Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 47: Thư tình của Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều (Đại kết cục toàn bộ truyện) ---
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:18:26
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đa Kiều cả đời chỉ thực sự cãi một với Hứa Dực Bạch, đó là khi Lâm Bạc Tiêu cũng kết hôn. Nói là cãi , thực giống như Lâm Đa Kiều giận dỗi chuyện hơn.
Lâm Bạc Tiêu là cuối cùng trong các cháu nhỏ kết hôn, khi đó cháu chắt của cô và Hứa Dực Bạch cũng lớn cả .
Nguyên nhân của chuyện cũng là vì đàn ông giống đàn ông Lâm gia nhất , năm 28 tuổi bỗng nhiên tình đầu chớm nở, kết quả đến quá đỗi mãnh liệt, lấn át cả một loạt đàn ông Lâm gia.
Tình yêu của dành cho Hồ Thắng Nam quá phô trương, nhưng vô cùng tinh tế.
Sau khi 999 bức thư tình cho Hồ Thắng Nam, tất cả các nàng dâu trong Lâm gia đều chịu nổi nữa, trong đó bao gồm cả Lâm Đa Kiều.
“Hứa Dực Bạch, em mặc kệ, Chuyên Chuyên và Quân Quân chúng nó đều thư tình , ngay cả nhị tẩu và tam tẩu cũng nữa! Em cũng !”
dù Lâm Đa Kiều nũng giận dỗi thế nào, Hứa Dực Bạch, chiều chuộng và nhường nhịn cô cả đời, chịu thỏa hiệp.
Anh vẫn dịu dàng hôn cô thức dậy buổi sáng, kéo cô cùng tập thể d.ụ.c buổi sáng; khi cô đạp chăn ban đêm, tự nhiên ôm cô lòng, dùng chăn đắp kín cả hai; khi cô giận dỗi mẩy, kiên nhẫn dỗ dành cô,
bức thư tình , vẫn chịu động bút.
Cuối cùng Lâm Đa Kiều đành bỏ cuộc : “Thôi , ngại ngùng da mặt mỏng, , em cho cũng .”
Cuối cùng, Lâm Đa Kiều tóc bạc phơ, cho Hứa Dực Bạch, đeo hàm răng giả, một bức thư tình mà chẳng giống thư tình chút nào.
Cô :
【Hứa Dực Bạch, em thư tình thế nào, bọn họ đều chịu đưa thư tình của họ cho em xem để tham khảo. Em lên mạng tìm, thấy đều sến sẩm quá, em .】
【Em nghĩ mấy đêm, trong đầu hiện lên những cảnh hai chúng thời còn trẻ.】
【Đừng tưởng em , hồi đó căn bản hề thích em, nếu em cứ sức tẩy não , thì sớm bỏ chạy .】
【 thật , đụng một gia đình quái chiêu như chúng em mà cũng sợ chạy mất, lúc đó ý đồ gì?】
Mèo Dịch Truyện
【Có sắc của em chinh phục ? Phát hiện trong mười dặm tám làng chẳng tìm cô vợ trẻ nào xinh như em?】
【Thừa nhận , chính là nhan sắc của em mê hoặc , nếu thì cục đá lớn như , thể dễ dàng ấm lòng?】
【Nói nhỏ cho nhé, hồi đó khi em lừa em hôn một cái là thai , thật em chẳng hề giận nhiều , em, em chỉ thấy lo lắng cho em thôi, điều đó khiến tim em đập nhanh lắm.】
【Chuyên Chuyên với bọn nó với em, đó gọi là ngược nam chính, tiếc là em nỡ ngược , nhẹ nhàng cho qua hết cả .】
【 cũng may, em ngược , như , nhỡ em lỡ tay ngược chạy mất, em tìm nữa chứ?!】
【Sao ? Nghe mấy lời vui ?】
【Thật em cũng khá giỏi thư tình đấy chứ, đúng ?】
【Ông lão trai của , thật giả vờ, em hết nghĩ gì mà, chính là sợ khi thư tình xong, em sẽ cầm khoe khắp nơi, khiến hổ!】
【Thôi , thật em đúng là định như , vạch trần !】
【 cầm bức thư tình của em ngoài khoe thì em sợ , tùy , dù Lâm Đa Kiều cả đời da mặt cũng dày lắm .】
【Đọc đến đây bắt đầu lén lút ?】
【Đã vui vẻ như , ngày mai thể gọi em dậy tập thể d.ụ.c buổi sáng muộn nửa tiếng ? Em ngủ nướng!】
【Thôi , ngủ nướng thì ngủ nướng, em sợ hai chúng sức khỏe , c.h.ế.t sớm, thật , chính là nỡ xa em ?】
【Hừm, nể tình thích em đến , em sẽ miễn cưỡng ngày nào cũng tập thể d.ụ.c buổi sáng cùng .】
【 Hứa Dực Bạch, hứa với em, tuyệt đối em nhé! Được ? Em sẽ sợ đấy.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-47-thu-tinh-cua-hua-duc-bach-va-lam-da-kieu-dai-ket-cuc-toan-bo-truyen.html.]
