Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 25: --- Lâm Đa Kiều: Em đây là khéo léo
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:40
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm mẫu khô cả họng, cho đến khi Lâm đại tẩu gọi họ ăn cơm mới dừng .
Bà thầm thở phào nhẹ nhõm, nghĩ bụng đúng là nhất trong mười dặm tám làng ! Vì con gái mà hao tâm tổn trí!
Hứa Dực Bạch một mặt cách nào cắt ngang lời Lâm mẫu thao thao bất tuyệt, một mặt lo lắng cho Lâm Đa Kiều, cuối cùng mồ hôi cũng vã .
Nhân lúc chuẩn ăn cơm, lặng lẽ khỏi sân, định đến trạm xá đón .
Vừa gặp Lâm tam ca đưa Lâm Đa Kiều về, cổ cô bôi t.h.u.ố.c đỏ, vết sẹo càng thêm chói mắt.
Hứa Dực Bạch thấy nhíu mày, cúi đầu cổ cô, hỏi: “Đau ?”
Lời đúng là trúng phóc ý Lâm Đa Kiều, nãy giờ cô cứ nghĩ cách để tiếp tục đ.á.n.h lạc hướng Hứa Dực Bạch.
Vừa hỏi , cô cũng màng đến sự kiêu ngạo thường ngày của nữa, cố gắng trưng vẻ mặt tủi , mở to đôi mắt đáng thương, gật đầu lia lịa:
“Đau lắm!”
Nghe giọng điệu nũng của cô, Hứa Dực Bạch bật . Cô vợ voi đòi tiên ngày càng giỏi .
Lâm tam ca kể từ vụ “g.i.ế.c gà” , thái độ với Hứa Dực Bạch đổi 180 độ, mặc dù đôi khi vẫn vô thức thích chọc tức Hứa Dực Bạch một chút, nhưng ít khi bóng gió hoặc gây khó chịu nữa.
Nhìn hai đang quấn quýt mặt, khinh bỉ bĩu môi, bộ dạng đáng giá của cô em gái , chậc chậc!
là !
Thế là quyết định mắt thấy thì lòng phiền, trực tiếp ngang qua hai rửa tay ăn cơm.
Hứa Dực Bạch cũng nắm tay Lâm Đa Kiều, : “Ăn cơm , lát nữa ăn xong sẽ xem cho em.”
Lúc ăn cơm, Hứa Dực Bạch còn tưởng nhà họ Lâm sẽ như , một buổi tổng kết cuộc chiến gì đó,
Nào ngờ , cả nhà ăn cơm xong liền ai về phòng nấy nghỉ ngơi.
Anh thầm nghĩ, lẽ nắm rõ cách suy nghĩ của nhà họ Lâm :
Lần là do cảm thấy trận đ.á.n.h đó phát huy , nên mới mở họp để tổng kết ,
Lần chắc là tự thấy thắng tuyệt đối, căn bản cần thiết!
Phải là, Hứa Dực Bạch đoán đúng ...
Mèo Dịch Truyện
Hai về phòng, Hứa Dực Bạch bảo Lâm Đa Kiều cạnh cửa sổ, lấy t.h.u.ố.c mỡ của , lợi dụng ánh sáng mặt trời để bôi cho cô.
Lâm Đa Kiều thấy nghiêm túc như , nhịn mím môi . Hứa Dực Bạch phát hiện cô vợ nhỏ lộ vẻ mặt như mèo ăn vụng, khóe môi cũng cong lên.
"Không đau nữa ? Còn tâm trạng mà ?"
Anh nhịn trêu cô, nhưng động tác tay nhẹ nhàng.
Lâm Đa Kiều cứng cổ cãi bướng: " nào ? Có gì mà đáng chứ?"
Hứa Dực Bạch sợ cô đằng chân lân đằng đầu, nên đáp lời.
Lâm Đa Kiều chợt nghĩ điều gì, hung dữ liếc một cái: "Anh thấy Chu Vệ Quốc đến tìm , chẳng suy nghĩ gì ?"
Lúc nãy đến trạm xá, ba của cô với cô rằng, đàn ông bình thường thấy cảnh tượng đều sẽ ghen tuông tức giận,
còn dặn cô về nhà dỗ dành Hứa Dực Bạch thật , đừng vì quan trọng mà gây mâu thuẫn, tổn thương tình cảm thì .
cô về phía Hứa Dực Bạch...
Nhìn thế nào cũng thấy đàn ông giống như đang ghen!
Sao mà cứ thích giả vờ thế nhỉ?!
Hứa Dực Bạch ngờ, cô vợ nhỏ của còn suy nghĩ .
Anh suy nghĩ gì ? Đương nhiên là suy nghĩ!
Chỉ là suy nghĩ đó chợt lóe lên biến mất trong đầu, ngay cả bản cũng kịp nắm bắt.
