Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 35: --- Phân gia hay ly hôn
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:50
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh hai Lâm sợ tái mét mặt, mắt đỏ hoe quỳ mấy bước đến gần Lâm mẫu: "Mẹ, con phân gia! Con rời !"
Lâm mẫu , chỉ chị dâu hai Lâm:
"Phùng Hà, đừng trách nhắc cô, nhà phân , cô và thằng hai nhà họ Lâm nữa, cái việc nhẹ nhàng trông kho của cô coi như mất đấy."
" tin cô cũng chẳng bận tâm, thằng hai tự lụng, ăn cám ăn rau rừng cũng nuôi nổi cô thôi, cô , còn kính cô là cốt khí đấy."
"Thằng hai, đừng trách nhẫn tâm, vì vợ mày tao chướng mắt , nên mày thể ở đây nữa, nhưng nhà cũ của ở đầu làng vẫn còn đấy, thể cho bọn mày ở, tuy cũ nát một chút, nhưng miễn là mưa thì vẫn đổ , mày xem đúng ?"
Hứa Dực Bạch: ...Cao tay!
Những lời mặn nhạt của Lâm mẫu thành công đ.á.n.h tan mưu tính của chị dâu hai Lâm.
Mèo Dịch Truyện
Mặt cô tái mét, rõ ràng là cũng , mà cũng xong.
Cuối cùng chỉ đành cúi đầu nhận với Lâm mẫu.
Lâm mẫu ánh mắt cầu xin của hai Lâm, lườm một cái, thèm để ý đến hai kẻ ngốc nữa.
Con trai là do bà sinh , tính nết thế nào bà rõ.
Chỉ thể , con cái đều là nợ nần!
Một màn kịch phân gia, cứ thế mà ngõ cụt...
Lâm Đa Kiều và Hứa Dực Bạch trở về phòng vẫn còn hưng phấn, líu lo đòi khen :
"Em ghê gớm ? Ái chà, mấy lời em thế ?"
"Trời ơi! Em còn phục luôn đấy!"
"Này, đừng , em đột nhiên thấy sách thật sự hữu ích ghê! Bây giờ em cãi còn giỏi hơn khác nữa!"
Hứa Dực Bạch: ...Vậy là bắt em sách là để em tiện cãi với khác ?
Anh mỉm , rót nước nóng từ bình giữ nhiệt, lau mặt và tay cho cô vợ nhỏ vẫn còn đang hào hứng thao thao bất tuyệt.
Hơi lưỡng lự một chút, thăm dò hỏi: "Em từng nghĩ tới... ở riêng ?"
Lúc kết hôn ý đồ riêng, nghĩ rằng tiết kiệm chút nào chút đó, tiêu thêm một xu nào, khi nhà họ Lâm để họ ở nhà thì thuận thế đồng ý, thậm chí còn âm thầm thúc đẩy nữa.
bây giờ, đột nhiên để tâm đến những lời mà chị dâu hai Lâm về cô gái nhỏ của .
Lâm Đa Kiều đang cao hứng, lời Hứa Dực Bạch thì ngẩn , ngây ngốc : Người , là cảm thấy tủi ?
Cũng đúng, chị dâu hai rõ ràng là bệnh, việc gì thì cứ gây sự vớ vẩn! Còn tưởng trong nhà ai thật sự tin cô ở riêng chứ?
Hay là hôm nào bảo hai đưa cô kiểm tra đầu óc !
Cô chỉ lo cãi , bỏ qua cảm nhận của Hứa Dực Bạch.
Dù một đàn ông to lớn như , khác thế, mà dễ chịu ?
Hứa Dực Bạch , cô vợ nhỏ của và cùng một "tần ".
Lâm Đa Kiều tự cho là hiểu ý Hứa Dực Bạch, nhưng tiện thẳng, nên cố tình kiêu ngạo :
"Anh nghĩ ngoài chị dâu hai , trong nhà ai thể nỡ để dắt em ở riêng chứ?"
Hứa Dực Bạch: ? Hình như... cũng đúng.
"Vả , nếu em thật sự , chẳng là trúng kế của cô ? Dựa chứ? Em thể để cô vui vẻ như ?"
Hứa Dực Bạch: ...Nói thật, sách đúng là uổng công mà, xem kìa, vợ còn "trúng kế" !
Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch phản ứng, bực bội đẩy : "Thôi , đừng nghĩ lung tung nữa, chị dâu hai của em là do nhàn rỗi nuông chiều quá đấy, xem hai và em còn thể nhịn cô đến mức nào!"
Cô cầm lấy chiếc khăn trong tay Hứa Dực Bạch, bắt chước lau mặt và tay cho :
"Mẹ em câu đúng lắm, , ơn báo đáp, tiến lui, xem em , tuy mê mẩn em lắm, nhưng em đối xử với , tối nào cũng chủ động sinh con cho !"
"Khác gì chị dâu hai của em? Cứ ỷ hai thích mà cứ đòi hỏi ở !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-35-phan-gia-hay-ly-hon.html.]
