Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 2: Nói một mối hôn sự tốt hơn ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:16
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh nắng giữa trưa gay gắt đến mức thể nứt cả bức tường gạch mộc, Lâm Đa Kiều xổm chân cửa sổ nhà trộm, các khớp ngón tay kêu "khục khặc".

 

Ăn trưa xong, Lâm nhị thúc Lâm Lương dẫn theo đại đường ca Lâm Đại Hải và nhị đường ca Lâm Đa Mễ đến.

 

Lâm nhị thúc là bí thư chi bộ đội sản xuất, hôm nay dẫn hai con trai đón thanh niên trí thức mới, mới về.

 

Cả gia đình lớn đều trong gian chính, nhưng khí chút trầm lắng.

 

Lâm mẫu mãi mới đẩy Lâm Đa Kiều , trở về thấy ai nấy cũng như quả bầu ngâm, là thấy bực, lớn tiếng gọi:

 

"Mấy câm hết ?"

 

Lâm phụ thấy Lâm mẫu sắp giận, vội vàng xoa dịu, vui với Lâm nhị thúc:

 

"Không thông minh nhất ? Mau ! Đừng chọc chị dâu tức giận!"

 

Lâm nhị thúc: ......Cái ông đại ca sợ vợ đúng là hết t.h.u.ố.c chữa !

 

Hồi đó chị dâu ông chỉ một câu "Tại đại đội trưởng cứ là đàn ông chứ", ông hai lời liền dẫn "thăm (đánh)" một vòng khắp các nhà trong Du Tiền Đại Đội,

 

Ngày hôm bầu cử, chị dâu ông liền trở thành đại đội trưởng, ông cũng trở thành bí thư.

 

Ngay cả mấy đứa cháu trai trong nhà cũng tiểu đội trưởng!

 

Nói ông là sợ vợ còn là nhục từ "sợ vợ" nữa!

 

Lâm nhị thúc thầm đảo mắt, nhưng ngoài mặt dám chọc chị tức giận, dù ông từ nhỏ nương tựa trai, chị dâu cũng coi như nuôi nấng ông lớn, còn giúp ông lập gia đình.

 

Vợ ông mất sớm, hai đứa con trai cũng là do chị cả giúp đỡ nuôi lớn.

 

Ông gõ gõ tẩu thuốc, : "Bây giờ điều quan trọng nhất, vẫn là tiên tìm cho Kiều Kiều một mối hôn sự."

 

Lâm phụ xong, thấy lý, sắc mặt vợ, thăm dò hỏi:

 

"Mình thấy ? Tìm cho con gái một mối hôn sự hơn, chọc tức c.h.ế.t nhà họ Chu! Để Chu Vệ Quốc xem, con gái khối !"

 

Ai ngờ sắc mặt Lâm mẫu càng thêm tối sầm: " nhanh chóng tìm cho Kiều Kiều một mối hôn sự ? xem, cả công xã thanh niên nào dám cưới con bé chứ?"

 

Nói đến đây là Lâm mẫu tức giận, con gái bà năm nay mười bảy, những đứa con gái cùng tuổi trông xí tồi tàn cỡ nào cũng chuyện hôn sự hết , còn con gái bà đây dung mạo xuất chúng, còn học vài năm, thì ế .

 

Bây giờ bà hối hận đứt ruột,

 

Chuyện con gái trời sinh sức mạnh kinh luôn giữ kín mít, cẩn thận khác trong hai năm định chuyện hôn sự chứ?!

 

Bây giờ thì , vì chuyện mà lỡ dở hôn sự!

 

Đừng tưởng bà , đám đó miệng thì khen con gái bà, nhưng thực nếu mà cưới về thật, chẳng đứa nào dám , một lũ vô dụng!

 

Lâm nhị thúc hút hai thuốc, đặt tẩu xuống, :

 

"Hôm nay một thanh niên trí thức mới đến tên là Hứa Dực Bạch, Kinh Thành, dáng mạo khôi ngô, thấy hợp với Kiều Kiều."

 

Lâm mẫu , lập tức hăng hái hẳn lên, vội hỏi: "Cậu hai, phẩm chất đó thế nào? Đừng là một kẻ mã vô dụng nữa."

 

Tiếp đó nghĩ đến điều gì, bà thêm một câu: "Cũng đừng như vợ của thằng hai đấy!"