Huống hồ lúc đó thái độ của cả nhà họ Lâm và cô, dù suy nghĩ gì cũng còn nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-25-lam-da-kieu-em-day-la-kheo-leo.html.]
Hứa Dực Bạch cuối cùng khẽ bôi một chút lên cổ Lâm Đa Kiều, còn cúi xuống thổi nhẹ, khiến Lâm Đa Kiều rùng một cái, vành tai lập tức đỏ bừng.
Trong lòng thấy buồn , trả lời thẳng câu hỏi của cô, chỉ cố tình đ.á.n.h trống lảng :
"Suy nghĩ của là, vợ khỏe thế? Dám đá bay một cước luôn."
Lâm Đa Kiều: ...Cảm giác như tự vác đá ghè chân !
", đó là do sức khéo, sức khéo hiểu ?!"
Lâm Đa Kiều ngượng đến đỏ mặt, vẻ hung dữ thì thầm mắng Hứa Dực Bạch.
Hứa Dực Bạch xoa đầu cô để an ủi, cũng thật sự chọc giận cô vợ nhỏ.
"Thôi , lấy sách hôm nay em học thuộc đây, kiểm tra em, nếu thi tối mua kẹo cho ăn."
"Không mua bánh đậu xanh ? Sao giờ chỉ còn kẹo thôi?" Lâm Đa Kiều thành công đ.á.n.h lạc hướng.
Hứa Dực Bạch cuối cùng cũng cô chọc : "Mua hết, mua hết."
Lâm Đa Kiều: "Hừm, thế thì còn tạm !"
Hứa Dực Bạch: ...Cô vợ nhỏ vẫn dễ lừa như khi mà!
Lâm Đa Kiều: Phù! Cuối cùng cũng thành công lảng chuyện sức khỏe !
Bên Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều đang vui vẻ hòa thuận, còn bên nhà họ Chu thì chẳng như .
Về đến đại đội Hướng Dương, Hồ Mẫn bình tĩnh .
Cố gắng hồi tưởng những kiến thức sách vở ít ỏi của kiếp , cô nhận rằng hiện tại đối với cô mà , bám chặt lấy Chu Vệ Quốc vẫn là lối thoát nhất.
Cô cũng quỹ đạo của thế giới giống kiếp của cô , nhưng xét theo hiện tại, dù giống, thì cũng chênh lệch là bao.
Nói cách khác, nhiều nhất là vài năm nữa, đợi đến khi cải cách mở cửa, cô sẽ tự do.
Trước đó, cô nắm chặt lấy Chu Vệ Quốc, mới thể đảm bảo cuộc sống của dễ chịu hơn một chút.
Trong ký ức kiếp của nguyên chủ, kế đó của cô cứ hễ ý là đ.á.n.h mắng, việc nặng nhọc trong nhà càng đổ hết lên đầu cô.
kể từ khi cô đính hôn với Chu Vệ Quốc, thái độ của kế lập tức đổi, hiện tại cô sống .
Chu Vệ Quốc còn sự nài nỉ ỉ ôi của cô, mỗi tháng gửi về một phần tiền trợ cấp cho cô, điều cũng cho cô thêm tự tin.
Cẩn thận suy tính một hồi, Hồ Mẫn hề gánh nặng tâm lý mà bắt đầu giả bộ tiểu bạch hoa,
bày vẻ đau khổ tột cùng mà "eo éo" lóc, thêm một lời nào trách móc Chu Vệ Quốc.
kế của Hồ Mẫn dạng ,
Lần con trai bà Chu Vệ Quốc đ.á.n.h một trận, bà uất ức xót con, nhưng dám hé răng,
một mặt vì đắc tội với Chu Vệ Quốc, mặt khác cũng vì con trai bà thật sự sai, bà sợ Chu Vệ Quốc tay tàn nhẫn thật sự tống lao cải.
Bây giờ thì khác , là nhà họ Chu sai!
Bà giận đến mức trừng mắt Hồ Mẫn, vẻ mặt dữ tợn :
"Khóc , chỉ ! Khóc thì giải quyết vấn đề gì?"
Rồi sang mắng Chu Vệ Quốc một trận: "Chu Vệ Quốc! Đồ cầm thú vô ơn nhà ! Anh là c.h.ế.t ? Lúc đ.á.n.h bảo vệ vợ và nhà vợ !?"
"Anh quý cái con Lâm Đa Kiều đó đến ? Anh là một quân nhân, còn cần sĩ diện nữa ?"
"Sao? Quý trọng đến thế, ban đầu còn đính ước với nhà chúng gì?"
"Giờ định , còn bắt cá hai tay ?"
" cho , đời chuyện như !"
"Hôm nay mà cho chúng một lời giải thích, sẽ thẳng đến đơn vị của !"
" sẽ hỏi lãnh đạo của các , loại bại hoại như , quân đội quản ?!"