Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 25: Lâm Đa Mễ cướp vợ (4) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:18:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đa Mễ, nhanh lên!”

 

Khương Lâm và Trương Bân đang đợi Lâm Đa Mễ cùng ăn cơm, họ gọi từ xa.

 

Lâm Đa Mễ đáp một tiếng, khi Thẩm Thanh kịp phản ứng, nhanh chóng bước thêm hai bước, rút thứ gì đó từ trong túi nhét túi cô.

 

Sau đó mím môi, liếc Thẩm Thanh một cái, gì, rời .

 

Cho đến khi bóng lưng Lâm Đa Mễ biến mất, Thẩm Thanh mới đưa tay túi,

 

Rút mấy viên—kẹo sữa Đại Bạch Thỏ…

 

 

Kể từ đưa Đường Uyển đến phòng y tế, Bạch Doãn Hồng đổi , còn kè kè bên Đường Uyển nữa, mà suốt ngày quấn quýt bên Thẩm Thanh.

 

Ngay cả khi Thẩm Thanh giờ học đều vùi đầu phòng thí nghiệm, dường như cũng bận tâm, vẫn đưa đón sớm tối, sốt sắng.

 

Chiều tối hôm đó, Thẩm Thanh và Lâm Đa Mễ từ phòng thí nghiệm ngoài, thấy Bạch Doãn Hồng .

 

“Chị Thẩm Thanh, em đưa chị về nhé.” Lâm Đa Mễ thần sắc tự nhiên, đưa tay định cầm lấy đồ trong tay Thẩm Thanh.

 

Thẩm Thanh khựng một chút, lắc đầu: “Không cần , em cũng mệt cả ngày , về nghỉ sớm .”

 

Bàn tay đang đưa giữa chừng của Lâm Đa Mễ khựng giữa trung, đàn ông cao lớn tuấn tú cúi đầu thấp:

 

“Chị… vẫn còn giận em vì lo chuyện bao đồng ?”

 

Thẩm Thanh một thoáng mờ mịt: “Chuyện gì cơ?”

 

Lâm Đa Mễ ngẩng đầu lên, ánh mắt chăm chú mắt cô, Thẩm Thanh cảm thấy, hình như cô thấy… sự tủi trong mắt ?

 

“Dạo gần đây chị đều xa lánh em, là vì em cố ý gọi chị ăn cùng ?”

 

mà chị, em cũng chỉ ý , em tin chị hiểu.”

 

“Với …”

 

Lâm Đa Mễ , đàn ông cao lớn như c.ắ.n môi… nũng?

 

“Chị ăn kẹo của em , chị tha thứ cho em!”

 

Đôi mắt của Lâm Đa Mễ khác biệt so với những đàn ông khác, to và tròn hơn một chút.

 

Lông mi của dày rậm, mọc khuôn mặt rắn rỏi nhưng hề mất vẻ hài hòa.

 

Khi biểu cảm gì, là hình mẫu một đàn ông mạnh mẽ, tuấn tú điển hình, khi lên vô cớ thêm chút trẻ con.

 

Lần đầu tiên Thẩm Thanh gặp Lâm Đa Mễ, cô nghĩ, một trai hai khuôn mặt, mà hòa hợp đến ?

 

Lâm Đa Mễ vẫn cô với vẻ đáng thương.

 

Thẩm Thanh cô căn bản hề giận, chỉ là cảm thấy hổ.

 

Chuyện của bạn trai mà còn để khác nhắc nhở.

 

đợi cô mở lời, cô thấy tiếng nức nở đứt quãng của một cô gái từ góc bên cạnh tòa nhà.

 

Nghe vẻ quen tai, là… Đường Uyển?

 

Lâm Đa Mễ rõ ràng cũng thấy, sững sờ vài giây, Thẩm Thanh thật sâu, trao cho cô một ánh mắt, nhẹ nhàng bước về phía đó.

 

Thẩm Thanh suy nghĩ một lát, cũng theo.

 

Khoảng trống ở góc phòng thí nghiệm hẹp, tối om, chỉ lọt vài tia sáng yếu ớt.

 

Lâm Đa Mễ đến cạnh trống nhưng lộ diện, tựa lưng tường tòa nhà trốn , nghiêng tai trộm.

 

Thẩm Thanh liếc một cái, lặng lẽ cạnh .

 

Đôi nam nữ trong trống nhận thấy , nhưng vẫn giữ giọng thấp.

 

đàn ông đó, chính là Bạch Doãn Hồng:

 

“Đường Uyển, tối hôm đó với em rõ ràng , thích là Thẩm Thanh, em chỉ thể là em gái của , em việc gì thế chứ?”

 

Đường Uyển vẫn thút thít, giọng vẻ đáng thương:

 

“Em , Doãn Hồng, em mà, em cũng ý nghĩ nào khác, thật đấy, em chỉ là… chỉ là đối xử với em như đây, ?”

 

“Em hứa, chỉ em gái, tuyệt đối sẽ vượt quá giới hạn nửa bước!”

 

“Anh Doãn Hồng, dạo thèm để ý đến em, em thực sự khó chịu, em sắp thở nổi … huhu…”

 

“Anh Doãn Hồng, em cầu xin đấy, ?”