【Ôi, nữa , càng càng sến sẩm, thôi nhé.】
【Kiều Kiều yêu dấu của ^^】
Ngày thứ hai khi Hứa Dực Bạch chôn cất, Lâm Đa Kiều tìm thấy bức thư tình cho gối của :
【Kiều Kiều, mấy ngày nay khỏe lắm.】
【Anh ôm em, để em an ủi thật nhiều, nhưng dám, vì sợ em sẽ .】
【Anh hối hận, vì sớm cho em một bức thư tình.】
【Đừng trách , Kiều Kiều , dù thể sẽ nữa, nhưng khi em nhận bức thư tình , em thể hứa với , rằng dù ở , em cũng hãy to nó lên mặt ? Anh .】
【Những ngày tháng ở bên em mỗi ngày, cảm thấy già , nhưng vẫn sợ c.h.ế.t lắm, cứ cố kéo em cùng tập thể dục.】
【Anh ước bao thể ở bên em lâu hơn nữa, tiếc là, con sinh lão bệnh tử, thật quá đỗi nhỏ bé.】
【Kiều Kiều yêu dấu của , khi cảm nhận sinh mệnh sắp đến hồi kết, điều sợ hãi là sự của , mà là khi , Kiều Kiều của sẽ ?】
【Được chăm sóc cả đời, giờ đột nhiên , Kiều Kiều , em đừng trách nhé? Anh cố ý .】
【Anh ôm em thêm một nữa quá, nhưng còn sức lực , thế nên buổi tối, đều yêu cầu em ôm , em kể chuyện của hai chúng hồi còn trẻ.】
【Anh kể em , từng một giấc mơ, trong mơ trở thời khắc chúng đầu gặp gỡ, yêu em từ lúc đó .】
【Anh nghĩ mơ giấc mơ , thể là do sự nuối tiếc vì yêu em từ ngày đầu gặp gỡ, nhưng ước, chuyện sống một kiếp là thật, khi nhất định sẽ tìm thấy em ngay lập tức, yêu em từ giây phút đầu tiên.】
【Mấy chục năm cùng em qua, là điều may mắn nhất trong cuộc đời .】
【Năm nếu em, thật dám tưởng tượng kết cục của Hứa Dực Bạch sẽ , em là tình yêu trọn đời của , cũng là sự cứu rỗi của cuộc đời .】
【Cuộc đời gì hối tiếc, nếu nhất định , thì lẽ là việc bỏ em một , coi như là một nỗi day dứt khôn nguôi.】
【Hãy sống thật nhé, Kiều Kiều, giờ thực sự tin rằng khi c.h.ế.t sẽ là một khởi đầu mới, sẽ kiên nhẫn chờ em, chờ em tìm thấy nữa, đến lúc đó em nhất định nhận ngay nhé, nếu sẽ giận em đấy.】
【Thư tình mà, cuối cùng nhất định một câu: Anh yêu em.】
【Anh yêu em, Kiều Kiều, kiếp kiếp , vĩnh viễn vĩnh viễn, đến c.h.ế.t đổi lòng.】
【Hứa Dực Bạch của em, bút tuyệt】
Trước bia mộ Hứa Dực Bạch, Lâm Đa Kiều mỉm , xong chữ cuối cùng, dùng bàn tay già nua vuốt ve bức ảnh của , cả tựa bia mộ, cứ như thể đang nhẹ nhàng ôm lấy.
Cô : “Hứa Dực Bạch, đợi em, em đến tìm đây.”
Ngày hôm đó, Lâm Đa Kiều qua đời, hợp táng cùng Hứa Dực Bạch.
Và cùng lúc đó,
Tháng 7 năm 1974, Đại đội Du Tiền, Công xã Hồng Kỳ.
Hứa Dực Bạch hạ hương, từ xe bò nhảy xuống, trực tiếp xông nhà đội trưởng Lâm Đào Hoa.
Lâm Đa Kiều tay vẫn nắm cán cuốc, ngây đàn ông mà cô yêu cả đời mặt.
Cô :
“Chào em, là Hứa Dực Bạch, là thanh niên trí thức mới đến, em thật xinh , thể, cưới em ?”
【Chính văn + Ngoại truyện văn kết thúc )