 

Nói xong còn lườm Lâm nhị ca một cái.

 

Lâm nhị ca: ......May mà vợ ở đây.

 

Lâm nhị thúc : " quan sát suốt đường , tuy còn trẻ, nhưng chuyện điềm đạm, từng trải , quan trọng nhất là với ai cũng tươi, lịch sự lễ phép, tính cách thấy ."

 

Lâm mẫu những lời , lập tức hài lòng ba phần.

 

Thanh niên trí thức mới đến thì , về sức mạnh quái gở của con gái bà!

 

Lâm nhị thúc thấy bà ý động, liền thừa thắng xông lên: "Hay là ngày mai khi đồng, chúng cùng thăm dò xem ?"

 

Lâm mẫu thấy thể , gật đầu:

 

"Được, cứ thế ! Nếu thật sự phù hợp, nhà họ Lâm chúng coi như ngẩng mặt lên !"

 

Lâm mẫu nghĩ đến chuyện nhà họ Chu, lửa giận trong lòng bùng lên – tại con gái bà chịu cái cục tức ? Nếu thật sự tìm một hơn, thì chọc tức c.h.ế.t đám Hướng Dương Đại Đội đó !

 

Mấy trai , trong lòng lẩm bẩm ai cũng xứng với Kiều Kiều nhà , nhưng cũng dám chọc Lâm mẫu nổi giận.

 

Cả nhà cuối cùng đạt sự đồng thuận.

 

Lâm Đa Kiều đang xổm chân tường trộm khẽ bĩu môi: Mẹ cô đúng là chịu bỏ cuộc, tự ý chủ bao nhiêu ? Lần nào thành công ?

 

Lại còn thật sự nghĩ rằng chuyện cô trời sinh sức mạnh kinh là do cẩn thận khác ư?

 

mà...... Hứa Dực Bạch !

 

Nghĩ đến khuôn mặt nghiêng tuấn tú mà hôm nay cô lướt qua xe bò từ xa, trong đầu Lâm Đa Kiều chỉ một ý nghĩ:

 

ừm...... đúng là...... trắng trẻo thật đấy.

 

Sáng ngày hôm đồng, Hứa Dực Bạch cùng mấy thanh niên trí thức mới đến phân cho một mảnh đất để cỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-2-noi-mot-moi-hon-su-tot-hon.html.]

 

Dưới cái nắng như đổ lửa, mấy thanh niên từng việc nông bao giờ cứ lom khom mãi, cái cuốc trong tay chẳng dùng cho , lòng bàn tay mọc mụn nước.

 

Tạ Lâm một nữa thẳng lên, ngẩng đầu thấy Hứa Dực Bạch vẫn đang việc:

 

Mồ hôi chảy dọc theo xương lông mày vốn toát lên vẻ cao quý của , đôi mày kiếm khẽ nhíu nhưng hề lộ vẻ chật vật. Đôi môi mỏng nhạt như cánh hoa đào mím việc, khiến đường nét quai hàm càng thêm thanh tú sắc sảo, hàng mi dài và rậm rạp cụp xuống, đổ bóng lấm tấm lên làn da trắng lạnh.

 

Nhìn sang bên cạnh, những cô gái trẻ chồng và những nàng dâu mới thỉnh thoảng lén lút về phía .

 

Chậc chậc.

 

Tạ Lâm quẹt mồ hôi, khẽ trêu chọc:

 

đồng chí Hứa , cũng là đàn ông cả, mà trai quá đấy, xem mấy cô gái trong làng mê đến nỗi việc kém hiệu quả hẳn kìa.”

 

Hứa Dực Bạch thì dừng động tác, lau mồ hôi trán, một cách ôn hòa:

 

“Sắp trưa , xong nhanh nhanh về nghỉ ngơi .”

 

Tạ Lâm thở dài, những mụn nước tay , cam chịu tiếp tục việc.

 

Hứa Dực Bạch xoa xoa cái lưng đau nhức, cầm lấy bình nước bên cạnh chuẩn uống.

 

Thấy mấy bà thím xung quanh đang , lịch sự gật đầu mỉm chào hỏi, nhưng ngay khoảnh khắc đầu uống nước, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng.

 

Anh đương nhiên trai, từ nhỏ đến lớn, ở là ở đó thiếu ánh mắt dò xét của phụ nữ. Đối phó với những chuyện , sớm quen thuộc.

