Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 40: --- Vợ mang bầu? Hứa Dực Bạch: Cứu mạng!
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:55
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mang bầu ư?
Lâm Đa Kiều cảm thấy, hình như cô giống ăn quá no thì đúng hơn?
Lâm mẫu thấy cô ngây , tưởng cô quá xúc động:
“Ôi chao, chắc chắn là mang bầu ! Chứ buồn nôn chứ?”
Lâm Đa Kiều từng mang bầu bao giờ, mang bầu phản ứng gì, cô rụt rè hỏi Lâm mẫu:
“Mẹ ơi, buồn nôn là bầu ạ? Có khi nào là ốm ?”
Mắt Lâm mẫu sáng rỡ, cảm thấy cả lâng lâng:
“Con gái ngốc của ơi, gì khác, chỉ riêng cái thể trạng của con thôi, từ nhỏ đến lớn bao giờ con ốm .”
“Ngày xưa còn bảo với là, trẻ con đầu óc minh mẫn thì ốm, khiến lo lắng mãi.”
Lâm Đa Kiều: ...
Lâm Đa Kiều vẫn thấy dày khó chịu, nôn khan vài tiếng nhưng gì, Lâm mẫu thấy càng khẳng định cô mang bầu!
“Con gái, con chắc chắn là mang bầu , con quên hồi chị dâu con m.a.n.g t.h.a.i thằng Cường cũng thế ?”
Lâm Đa Kiều yếu ớt gật đầu.
Hình như đúng là chuyện đó thật, cô còn nhớ hồi đó chị dâu uống nước cũng nôn, khiến cả lo sốt vó.
Nghĩ , Lâm Đa Kiều cũng tự cảm thấy lẽ, hình như, chắc là, thể thật sự mang bầu thì !?
Lâm mẫu cũng sợ sai sót, hỏi thêm một câu: “Con gái, con thấy cả sức lực ?”
Lâm Đa Kiều gật đầu lia lịa.
Mấy hôm cô luôn cảm thấy sức lực, cả mềm nhũn, chẳng động đậy!
Lâm mẫu tiếp tục truy hỏi: “Mấy ngày nay con buồn ngủ ?”
Lâm Đa Kiều gật đầu như giã tỏi: “ ạ, con cứ thấy buồn ngủ, như kiểu ngủ dậy !”
Gần như ngày nào cũng ngủ đến tận giữa trưa!
Lâm mẫu lập tức vỗ đùi “bốp bốp” vang dội, Lâm Đa Kiều mà còn thấy đau cho , nhưng Lâm mẫu chẳng cảm thấy gì, vui đến mức mắt híp thấy :
“Thế thì đúng ! Ôi chao! Hèn chi thấy con mấy hôm nay ăn cơm cũng ít , hóa là mang bầu khẩu vị gây !”
Lâm Đa Kiều: ... “Cái đó, ơi, con thật là... ăn vặt nhiều.”
Cô ngượng ngùng, lớn từng mà vẫn ham ăn, ăn đến mức ăn cơm nổi.
Lâm mẫu cho là : “Người mang bầu khẩu vị đều kỳ lạ, ăn cơm mà ăn vặt cũng là chuyện bình thường!”
“Hồi mang bầu con, chỉ ăn củ cải trắng, bữa nào cũng thể thiếu !”
Lâm Đa Kiều xong, thì là , cô cứ thắc mắc ăn hoài đủ chứ?
Những lời của Lâm mẫu thành công xua tan chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng cô!
, cô chính là mang bầu , sai!
Xoa xoa cái bụng nhỏ nhô rõ rệt, nụ mặt Lâm Đa Kiều thể nào giấu , bên trong là con trai con gái nhỉ?
Cũng Hứa Dực Bạch tin khi nào vui đến ngây ?
Lúc , Lâm mẫu và Lâm Đa Kiều lẽ đều quên mất, chỉ vài ngày , cô xong việc nặng nhọc ngày đêm, cả sức lực và ngủ, chuyện đó quá đỗi bình thường mà?!
Hôm nay Hứa Dực Bạch cùng mấy trai nộp công lương, tối mới về.
Chuyến Lâm nhị thúc bảo giúp ghi sổ.
Kể từ khi bản báo cáo giúp Lâm nhị thúc tiếng tăm, rõ ràng cảm thấy Lâm nhị thúc đối xử với đặc biệt hơn.
