Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 22: --- Lâm Đa Kiều: Ban ngày ban mặt, không thể…
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:37
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn đợi kịp đáp lời, Lâm mẫu giáng một cái tát xuống, mạnh mẽ đ.á.n.h bay cánh tay Lâm tam ca đang đặt vai Hứa Dực Bạch.
Hứa Dực Bạch: ...Mẹ cũng nghĩ cho con một chút ? Vai con khi sưng đấy!
Lâm tam ca đ.á.n.h kêu oai oái: “Mẹ, đ.á.n.h con gì?”
Lâm mẫu khách khí : “Không đ.á.n.h mày thì đ.á.n.h ai? Với cái đầu óc của mày mà còn học theo em rể mày ? Có cho mày cả đời cũng học !”
“Mẹ, con còn là con trai ? Hồi con học cũng học giỏi lắm mà, quên ?” Lâm tam ca xoa xoa cánh tay đánh, vẻ mặt tủi .
Lâm mẫu trừng mắt hung dữ: "Học giỏi thì ích gì, bản lĩnh thì lừa về cho một cô vợ !"
Lâm tam ca: ...Con im miệng là chứ gì?
Trước cửa nhà họ Lâm ồn ào náo nhiệt, khiến hàng xóm láng giềng đều ngoài hóng chuyện.
Lâm mẫu đến nỗi những nếp nhăn mặt đều dồn :
“À, gà nhà chúng hại c.h.ế.t ? Con rể phá án đấy.”
“ , chính là nhà lão Hồ đó, là thất đức chứ?”
“Haizz, cũng ngờ con rể giỏi giang đến thế, vài ba câu giải quyết xong xuôi, ông xem, đây là bồi thường cả gà lẫn trứng !”
“Phải đấy chứ, bản lĩnh đúng là khác biệt mà!”
Mèo Dịch Truyện
Hứa Dực Bạch xoa xoa mũi, khen đến mức ngượng ngùng ?
Anh liếc Lâm Đa Kiều,
Ấy dà!
Chỉ thấy cô kiêu ngạo ngẩng chiếc cằm nhỏ, bộ n.g.ự.c nhỏ ưỡn thẳng tắp,
Lâm mẫu mỗi khen một câu, cô đều ở bên cạnh vẻ mặt đắc ý, như thể sợ khác chồng tài giỏi đến mức nào .
Hứa Dực Bạch càng thêm ngượng, thực sự thể ở thêm một khắc nào nữa, chào hỏi xong, liền kéo Lâm Đa Kiều định về phòng.
Lâm mẫu vẫn còn đang thao thao bất tuyệt, nghĩ gì đó liền đầu gọi một câu:
“Con rể, con nghỉ ngơi cho khỏe, tối sẽ luộc trứng gà cho con ăn nhé!”
Hứa Dực Bạch: ...Đây là đang gây thù chuốc oán đúng ? ?
Về đến phòng, vẻ phấn khích mặt Lâm Đa Kiều vẫn vơi , cô , đôi mắt sáng long lanh như thể đang lấp lánh.
Hứa Dực Bạch chịu nổi nhất là đôi mắt trong veo như thấu đáy của cô, kìm đưa tay che : "Nhìn gì dữ ?"
Lâm Đa Kiều chống tay kéo tay xuống, nguýt một cái, đó như kẻ trộm vươn dài cổ ngoài cửa sổ,
Thấy ai, cô nhanh chóng ôm lấy , kiễng chân, đặt một nụ hôn lên cằm :
“Chồng thật tuyệt vời! Thưởng cho đấy!”
Nói xong còn vẻ tinh quái bịt miệng , hệt như một chú mèo con trộm món ngon.
Hứa Dực Bạch hành động của cô cho đáng yêu, cô, đột nhiên cảm thấy cổ họng khô khốc.
Như ma xui quỷ khiến, thẳng cô, từ từ cúi , cách giữa họ ngày càng gần hơn...
