
Mẹ cô dặn cho Hứa Dực Bạch, bản cô cũng , ít nhất là bây giờ !
Trong mấy giây chần chừ đó, chiến trường di chuyển đến bên cạnh cô, cô theo bản năng đưa tay túm lấy Hồ Mẫn đang cố ý động thủ với , định ném , ngẩng đầu thấy Hứa Dực Bạch đang về phía , động tác khựng , giả vờ “ái chà” một tiếng ngã xuống đất, nhân tiện ai mà ấn Hồ Mẫn thật mạnh xuống đất!
Cái con đàn bà ! Rõ ràng là cố ý! Sao cô thể nhịn chứ?
Hồ Mẫn ấn mặt chạm đất, ngơ ngác, cảm thấy hai mắt nổ đom đóm !
Lâm Đa Kiều còn thời gian để ý đến cô nữa, cô “sì” một tiếng thầm c.h.ử.i thề trong lòng: Diễn kịch quá lố , cẩn thận thật sự trầy chân , đau quá!
Cô đáng thương Hứa Dực Bạch đang về phía , biểu cảm phần thật hơn.
Từ nhỏ đến lớn cô là bắt nạt khác, ai bản lĩnh cô thương chứ?!
Hứa Dực Bạch thấy Lâm Đa Kiều ngã xuống, cũng màng can ngăn nữa, vội vàng chạy tới đỡ cô:
“Mau dậy , coi chừng giẫm !”