Vốn dĩ quan hệ giữa phụ trách trạm lương thực và đại đội Du Tiền vẫn luôn khá căng thẳng, mỗi nộp công lương đều xếp cuối cùng, thế nào cũng ở ngoài một ngày một đêm.
Những nộp công lương để trông coi lương thực thì ngủ luôn xe kéo ban đêm.
Kết quả nhờ sự tham gia của Hứa Dực Bạch, quan hệ với phụ trách trạm lương thực cải thiện, họ về sớm hơn, mà còn bớt xén cân lạng nào!
Mấy trai giờ đây đều tâm phục khẩu phục, đường cứ khen ngợi ngớt.
Hứa Dực Bạch thể hiện khiêm tốn lễ độ, hề ý khoe công, khiến mấy trai càng thêm “vù vù” tăng hảo cảm với !
Hứa Dực Bạch: thật chỉ là ngủ xe kéo qua đêm, về nhà ôm cô vợ nhỏ thơm hơn ?
Vừa về đến nhà, Hứa Dực Bạch tiếng lớn của Lâm mẫu cho kinh ngạc:
“Con rể , con sắp bố !”
Hứa Dực Bạch:? cắm sừng ư?
Động tác rửa tay của lập tức cứng đờ, hiểu gì Lâm mẫu.
Lâm mẫu tưởng vui đến ngây , còn mật vỗ vỗ : “Ôi chao, con rể của vui kìa, mau tỉnh !”
Ba trai nhà họ Lâm phản ứng nhanh hơn Hứa Dực Bạch, tất cả đều hưng phấn mặt:
“Thật ? Kiều Kiều mang bầu ?”
“Mình sắp ư?”
“Hay quá, sắp cháu gái để chơi !”
Hứa Dực Bạch:? Con gái của dựa mà cho mấy chơi chứ?
Không !
mới đến một ngày, sắp bố ?
Lâm Đa Kiều mang bầu bằng cách nào?
Vô tính sinh sản ?
Anh nhất thời cứng đờ tại chỗ, một nhà vui mừng khôn xiết, nên giải thích thế nào với .
Bây giờ mà , khi nào đ.á.n.h hội đồng ?
Hứa Dực Bạch: ... Lần thật sự toi !
Mấy trai bắt đầu tính toán chuẩn quà cho cháu gái nhỏ .
Anh cả nhà họ Lâm và chị dâu cả bàn bạc may thêm mấy bộ quần áo nhỏ cho cháu gái;
Anh hai nhà họ Lâm con hổ vải mua cho con trai chào đời sẽ tặng cho cháu gái ;
Anh ba nhà họ Lâm còn ghê hơn, thể tự đồ chơi cho cháu gái, ngày nào cũng cõng cô bé chơi cưỡi ngựa, chạy khắp đại đội cũng !
Lâm mẫu và Lâm phụ cũng bàn bạc xem đến lúc đó sẽ nhờ ai giẫm sinh cho cháu ngoại.
Hứa Dực Bạch: ... Thật là nỗi khổ nên lời.
Anh lặng lẽ rửa tay, chút động sắc hỏi Lâm mẫu: “Mẹ, Kiều Kiều ?”
Lâm mẫu liếc căn phòng của họ, hì hì đáp: “Kia kìa, đang trong phòng đó, phụ nữ mang bầu thì mệt mỏi mà.”
Hứa Dực Bạch:? ... Nhập vai nhanh ?
Anh lau khô tay, vẻ mặt phức tạp: “Mẹ, Kiều Kiều mang bầu ?”
Cái hiểu lầm rốt cuộc từ ?
Nụ mặt Lâm mẫu hề tắt, rõ ràng là bà đang vui: “Hôm nay ban ngày Kiều Kiều buồn nôn, sắc mặt cũng , còn cứ luôn miệng kêu cả sức lực.”
“Mẹ , thì là chứ !”
Hứa Dực Bạch: ... Nhà mấy phán đoán mang bầu đều qua loa như ?
, cô vợ nhỏ hôm nay buồn nôn ư?
Hứa Dực Bạch Lâm mẫu cũng còn tâm trí tìm hiểu thêm nữa, nếu vợ thể mang bầu, thì buồn nôn chính là khỏe, ốm !
Khổ cả nhà vẫn còn đang vui vẻ hớn hở, mà đưa cô trạm y tế!
“Mẹ, con xem Kiều Kiều đây.”
Đang , Lâm Đa Kiều liền từ trong phòng .
Hứa Dực Bạch:? Cô cứ thế mà ưỡn bụng là ?
