Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 15: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:29
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đánh : Thân hình bé nhỏ của vợ

 

Anh coi như chứng kiến công lực đ.á.n.h của phụ nữ nông thôn !

 

Thân hình bé nhỏ của vợ , đủ cho họ một vả!

 

Những rõ sự thật:? Anh thật đó hả?

 

Lâm mẫu thấy Lâm Đa Kiều ngã xuống, lập tức xù lông: “Được lắm, họ Hồ ! Dám đ.á.n.h con gái ! liều mạng với bà! A a a!”

 

Hồ Mẫn mới bò dậy từ đất thì cảm thấy như một ngọn núi đè lên mông, bất tỉnh nhân sự…

 

Lâm mẫu dạng hai chân , thô lỗ hẳn lên Hồ Mẫn, thở hổn hển, gân cổ lên mà hét:

 

“Đại đội Du Tiền ơi, Đại đội Hướng Dương quá đáng ! Vịt của chúng nó phóng uế nước uống của thì thôi , giờ còn đ.á.n.h con gái suýt tàn phế! Chuyện chúng thể nhịn ?!”

 

“Tất cả xông lên cho ! Có chuyện gì Lâm Đào Hoa sẽ gánh chịu!!”

 

Hứa Dực Bạch thấy Lâm Đào Hoa dứt lời, những xã viên Đại đội Du Tiền vốn còn đang bình tĩnh xem kịch liền “ào” một cái xông lên vây kín, bắt đầu tấn công phân biệt địch !

 

Hứa Dực Bạch: ...Thật... thật sức kêu gọi!

 

Lâm Đa Kiều sợ Lâm mẫu thương, định xông lên, thì Hứa Dực Bạch giữ c.h.ặ.t t.a.y :

 

“Em đừng , sẽ thiệt thòi , còn em, yếu ớt gió thổi cũng đổ, đừng để thương nữa!”

 

Anh lẽ quên, là phụ nữ nào đêm tân hôn đè hôn, hôn đến rách cả môi!

 

Lâm Đa Kiều cúi đầu bàn tay to lớn đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , khựng .

 

Còn... còn ấm áp ghê!

 

Cô ngẩng đầu , Hứa Dực Bạch đang ngẩn vì cảnh đ.á.n.h tập thể mắt, còn nụ giả tạo thường ngày khiến cô chướng mắt.

 

, nụ của là một tấm mặt nạ, nên cô vẫn luôn cố gắng x.é to.ạc nó , trông thật ngứa mắt!

 

Dưới đất truyền đến tiếng rên rỉ yếu ớt của Hồ Mẫn, Lâm Đa Kiều liếc một cái, nở một nụ đắc ý:

 

Chu Vệ Quốc là cái thá gì chứ, cô từ đầu đến cuối còn chẳng nhớ nổi mặt mũi đó !

 

Giờ cô thứ nhất !

 

Cuộc náo loạn cuối cùng kết thúc với việc Đại đội Hướng Dương “cắt đất bồi thường”.

 

Lâm mẫu đầu tóc bù xù, dẫn theo của Đại đội Du Tiền hùng dũng oai phong phía , hề hề đón nhận những lời “nịnh hót” từ bốn phương.

 

Hứa Dực Bạch thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, Lâm Đa Kiều vẫn im tại chỗ:

 

“Em chứ?”

 

Lâm Đa Kiều ngẩng đầu, mắt chăm chú , lời nào, mặt từ lúc nào dính một vệt đất đen sì.

 

Hứa Dực Bạch: Hơi .

 

Anh khẽ nắm một tay đặt lên môi ho nhẹ một tiếng.

 

Cúi đầu cô vợ nhỏ bẩn như mèo con, vẻ mặt tủi chút bướng bỉnh, kìm khẽ hỏi: “Bị thương ở ?”

 

Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch quan tâm , bĩu môi, chỉ đầu gối: “Chỗ , lẽ trầy da !”

 

Hứa Dực Bạch khẽ kéo ống quần lên bằng một tay, xổm xuống, cách lớp quần véo nhẹ chân cô: “Xương đau ?”

 

Lâm Đa Kiều: ...Ban, ban ngày ban mặt mà giở trò lưu manh!

 

Cô hoảng hốt lùi một bước, vải quần cọ đầu gối, vết thương nhói đau, cô phát tiếng “sờ soạt”.

 

Hứa Dực Bạch thấy liền nhíu mày: “Bị thương nặng đến ?” Vậy thì lẽ đến bệnh viện một chuyến.

 

Lâm Đa Kiều thấy vẻ mặt lo lắng, mím môi đang cong lên, cái cằm nhỏ kiêu ngạo hếch lên như khi:

 

“Cũng, cũng đau lắm, thương em đến mấy thì cũng xem xét cảnh chứ, đây còn đang ở ngoài mà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-15.html.]

