Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 50: --- Sẩy thai

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:14:05
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dì Lưu kể chuyện Lâm nhị tẩu sẩy thai cho Hứa Dực Bạch , cứ như thể chuyện ma quỷ.

 

Mèo Dịch Truyện

“Ôi chao, sáng sớm chạy , ngã một cú!”

 

“Cậu thấy đấy chứ, cả cái quần bông đều thấm đẫm máu!”

 

từ trạm y tế về, cả nhà đều ở đó cả, mau !”

 

“Giao Giao còn đang mang bầu đấy, đừng va chạm gì!”

 

“Ôi, cái đứa bé cũng lời, cứ nhất quyết đòi theo xem!”

 

Hứa Dực Bạch còn kịp cảm ơn dì Lưu chạy về phía trạm y tế.

 

Lâm nhị tẩu sáng sớm chạy ?

 

Chạy đến điểm thanh niên trí thức!

 

Lúc nãy khi chuẩn , Tạ Lâm ấp úng với rằng Lâm nhị tẩu hình như chỉ là mối quan hệ hợp tác với Uông Bình!

 

Một nam một nữ, chỉ là mối quan hệ hợp tác, thì còn thể là gì nữa?

 

Trong lòng lo lắng cho Lâm Đa Kiều, bước chân càng lúc càng nhanh.

 

Cô vợ nhỏ thiện cảm với Lâm nhị tẩu, nhưng cô tình cảm sâu nặng với ba trai, mà Lâm nhị ca quan tâm đến Lâm nhị tẩu.

 

Anh thật sự sợ nhỡ Lâm nhị ca chuyện gì, cô vợ nhỏ sẽ chịu đựng nổi!

 

mới mang thai, bác sĩ đặc biệt dặn dò quá xúc động!

 

Khi Hứa Dực Bạch gần đến trạm y tế, đúng lúc đụng mặt cả nhà họ Lâm đang mặt ủ mày chau.

 

Giữa mùa đông lạnh giá, vẫn chạy toát mồ hôi, thấy Lâm Đa Kiều mắt đỏ hoe, mặc phong phanh, hai lời cởi chiếc áo khoác của , nhanh chóng bước đến mặt cô bao bọc lấy cô:

 

“Sao ngoài mặc thêm đồ? Nhỡ lạnh thì ?”

 

Vợ đang mang thai, nhỡ bệnh cũng thể uống thuốc, đến lúc đó thì chuyện đùa .

 

Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch, nước mắt lập tức tuôn rơi: “Hứa Dực Bạch... nhị tẩu... nhị tẩu cô sẩy thai ...”

 

Hứa Dực Bạch cảm thấy trong cơ thể dường như một con thú giận dữ nhốt, ngừng gầm gừ đòi xông .

 

Anh đặc biệt : Cô sẩy thai thì sẩy thai , đó là do cô tự chuốc lấy!

 

Nếu cô đến điểm thanh niên trí thức, mập mờ với cái gã Uông Bình , xen chuyện chợ đen của Hồ Mẫn, sống yên với Lâm nhị ca, thì cô sẩy thai ?

 

Đừng trách suy nghĩ đen tối, còn nghi ngờ Lâm nhị tẩu cố tình sẩy thai nữa!

 

thì cô cũng tiền lệ !

 

cho dù Hứa Dực Bạch vạn vàn suy nghĩ đen tối trong lòng, cô vợ nhỏ ngẩng đầu, đôi mắt long lanh mà rơi lệ, cuối cùng cũng chỉ hóa thành một tiếng thở dài bất lực và lời dỗ dành nhẹ nhàng:

 

“Em đừng nữa, trong bụng em cũng con mà, em quên ?”

 

Lời dứt, cả nhà họ Lâm dường như mới bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, vội vàng khuyên Lâm Đa Kiều giữ gìn sức khỏe.

 

Lâm mẫu càng hối hận và tự trách: “Ôi chao, con xem đây , cứ lo cho cái con Phùng Hà ngu ngốc ! Suýt chút nữa thì con gái lạnh! Mẹ thật là!”

 

“Con rể , may mà con đến, nếu con gái lạnh thì nhất định sẽ xé xác Phùng Hà mất!”

 

“Con gái, con lời con rể , đừng nữa, chuyện của nhị tẩu con đáng để con bận tâm!”

 

Lâm mẫu c.h.ử.i bới, Hứa Dực Bạch cũng khó.

 

Ghép nối những thông tin chắp vá , cảm thấy Lâm nhị tẩu khả năng lớn là cố ý.

 

Nếu trùng hợp đến , từ điểm thanh niên trí thức về thì ngã? Rồi còn sẩy thai nữa?

 

những chuyện tạm thời liên quan đến , điều quan trọng nhất bây giờ là dỗ vợ ăn nhiều một chút!