"Cưới em cứ vui thầm , còn nghĩ linh tinh gì?"
"Ra ở riêng cái gì chứ? Ở nhà giúp đỡ ? Có thể đường tắt mà cứ tự cho c.h.ế.t mệt, bệnh thần kinh ?"
"Ôi dào, cái đồ ngốc như , cũng chỉ em mới chịu đựng thôi."
Hứa Dực Bạch: ...Phải mặt dày đến mức nào mới thể một tràng dài như thế ? Mà còn thèm lấy !
Lâm Đa Kiều chuyên tâm lau tay cho , để ý đến vẻ mặt " c.h.ế.t" của : "Anh cứ xem cái thời thế bên ngoài bây giờ , ở riêng gì ? Vẫn là ở chung thì định hơn."
"Huống hồ, hai chúng ở riêng ư? Anh nghĩ tới , là thanh niên trí thức, ở đây nhà trông nom, chẳng sẽ bắt nạt ?"
Hứa Dực Bạch: ...Nghe lý thật.
Lâm Đa Kiều tiện tay ném chiếc khăn chậu, đầu ngón tay trắng như củ hành chạm nhẹ trán : "Ngốc nghếch gì , rõ ràng là từ thành phố lớn về mà hiểu nổi chuyện ?"
Hứa Dực Bạch: ...Tính sát thương lớn, tính sỉ nhục cực cao!
thấy cô vợ nhỏ thật sự để tâm đến lời của chị dâu hai Lâm, cũng yên lòng phần nào, nhưng trong lòng vẫn tính toán một phen...
Sáng hôm trời đổ mưa, tiếc là lớn lắm, vẫn như thường lệ.
Việc nông gần như kết thúc, Hứa Dực Bạch cần đồng việc nữa, việc còn , hai Lâm đều để những lao động khỏe mạnh trong làng .
Lâm Đa Kiều như thường lệ vẫn ườn giường, rên ư ử dậy, Hứa Dực Bạch bây giờ thể bình thản mặc quần áo cho cô mà chút d.a.o động.
Cả cô vợ nhỏ cứ như xương , giúp cô mặc quần áo lúc nào cũng thành công, tức đến nỗi chỉ đ.á.n.h m.ô.n.g cô thôi!
Đột nhiên, từ phòng khách vang lên tiếng Lâm mẫu la mắng:
"Cái đồ hèn nhát nhà mày! Tao sinh cái thứ như mày chứ?!"
"Mày mày cưới Phùng Hà, tao tuy chút nào, nhưng cuối cùng cũng chiều mày!"
"Mày cô việc nặng ở nhà , tao đưa công việc mà tao chuẩn cho em gái mày cho cô !"
"Mày bảo tao tạm thời con, tao cũng ép mày?"
"Thằng hai, tao là mày thì đúng, nhưng tao thể theo đ.í.t mày cả đời ! Mày cứ sống lờ đờ như ?!"
Hứa Dực Bạch: ...Sao mà vẫn xong ?
Lâm Đa Kiều thấy động tĩnh, cũng ườn nữa, cuộn bò dậy, vơ lấy quần áo mặc vội vàng định chạy .
Hứa Dực Bạch vội vàng nắm chặt lấy cô: "Em tất và giày !"
Lâm Đa Kiều cầm lấy đôi tất trong tay ném sang một bên, xỏ dép lẹp xẹp chạy .
Hứa Dực Bạch đôi tất giường, trong lòng bất lực.
Nghĩ một lát, lấy một ít đồ từ trong hòm bỏ túi, quên cầm đôi tất của Lâm Đa Kiều, cũng chạy phòng khách.
Trong phòng khách, hai Lâm và chị dâu hai Lâm quỳ, mà đối diện Lâm mẫu và Lâm phụ, Lâm Đa Kiều thì Lâm mẫu, đỡ vai bà.
Sắc mặt chị dâu hai Lâm rõ ràng tiều tụy nhiều, cúi đầu .
Anh hai Lâm ngừng xin Lâm mẫu: "Mẹ, đều là của con, nhưng con tuyệt đối phân gia."
Lâm mẫu mảy may động lòng: "Không phân gia thì mày ly hôn cho tao!"
Lần chỉ hai Lâm, mà ngay cả chị dâu hai Lâm cũng kinh ngạc ngẩng đầu Lâm mẫu.
Lâm mẫu mỉa mai: "Sao? Cô nghĩ cô sinh con cho nhà họ Lâm nữa, mà còn thể giữ cô con dâu ?"
"Thằng hai, phân gia ly hôn, mày chọn !"
Anh hai Lâm vội vã : "Mẹ, con phân gia, cũng ly hôn!"
Hứa Dực Bạch chút hiểu cách xử lý của Lâm mẫu, nhưng cũng cố gắng giảm bớt sự hiện diện của , đến bên cạnh Lâm Đa Kiều, ấn cô xuống ghế, xổm xuống giúp cô tất.
Lâm Đa Kiều: !?