 

Ôi chao, đàn ông thích quá cũng phiền phức ghê! (〃'▽'〃)

 

Hứa Dực Bạch: ? Đừng tưởng em đang nghĩ gì nhé? Cái cô nàng suy diễn !

 

Cuối cùng Hứa Dực Bạch dỗ dành mãi, Lâm Đa Kiều mới chịu vén quần lên cho xem vết thương.

 

Sau khi xem vết thương, Hứa Dực Bạch thể giữ vẻ nho nhã bên ngoài nữa!

 

Nếu cứ chậm thêm chút nữa, vết thương lành !

 

Bị thương còn nặng bằng miệng của !

 

Mặc dù , vẫn cam chịu dìu phụ nữ nhỏ bé cứ liên tục suy diễn, mặt rõ mấy chữ “ nhưng sợ kiêu ngạo” , chầm chậm về nhà.

 

Về đến nhà thấy mấy xã viên từ nhà Lâm gia , thấy Lâm Đa Kiều khập khiễng, còn bày tỏ vẻ mặt đau lòng:

 

“Ôi chao, Kiều Kiều chịu khổ !”

 

, lát nữa bảo cháu cho cháu ăn chút thịt bồi bổ nhé!”

 

Hứa Dực Bạch: ? Vậy rốt cuộc cô gì mà thương cô đến thế?

 

Lâm mẫu Lâm Đa Kiều và Hứa Dực Bạch về, vội vàng chạy đón.

 

Vừa nãy nhất thời chiến thắng cho choáng váng, đắc ý quên , phấn khích quá độ, cẩn thận bỏ quên con gái và con rể phía .

 

Giờ thấy Lâm Đa Kiều Hứa Dực Bạch dìu về, ẩn hiện xu hướng nổi giận.

 

“Ôi chao, con gái thương nặng đến mức nào ? Không , còn một chuyến đến Đại đội Hướng Dương!”

 

Nói bà định , Hứa Dực Bạch gọi : “Mẹ! Mẹ! Kiều Kiều !”

 

Anh thật sự trải qua một trận đ.á.n.h lộn nào nữa!

 

“Thật ?” Lâm mẫu tiến lên đỡ cánh tay còn của Lâm Đa Kiều, cúi đầu chân cô.

 

Hứa Dực Bạch đưa cho Lâm Đa Kiều một ánh mắt cầu cứu.

 

Lâm Đa Kiều: Ô hô! Cái tiểu yêu tinh hành hạ ! Còn dùng ánh mắt quyến rũ nữa chứ!

 

Cô lườm Hứa Dực Bạch một cái, trong lòng thở dài: Còn thể ? Người đàn ông của , cưng chiều thôi!

 

“Mẹ, con , Hồ Mẫn thương nặng hơn nhiều!”

 

Đó là sự thật, Lâm mẫu tuy còn giữ chút phong tình, nhưng hình ít nhất cũng nặng hơn sáu mươi lăm ký, cú đó của bà lên Hồ Mẫn, cô gãy eo là may mắn lắm !

 

“Không , trong đội thương nhà một lòng vì đội, vô tư vô lợi, đặc biệt mang một con vịt mà Đại đội Hướng Dương bồi thường đến tặng. Con gái, con rể, hai đứa nhà , lát nữa chúng ăn thịt!”

 

Hứa Dực Bạch: ......Họ rốt cuộc bằng con mắt nào mà thấy nhà cô vô tư vô lợi chứ? Tư duy của cả đội thật khiến thể hiểu nổi!

 

Lâm Đa Kiều và Hứa Dực Bạch về đến nhà, đều tắm rửa và quần áo.

 

Mèo Dịch Truyện

Hứa Dực Bạch chủ động mang quần áo của cả hai giặt.

 

Khi , thấy cô vợ lấy một túi nhỏ, móc một miếng bánh đậu xanh.

 

Anh tưởng cô định đưa cho , khóe môi kìm mà cong lên.

 

Cô vợ nhỏ cứ thích cô, thấy là cô thích thì đúng hơn chứ? Cái gì ngon cũng để dành cho !

 

Anh đến bên cạnh cô xuống, định đưa tay , đó... động tác cứng đờ giữa trung một cách ngượng ngùng.

 

Chỉ thấy Lâm Đa Kiều há miệng nhỏ, một miếng c.ắ.n hết gần nửa miếng bánh đậu xanh!

 

Hứa Dực Bạch: ............@$%^!+&... Em miệng em lớn, xuống tay độc ác thế hả?

 

Lâm Đa Kiều cảm thấy ánh mắt Hứa Dực Bạch cứ chằm chằm , ngẩng đầu , miếng bánh đậu xanh còn dính nước bọt trong tay, chợt hiểu , đó vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

 

Cô với vẻ mặt “đúng là hết cách với ” trực tiếp nhét miếng bánh đậu xanh dính đầy nước bọt, màu sắc đậm hơn miệng Hứa Dực Bạch!

 

 

Loading...