 

Có điều, tình hình hiện tại, vẻ ngoài ưu tú của mang đến phiền phức cho .

 

Ông nội dự cảm chuyện chẳng lành, liền lập tức dùng quan hệ để đưa đến đội sản xuất Du Tiền lánh nạn. Anh tin rằng việc ông nội đặc biệt chọn một nơi hẻo lánh như nhất định dụng ý riêng.

 

Bây giờ liên lạc với ông nội, nhất định sống khiêm tốn!

 

Thế nhưng với vẻ ngoài của , cũng khó mà khiêm tốn .

 

Ánh mắt liếc qua thấy mấy cô gái trẻ đang đỏ mặt lén , bắt đầu đẩy , thấy sắp sửa tới,

 

Anh cố tình giả vờ thấy, giữ nguyên nụ nhạt nhẽo như thường lệ, đặt bình nước xuống, tiếp tục nhổ cỏ, nụ chợt biến mất.

 

Không khi nào ông nội mới về , những ngày ở nông thôn mãi chẳng thấy hy vọng.

 

Rốt cuộc thì nên gì đây?

 

“Đồng chí Hứa , qua đây chút, chuyện .”

 

Hứa Dực Bạch đang miên man suy nghĩ thì thấy gọi.

 

Mèo Dịch Truyện

Anh mơ hồ dậy, theo thói quen nở nụ ôn hòa đáp lời, thấy là đại đội trưởng, nụ lập tức giãn rộng thêm ba phần, theo đó đến bóng cây bên cạnh bờ ruộng.

 

Sáng nay Lâm mẫu cùng Lâm nhị thúc đến trụ sở đại đội lật giở kỹ lưỡng hồ sơ của Hứa Dực Bạch, nhưng nhiều thông tin hữu ích, chỉ thanh niên mười tám tuổi, nghiệp cấp ba, Kinh Thành, ngoài gì khác.

 

“Đồng chí Hứa , ở đây quen ?”

 

Lâm mẫu hòa nhã, nhưng Hứa Dực Bạch thấy sống lưng lạnh toát một cách khó hiểu, trong lòng khỏi cảnh giác, nhưng mặt hề biểu lộ:

 

“Rất quen ạ, cảm ơn đại đội trưởng quan tâm.”

 

Lâm mẫu hài lòng với tính cách ôn hòa của thanh niên . Nếu con gái bà gả cho , ít nhất sẽ lo nóng tính.

 

“Đồng chí Hứa, Kinh Thành? Đến đây , báo bình an cho nhà ?”

 

Hứa Dực Bạch , lảng tránh trọng tâm: “Cháu ở nhà chỉ ông nội là , bây giờ ở bên cạnh, cũng tiện liên lạc.”

 

Lâm mẫu cũng nghĩ nhiều đến ý tứ trong lời của , mà chỉ tập trung việc cha .

 

Bà nghĩ bụng tuy với đồng chí Hứa, nhưng nếu Giao Giao gả cho cha chồng quản thúc, thì càng chứ!

 

Nghĩ , bà càng tươi hơn, Hứa Dực Bạch thấy thế, hiểu một dự cảm chẳng lành.

 

Dự cảm càng lúc càng lớn, khi đại đội trưởng một đống chuyện tào lao, bí thư Lâm tới lải nhải một đống lời quan tâm.

 

Cho đến chiều, mấy tiểu đội trưởng đều lượt đến chỉ đạo công việc riêng cho , liên tục soi mói đủ điều, khiến dự cảm chẳng lành của đạt đến đỉnh điểm.

 

Điều là, cả nhà họ Lâm khi “khảo sát” hôm nay, về nhà họp tiếp .

 

“Đồng chí Hứa gặp Giao Giao ?”

 

“Chắc chắn là gặp , hôm qua khi đuổi Chu Vệ Quốc , các chẳng kéo thanh niên trí thức mới về ?”

 

“Vậy đồng chí Hứa ưng ?”

 

“Anh gì mà ưng?”

 

, Giao Giao nhà là hoa khôi của làng mà, còn mong cưới chứ!”

 

“Phải, còn mong cưới Giao Giao nhà chứ!”

 

tuyên bố, hôn sự của Giao Giao định !”

 

 

Loading...