Không khí nhất thời trở nên mờ ám.
Ngay lúc môi chỉ còn cách môi Lâm Đa Kiều đầy một phân thì đột nhiên Lâm Đa Kiều tát bốp một cái miệng.
Hứa Dực Bạch:… Được , tỉnh hẳn !
Chỉ thấy cô vợ nhỏ to gan đến mức dường như bao giờ ngượng đang đỏ mặt mắng :
“Ban ngày ban mặt, , cái gì đó?”
“ cho , nhiều nhất, nhiều nhất chỉ hôn má thôi, ? Kiểu hôn sẽ mang thai, chỉ buổi tối mới , hiểu ?”
“Với hôn cũng chẳng tác dụng gì, phí sức gì?”
Nói , cô còn chủ động má về phía .
Hứa Dực Bạch:… Không gì.
Ở cự ly gần, Hứa Dực Bạch rõ những sợi lông tơ nhỏ làn da mịn màng của cô vợ nhỏ, cùng với màu hồng hào đôi tai nhỏ nhắn như thỏi vàng của cô.
Yết hầu chuyển động, đặt một nụ hôn nhẹ lên vành tai cô, ôm chặt lấy cô, khổ bất lực:
Thôi , giải thích thế nào đây, đêm tân hôn lừa vợ là hôn sẽ m.a.n.g t.h.a.i cơ mà?
Sau "vụ án g.i.ế.c gà" , địa vị của Hứa Dực Bạch trong nhà họ Lâm càng cao hơn.
Ban đầu định cố gắng sống khiêm tốn hết mức thể, dù cũng là thanh niên trí thức hạ hương, cưới vợ còn ở rể nhà vợ.
Ban đầu khó tránh khỏi chút lo lắng, sợ nhà họ Lâm coi thường , cũng sợ lâu dần sẽ ghét bỏ.
dần dần phát hiện, nhà họ Lâm hình như cái dây thần kinh suy nghĩ nhiều đó!
Anh giường kháng, Lâm Đa Kiều đang bàn, soi gương tỉ mẩn bôi dầu sò, thần thái lười biếng mà thư thái.
Cô vợ nhỏ dường như mỗi tối khi rửa mặt xong đều cẩn thận bôi dầu sò cho một lượt, chỉ mặt mà cả tay và chân cũng bôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-22-lam-da-kieu-ban-ngay-ban-mat-khong-the.html.]
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, cảm giác như cô đến cả kẽ móng tay cũng bỏ qua.
Hứa Dực Bạch: Cô vợ nhỏ đúng là thích lố lăng!
Cảm thấy Lâm Đa Kiều sắp , Hứa Dực Bạch tiện tay lấy một cuốn sách , tự , thể để vợ phát hiện đang lén cô !
Nếu cái đuôi mèo của cô chắc chắn vểnh cao lên !
Anh lật sách, chăm chú.
Sau khi thích nghi với nhịp sống hiện tại, Hứa Dực Bạch mỗi ngày đều dành thời gian sách một lát,
Cũng chẳng mục đích cụ thể gì, chỉ là tự nhắc nhở bản rằng, thực sự là một nông dân bới đất kiếm ăn.
Trong lòng đại khái vẫn còn một tia hy vọng, lẽ nhanh, ông nội thể trở về, cũng thể trở Kinh thành, mặc dù lá thư gửi cho ông nội đến nay vẫn bặt vô âm tín.
Lâm Đa Kiều tự bôi thoa tỉ mỉ một lượt, đó đối diện gương ngắm nghía nhan sắc tuyệt thế của từ xuống , từ trái sang , hài lòng gật đầu.
Khoảnh khắc đầu , cô phát hiện Hứa Dực Bạch đang sách!
Được lắm, mà , hừ! Không vui !
Cô bĩu môi, ngẩng đầu : “Sách gì ho mà xem? Có bằng ?”