 

Nhìn cả nhà ảm đạm bàn ăn, Hứa Dực Bạch thấy đau đầu, đặc biệt là cô vợ nhỏ của , vốn dĩ ăn uống ngon miệng, hôm nay chỉ chằm chằm bát cơm mặt mà ngẩn .

 

Anh cầm bát đũa, gắp một miếng đưa đến miệng cô: “Anh đút em ăn nhé, em ăn một ít thôi cũng , chịu khó nhé? Nếu đứa bé trong bụng sẽ hấp thụ hết chất dinh dưỡng của em, em sẽ đủ sức .”

 

Anh cảm thấy những lời “em ăn thì đứa bé cũng ăn” đều là nhảm!

 

Đứa bé mới lớn chừng nào, thể ăn bao nhiêu? Chất dinh dưỡng từ cơ thể là đủ .

 

nếu chất dinh dưỡng của cơ thể đều dành cho đứa bé, đứa bé thì ?

 

Nhất định ăn nhiều để bồi bổ chứ!

 

Lâm Đa Kiều món ăn trong tay Hứa Dực Bạch, , mắt đỏ hoe c.ắ.n một miếng thức ăn đút:

 

“Anh đúng!”

 

Hứa Dực Bạch: ...Quả nhiên đ.á.n.h giá thấp mức độ vô tư của em !

 

Tuy nhiên, tính cách của cô vợ nhỏ cũng thật sự thích, nếu đổi thành những đa sầu đa cảm, mè nheo lải nhải, thật sự chịu nổi!

 

Khi Hứa Dực Bạch dỗ Lâm Đa Kiều ăn cơm, sự chú ý của cả nhà đều thu hút, tự chủ mà nín thở, sợ Lâm Đa Kiều sẽ ăn nuốt trôi vì chuyện của Lâm nhị tẩu.

 

Đợi đến khi Hứa Dực Bạch dỗ Lâm Đa Kiều ăn xong, mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

Lâm tam ca bưng bát ăn ngấu nghiến hai miếng, : “Ăn ăn , đều ăn ! Chuyện còn đợi nhị ca đưa nhị tẩu về tiếp!”

 

Lâm nhị tẩu quá xúc động, Lâm nhị ca bảo cả nhà họ Lâm về hết, chỉ để cùng cô.

 

Đợi hai họ về, nhà họ Lâm một phen gà bay ch.ó sủa.

 

Lâm nhị tẩu tuy mất nhiều máu, nhưng thai còn nhỏ, trạm y tế một lão thầy t.h.u.ố.c đông y điều chuyển xuống, giỏi về phụ khoa, dùng t.h.u.ố.c bắc và châm cứu cho cô, cô ở trạm y tế nửa buổi là về .

 

Buổi trưa, Lâm đại tẩu nấu cháo kê đường đỏ cho cô, cô còn ăn hết cả một bát to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-50-say-thai.html.]

 

đến tối hiểu , cô và Lâm nhị ca đột nhiên cãi trong phòng.

 

Hai càng cãi càng kích động, cuối cùng Lâm nhị tẩu dứt khoát kể tội hết lượt cả nhà họ Lâm!

 

Lâm mẫu vốn can thiệp chuyện phòng the của họ, nhưng càng càng chịu nổi, đập bàn dậy, giận đùng đùng về phía phòng Lâm nhị ca, Lâm phụ theo sát phía .

 

Hứa Dực Bạch kéo Lâm Đa Kiều , cho cô đến gần, nhiều, chỉ dùng bàn tay lớn che bụng cô, Lâm Đa Kiều liền im lặng, ngoan ngoãn để nắm tay ở cuối cùng.

 

Lâm mẫu đến cửa phòng Lâm nhị ca, một cước đạp văng cửa, gió lạnh ào ào tràn , Lâm nhị tẩu “a” một tiếng rụt cổ .

 

Lâm mẫu chống nạnh, hít một thật sâu.

 

Hứa Dực Bạch cảm thấy bà như đang luyện võ công, còn vận khí đan điền!

 

Hứa Dực Bạch: ...Cảm giác tiếng nhất định ghê gớm, bịt tai quá!

 

“Phùng Hà! Cô gây sự đủ ?”

 

Lâm mẫu mắng Lâm nhị ca, mà trực tiếp đẩy sang một bên, quát thẳng mặt Lâm nhị tẩu.

 

Hứa Dực Bạch nghĩ, sự nhẫn nại của Lâm mẫu chắc cũng đến giới hạn .

 

!” Lâm nhị tẩu khản giọng, mắt đỏ hoe, giọng còn yếu ớt nhưng khí thế mạnh.

 

“Con mất , chẳng lẽ cho đau buồn ?”

 

“Đến chuyện bà cũng quản?”