 

 

Giọng Đường Uyển đầy vẻ cầu xin, thê lương t.h.ả.m thiết, khỏi khiến xót xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-25-lam-da-me-cuop-vo-4.html.]

 

Thẩm Thanh nghĩ, nếu cô là đàn ông, e rằng cũng đành lòng.

 

Quả nhiên, giây tiếp theo, cô liền thấy tiếng Bạch Doãn Hồng đầu hàng:

 

“Thôi , đồng ý với em là chứ gì, đừng nữa, em xem em trông như một chú mèo con , hổ ?”

 

“Thật ? Anh Doãn Hồng, thật sự đồng ý ? Tốt quá ! huhuhu…”

 

“Anh Doãn Hồng thật là đáng ghét, sắp khó chịu c.h.ế.t còn nhạo em, hừ!”

 

“Được , là Doãn Hồng đáng ghét, ?”

 

 

Trong đầu Thẩm Thanh như thứ gì đó nổ tung, khiến cô vô cùng mơ hồ.

 

đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy tê dại.

 

Người đàn ông trong trống vẫn đang nhẹ nhàng dỗ dành cô gái.

 

đàn ông đang dùng giọng dịu dàng dỗ dành khác đó, là… bạn trai của cô, Thẩm Thanh.

 

Đột nhiên, bên tai truyền đến cảm giác nóng bỏng và thô ráp, chặn những âm thanh khiến cô thấy chói tai. Thẩm Thanh ngước đôi mắt mơ màng lên, đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Lâm Đa Mễ.

 

Anh dùng bàn tay to lớn che chặt tai cô, dùng khẩu hình với cô:

 

Đừng .

 

 

Khi Thẩm Thanh rời , cô vẫn còn hối hận.

 

Cô đáng lẽ nên bước tới đó.

 

Còn về khi bước tới thì ?

 

nghĩ .

 

thỉnh thoảng nghĩ , cô thấy bước tới là đúng, Bạch Doãn Hồng và Đường Uyển chỉ chuyện thôi, cô đến đó chỉ tự chuốc thêm sự ngượng ngùng cho .

 

Kể từ ngày đó trở , Bạch Doãn Hồng và Thẩm Thanh bắt đầu về chế độ hòa hợp như .

 

Cô bận việc của cô, thỉnh thoảng đến tìm cô ăn cơm, đưa tặng một ít đồ.

 

Trước đây, Thẩm Thanh thấy gì sai.

 

ngày hôm đó, cô cảm thấy, hình như chuyện… đều đúng lắm.

 

Chớp mắt đến ngày sinh nhật của Bạch Doãn Hồng, hào phóng đặt một phòng riêng tại quán Karaoke mới mở.

 

Đèn đóm lờ mờ, nhạc xập xình, Thẩm Thanh bên trái Bạch Doãn Hồng, Đường Uyển bên tươi rói tặng chiếc khăn quàng cổ tự tay đan.

 

“Anh Doãn Hồng, đây là khăn em tự tay đan cho , chúc sinh nhật vui vẻ!”

 

Vì môi trường ồn ào, Đường Uyển khi chuyện với Bạch Doãn Hồng gần như dán tai .

 

Thẩm Thanh phát hiện, cô cảm giác gì.

 

Nếu đó cô còn mơ hồ bối rối, thì bây giờ, cô lạ lùng nghĩ: Hai đúng là xứng đôi.

 

Nhạc đột nhiên tắt, căn phòng im lặng báo .

 

Giọng dứt của Đường Uyển vang vọng rõ ràng trong khí:

 

“…Những gì chị Thẩm Thanh chịu , em đều thể Doãn Hồng…”

 

Những mặt, chỉ bạn cùng phòng của Bạch Doãn Hồng, mà còn vài bạn học cấp ba và đồng nghiệp cũ của và Thẩm Thanh.

 

Biểu cảm mặt , phức tạp và đầy thú vị.

 

Bạch Doãn Hồng dường như cũng nhận điều trong lời của Đường Uyển, vội vàng khiển trách Đường Uyển một câu “Đừng lung tung”, lập tức sang Thẩm Thanh: “Thanh Thanh, Đường Uyển say , em đừng để ý đến cô .”

 

Thẩm Thanh “ừm” một tiếng, nâng cốc đồ uống lên uống một ngụm, như thể thật sự để tâm.

 

Bạch Doãn Hồng thở phào nhẹ nhõm, nghiến răng trừng mắt Lâm Đa Mễ, đột ngột tắt nhạc: “Mày cái quái gì ?”

 

Người thanh niên dáng cao ráo thẳng tắp mặt biểu cảm, chạm máy chọn bài hai cái: “Xin , nhà quê, dùng mấy thứ bao giờ, bấm nhầm .”

 

Vừa dứt lời, tiếng nhạc vang lên.

 

Trong phòng riêng trở nên náo nhiệt, dường như chuyện chỉ là một chuyện nhỏ đáng kể.

 

Ăn uống một nửa, những trong phòng tản mát, Bạch Doãn Hồng vệ sinh, mãi thấy .

 

Thẩm Thanh quanh, phát hiện Đường Uyển cũng ở đó, như ma xui quỷ ám, cô cũng dậy, về phía nhà vệ sinh.

Mèo Dịch Truyện

 

Ở góc nhà vệ sinh, một đôi nam nữ trẻ đang đắm đuối… ôm hôn.

 

---

Loading...