Hứa Dực Bạch nhướng mày, ánh mắt rời khỏi sách, thản nhiên : “Trong sách nhà vàng, trong sách ngọc giai nhân.”
Lâm Đa Kiều: “Ngọc giai nhân?”
Hứa Dực Bạch:… Đây là trọng điểm ?
Lâm Đa Kiều , lập tức chịu nữa, tức tốc chạy tới mép giường: “Ý là ngọc giai nhân? Không ?”
Hứa Dực Bạch:? “Không , cô.”
Có lẽ là sống cùng Lâm phụ lâu , vô thức lây cái bản năng sinh tồn mạnh mẽ của ông , lời Hứa Dực Bạch gần như buột miệng thốt .
Lâm Đa Kiều hài lòng vài phần, trèo lên giường kháng, ghé sát mặt .
Hứa Dực Bạch theo bản năng lùi , cô túm chặt, bất mãn : “Anh chạy cái gì? Bây giờ sinh con với !”
Hứa Dực Bạch:… Chuyện thể cho qua ?
“ gần cho xem, ? Có hơn ngọc giai nhân ?”
Hứa Dực Bạch khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo phóng đại mắt, vành tai nóng lên.
Đẹp… lắm.
Trước đây cảm thấy gì, nhưng gần đây càng ngày càng thấy cô vợ nhỏ thật xinh .
Anh gật đầu, lặng lẽ cô gái ngây thơ thuần khiết mặt.
Anh ngọc giai nhân trông như thế nào, chỉ cô gái mắt sắp đến tận sâu trong tim .
Lâm Đa Kiều lời , dở dở , bày bộ mặt kiêu ngạo: “Anh coi như là nhặt món hời , cô vợ như , chăm chỉ việc ? Kiếm tiền mua đồ ăn ngon cho !”
Hứa Dực Bạch:… “Ồ, .”
Nói thật, cô ham ăn như , còn sợ nuôi nổi cô nữa!
lời thể .
Thấy Lâm Đa Kiều hứa hẹn liền hài lòng cúi đầu .
Hứa Dực Bạch một nữa cảm thán, cũng chỉ cô gái đơn thuần dễ dụ như cô mới phù hợp với tám trăm cái tâm cơ như .
Mà hề thấy, cô gái đơn thuần dễ dụ , trong khoảnh khắc cúi đầu, khóe môi cong lên một nụ đắc ý…
Hứa Dực Bạch cuốn sách trong tay, cô vợ nhỏ mắt, đột nhiên nảy một ý tưởng.
“Đa Kiều, mỗi ngày cô cùng học bài, sẽ ngày ngày mua quà vặt cho cô ăn, thế nào?”
Nếu gì bất ngờ, đây chính là của con , thể để của con văn hóa quá kém, ngay cả ngọc giai nhân cũng !
Anh cũng yêu cầu cô học hành giỏi giang đến mức nào, chỉ cần cô thể ôn vài năm học đây là .
Điểm Lâm Đa Kiều quan tâm cùng một đường với Hứa Dực Bạch,
Cô Hứa Dực Bạch ngày ngày mua quà vặt cho ăn, mím môi khẽ đẩy một cái:
“Không là cho , còn cần tìm nhiều lý do như gì?!”
“Được , đồng ý với là , đáng ghét!”
Hứa Dực Bạch:… Nổi cả da gà !
Ngày hôm , Hứa Dực Bạch từ trong đống sách mang theo khi hạ hương chọn những cuốn phù hợp với Lâm Đa Kiều, dặn cô cần lên công điểm cùng nữa, ở nhà học bài, dỗ dành sẽ tan mua bánh đậu xanh cho cô.
Lâm Đa Kiều tuy vui vẻ lắm, nhưng vẫn ngoan ngoãn đồng ý.
Hứa Dực Bạch lẽ ngờ rằng, chỉ một quyết định nhỏ thôi mang cho một tình địch lớn.
Ngày hôm đó, Chu Vệ Quốc đến.