 

Lâm mẫu chỉ Lâm nhị ca bên cạnh, dõng dạc: “Đứa bé đó là con trai của , chỉ cô đau buồn thôi ? Cô chồng cô !”

 

“Anh đau buồn ?”

 

Lâm nhị ca một bên dường như già nhiều chỉ trong một ngày, cằm lún phún râu, che mặt , vai run rẩy.

 

Lâm đại ca và Lâm tam ca hai bên , đồng loạt đặt tay lên vai , rõ ràng là đành lòng.

 

Sự lòng sắt đá của Lâm nhị tẩu đối với Lâm nhị ca, Hứa Dực Bạch chứng kiến từ lâu, nghĩ Lâm nhị tẩu sẽ đau lòng vì .

 

Quả nhiên, Lâm nhị tẩu liếc Lâm nhị ca, chế giễu: “Anh đau buồn ? Anh đau buồn vì con trai mất! Anh từng đau lòng vì ?”

 

Lâm nhị ca cuối cùng cũng nhịn nữa, run rẩy buông tay xuống:

 

“Phùng Hà, chuyện lương tâm, từ sáng đến giờ, nhắc nửa câu về chuyện đứa bé ?”

 

Lâm nhị tẩu hễ gặp Lâm nhị ca là một cảm giác ưu việt khó hiểu, mẩy :

 

“Anh nhắc nghĩa là trong lòng nghĩ! Anh đang oán trách ? Anh !”

 

Hứa Dực Bạch: ...Ai cũng phụ nữ nông thôn lý lẽ, đến Du Tiền Đại Đội , lý lẽ nhất mà từng thấy, ai khác, chính là Lâm nhị tẩu tự xưng là thanh niên trí thức !

 

Lâm nhị ca chọc tức đến mức nên lời, chỉ thô ráp thở hổn hển.

 

Lâm tam ca xoa lưng cho nhị ca , thật sự thể nổi nữa:

 

“Nhị tẩu, chị bớt lời , nhị ca cũng đang khổ sở.”

 

Câu của chọc đúng tổ ong vò vẽ của Lâm nhị tẩu!

 

Lâm nhị tẩu lập tức quỳ dậy từ giường đất, chống nạnh:

 

“Hay lắm, cả nhà các đến đây để hưng sư vấn tội ?”

 

“Lâm Đa Dư, là nhị tẩu của , là bề , phần cho xen ?!”

 

Hứa Dực Bạch: ...Một màn tiêu chuẩn kép quy mô lớn.

 

Lâm mẫu tức đến bật : “Nó phần xen , thì chứ?”

 

“Cô cô đau buồn, ! Cô gây sự, cũng ! hỏi cô, cô mắng cả nhà họ Lâm từ xuống một lượt, cô định gì? Coi chúng đều là c.h.ế.t ?”

 

“Người còn tưởng là chúng đứa bé của cô mất đấy!”

 

“Đứa bé mất cô còn lý lẽ ?!”

 

còn hỏi cô, sáng sớm cả nhà ai dậy, cô chạy khoe khoang ?”

 

“Cô ngoài bộ tịch, đứa bé mất ?!”

 

“Phùng Hà, cô cố tình ?”

 

Lâm mẫu thực tiếng lòng của phần lớn nhà họ Lâm, bao gồm cả chính Lâm nhị ca.

 

lời trong lòng và thành lời là hai chuyện khác .

 

Lâm nhị tẩu lời Lâm mẫu nhảy thẳng xuống giường đất:

 

“Xem kìa, cuối cùng cũng tiếng lòng của các ? Lâm Đại Sơn, cũng nghĩ như ?”

 

Lâm nhị ca thấy Lâm nhị tẩu chân trần xuống đất, vội vàng tiến lên: “Em mới sẩy thai, đừng chân trần đất...”

 

Một chữ “lạnh” còn kịp thốt , Lâm nhị tẩu “chát” một cái tát đ.á.n.h bật trở .

 

Lâm nhị ca đ.á.n.h đỏ bừng mặt, mặt , im động đậy.

 

Không khí một khoảnh khắc ngưng trệ.

 

Hứa Dực Bạch cảm thấy cô vợ nhỏ giằng khỏi tay , vội vàng ôm chặt lấy cô: “Giao Giao, em lời, em là phụ nữ thai!”

 

Lâm nhị tẩu cũng như hành động của cho giật , ngẩn , nhưng khi thấy tiếng Hứa Dực Bạch dỗ dành Lâm Đa Kiều, nghĩ đến điều gì đó, khẩy:

 

“Lâm Đại Sơn, đừng giả vờ nữa, đ.á.n.h thì bao nhiêu sức lực chứ?”

 

cái con quái vật Lâm Đa Kiều , trời sinh sức mạnh vô cùng!”

Loading...