Mặc dù trong lòng than vãn, vẫn tiến lên mấy bước đỡ cô, cau mày hỏi: “Còn chỗ nào thoải mái nữa ?”
Chỉ thấy cô vợ nhỏ lắc đầu, cái bụng ưỡn cao hơn, còn vênh váo liếc một cái: “Anh hết ?”
“Em hết , , mang bầu đều như mà.”
Hứa Dực Bạch: ... miệng, nhưng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-40-vo-mang-bau-hua-duc-bach-cuu-mang.html.]
Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch gì, chỉ chằm chằm cô, cái đầu và cằm cao quý của cô càng ngẩng cao hơn!
Cô dùng khuỷu tay nhẹ nhàng huých , : “Anh em gì thế? Vui đến ngốc ?”
Hứa Dực Bạch: ... sợ đến ngốc thì đúng hơn đó hả?!
Lâm mẫu bên cạnh thấy khúc khích:
“Sắp bố , đương nhiên là vui ! Năm xưa bố con mang bầu cũng y hệt như con rể bây giờ!”
Lâm phụ cũng hùa theo: “ thế, hồi đó vui đến mức , đợi con ngủ , một bố chạy một mạch làng cả đêm.”
Lâm mẫu lườm ông một cái: “Nhìn cái dáng vẻ vô tích sự của ông kìa!”
Sau đó dặn dò Hứa Dực Bạch:
“Con rể , con đừng học bố con chỉ lo vui sướng, nhất định coi trọng một chút, Kiều Kiều dù cũng là đầu mà!”
Hứa Dực Bạch gượng gạo với bà, lặng lẽ Lâm Đa Kiều, chỉ thấy cô như một bà hoàng thái hậu, cần thẳng khác, chỉ dùng ánh mắt liếc : Nghe thấy ? Coi trọng một chút đấy!
Hứa Dực Bạch: ... sắp bệnh nặng đây !
Khi ăn cơm, chỉ qua loa vài câu về chuyện nộp công lương, phần lớn thời gian còn đều về chuyện Lâm Đa Kiều mang bầu.
“Kiều Kiều chắc chắn mang bầu con gái.”
“Nhìn cái tướng bầu thì chắc chắn là , hồi con mang bầu nó cũng thế đấy!”
“Con gái của Kiều Kiều chắc chắn sẽ đáng yêu như hồi nhỏ của nó thôi.”
Lâm Đa Kiều bên cạnh vênh váo mặt: “Đương nhiên !”
Hứa Dực Bạch: ... Mọi tránh , c.h.ế.t một lúc.
Lâm mẫu thấy Hứa Dực Bạch cứ im lặng, tủm tỉm :
“Con rể , con vui, nhưng con cũng đừng quá chiều Kiều Kiều, cô mang bầu, khẩu vị kỳ lạ, thích ăn cơm mà chỉ thích ăn vặt, mà chứ.”
“Hôm nay cô chỉ nôn một , ngày mai còn nôn nữa , là ngày mai con cũng dẫn cô lên đại đội bộ , yên tâm.”
Hứa Dực Bạch: nghĩ tại cô nôn !
Hứa Dực Bạch xâu chuỗi những lời của Lâm mẫu, liền gốc rễ vấn đề.
Cũng trách , vì xót xa cô vợ nhỏ chạy khi nhà, mấy hôm nay chiều cô một chút.
Chắc là ăn vặt chừng mực nên tự ăn đến nôn thôi!
Anh lặng lẽ hối hận, đúng là hiểu lầm lớn !
bây giờ cũng thể dứt khoát với rằng vợ chắc chắn mang bầu ?
Nếu hỏi: Sao ?
Anh thể : Bởi vì "gieo giống"!
Hơn nữa lúc đó còn cố ý lừa cô !
Gia đình nhà họ Lâm sẽ nghĩ ?
Cứ cho là cưới con gái nhà họ, mấy tháng trời mà một cũng động ?
Anh đang đùa giỡn chúng đấy ?
Thằng ranh con năm xưa cưới con gái nhà là ý đồ !
Hứa Dực Bạch: Rụng hết tóc!
Hồi đó quả thật ý đồ ... Ái chà, quả thật là mục đích,
cũng định sống một cuộc sống tử tế mà!
Lúc đó... lúc đó là do âm sai dương thác ?
Ôi chà, tóm bây giờ giải thích rõ !
Hứa Dực Bạch: Lần phiền phức lớn !
Anh mím môi, nhân lúc cúi đầu ăn cơm chuyện, dò hỏi:
“Mẹ, lẽ Kiều Kiều mang bầu, lỡ là ốm thì ?”
“Hay là lát nữa con đưa cô trạm y tế xem nhé?”
Lâm mẫu vội vàng “phì” một tiếng: “Đại cát đại lợi, kiêng kỵ!”
Lâm Đa Kiều cũng hung dữ lườm một cái: “Anh bậy bạ gì thế? Cẩn thận đứa bé giận đấy!”
Hứa Dực Bạch: ... Đứa bé nào cơ?!
Lâm mẫu tự thấy hiểu tâm trạng của Hứa Dực Bạch, với giọng điệu chân thành:
“Con rể , là từng trải, chẳng lẽ còn con gái mang bầu ư?”
“Con cứ yên tâm , sai !”
“Ôi chao, con rể của kìa, vui đến mức dám tin !”
“Con gái, con mau véo một cái .”
Lâm Đa Kiều “ái” một tiếng, chút khách khí, liền véo mặt một cái, còn hỏi: “Đau ?”
Hứa Dực Bạch: ...
“Đau.”
Lâm Đa Kiều “hừ” một tiếng, thèm để ý đến nữa.
Lâm mẫu toe toét: “Đau thì mơ, là thật đó, yên tâm , con gái của con chạy !”
Hứa Dực Bạch: ...... Cái thế giới quái quỷ !
Ăn cơm xong về phòng, Lâm Đa Kiều ôm bụng, còn tự nhiên, trông cứ như thể sắp sinh đến nơi !
Hứa Dực Bạch: ...... Cạn lời!
dáng vẻ lảo đảo của cô vợ nhỏ khá đáng yêu, Hứa Dực Bạch cái bụng nhỏ cô cố sức ưỡn , khỏi nghĩ, nếu thật sự một đứa trẻ ở đó, hình như...... cũng tệ?
Đợi Hứa Dực Bạch dọn dẹp xong, Lâm Đa Kiều giường sưởi.
Anh im lặng một lúc, thổi đèn, cởi giày lên giường, cạnh cô. Đang cân nhắc xem nên mở lời thế nào để với cô về chuyện lừa cô hồi đó, thì Lâm Đa Kiều nhanh nhẹn lăn lòng :
"Anh nghĩ tên cho con ! Nghĩ tên trung tính , trai gái gọi đều ."
"Mấy lạ ghê, thì trọng nam khinh nữ, thì trọng nữ khinh nam, riêng em thì , chỉ cần là con em đẻ , trai gái em đều thích!"
Lòng Hứa Dực Bạch lập tức càng thêm chột , lời cứ quanh quẩn môi mà thốt .
Anh nhẹ nhàng vỗ vỗ cô vợ nhỏ trong lòng, đ.á.n.h trống lảng:
"Lỡ ...... là lỡ nhé, lỡ thai thì ? Hay là mai trạm xá khám thử xem ?"
Lâm Đa Kiều còn tưởng vẫn hồn, thở dài một tiếng, vỗ vỗ vai :
"Em phấn khích quá, ban ngày hôm nay em cũng như , dám tin mà!"
"Anh quen sẽ thôi, xem, bây giờ em bình tĩnh hơn nhiều đó."
Mèo Dịch Truyện
" em cho , đối xử với em hơn nữa đấy, ?"
"Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i vất vả lắm!"
Hứa Dực Bạch: ...... Cứu với!
Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch vẫn phản ứng, cũng lười quan tâm đến , ngáp một cái, dụi dụi mắt:
"Ôi, em với nữa , em hễ thai là buồn ngủ lắm, em ngủ đây."
Nói xong liền trực tiếp lăn khỏi lòng , còn lầm bầm nhỏ giọng:
"Mẹ bảo thai sợ nóng, đúng là thật."
Hứa Dực Bạch: ...... Đau đầu quá, c.h.ế.t mất!
Lâm Đa Kiều vẫn như khi, ngủ ngon, chốc lát , Hứa Dực Bạch thấy tiếng thở đều đều của cô.
Anh trần nhà tối đen, nghĩ một cách vẹn .
Làm thế nào để khiến cô vợ nhỏ giận, thể lừa nhà họ Lâm đây?
Trong lúc mơ mơ màng màng, cuối cùng cũng chống cơn buồn ngủ, và chìm giấc ngủ.
Kết quả là ngày hôm , cảm thấy trời đất như sụp đổ!