Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 6: --- Lâm Đa Kiều: Anh nhất kiến chung tình với tôi là chuyện rất bình thường
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:20
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Lâm Đa Kiều trở về, Hứa Dực Bạch vốn luôn ôn hòa điềm tĩnh Lâm mẫu cho đến mức mặt nở nụ cứng đờ như còn gì luyến tiếc cuộc đời.
Nhìn thấy Lâm Đa Kiều, đầu nóng lên, mà cảm thấy như thấy cứu tinh!
Lâm Đa Kiều Hứa Dực Bạch đến cầu hôn, liền dậy chạy về nhà,
đến gần cửa, mới ngẩng cao chiếc cằm nhỏ kiêu ngạo của lên, dáng vẻ như hạ mà bước nhà,
nhà liền thấy Hứa Dực Bạch cứ chằm chằm cô, ánh mắt còn chút... đáng thương?
Cằm cô càng ngẩng cao hơn!
Người , ban ngày mới xem mặt với cô, buổi tối đến cầu hôn ,
cứ... cứ gấp gáp cưới cô đến ? (へ´)ノ
Hứa Dực Bạch: ? Xin hỏi cô đang biểu cảm cái gì ?
Lâm mẫu bảo Lâm Đa Kiều dẫn Hứa Dực Bạch dạo trong sân, cả nhà cần bàn bạc thêm về chuyện kết hôn của hai họ.
Hứa Dực Bạch cũng hiểu tại bàn bạc chuyện kết hôn của mà thể mặt, nhưng thể thoát khỏi cái miệng thao thao bất tuyệt của Lâm mẫu, quả thật thở phào nhẹ nhõm.
Nói thật, ở Kinh thành, thật sự từng gặp như Lâm mẫu.
Nên là, từng gặp như Lâm gia.
Nhìn cô gái nhỏ mặt lúc nào cũng ngẩng cao chiếc cằm nhỏ với đường nét thanh tú, cả khuôn mặt đều rõ " kiêu ngạo",
Hứa Dực Bạch khỏi đau đầu.
Anh dự cảm cuộc sống hôn nhân của , dường như khó để sống một cách khiêm tốn !
lúc Hứa Dực Bạch đang thất thần, giọng trong trẻo ngọt ngào của cô gái nhỏ vang lên bên tai, nhưng lời khiến kinh ngạc:
"Không ngờ là từ Kinh thành đến, mà cũng khá trọng vẻ bề ngoài đấy nhỉ?!"
Hứa Dực Bạch: ? Hả?
Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch vẫn cứ thất thần, lườm một cái,
hai tay vẫn tự nhiên xoắn hai b.í.m tóc tết, nhưng miệng cứng rắn :
" quả thật là nhất mười dặm tám làng, nhất kiến chung tình với cũng, cũng bình thường thôi."
Hứa Dực Bạch: ? Hả? Hả?
Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch vẫn vẻ mặt ngốc nghếch, trong lòng nghĩ thấy hóa ngốc ?
"Thật cũng cần ngại, trông, cũng trai mà."
Lâm Đa Kiều dáng vẻ kiều diễm nhưng sức lực vô biên, tính cách khó tránh thiếu vài phần e thẹn của con gái, ngược nhiều thêm vài phần mạnh mẽ,
thêm đó tính cách cô đơn thuần kiêu ngạo, cho dù ngại ngùng căng thẳng cũng đều cố gắng che giấu.
"Anh cũng thật may mắn, nếu chuyện của nhà lão Chu đội sản xuất bên cạnh, nhà còn nỡ gả sớm như !"
"Anh xem kìa, sáng nay hai gặp mặt, buổi tối đến cầu hôn ? Anh cứ gấp gáp cưới ?"
"Vì , thích , lát nữa sẽ miễn cưỡng với gia đình, bảo họ định ngày cưới sớm hơn một chút !"
Hứa Dực Bạch: ? Thật sự cần ...
Anh cô gái nhỏ chút ngượng nghịu mặt, nhịn buồn ,
ngờ đây còn là một thể tự thuyết phục bản !
Hứa Dực Bạch mặt vẫn duy trì vẻ ôn hòa, khi Lâm Đa Kiều chuyện thì nghiêm túc cô,
trong lòng vẫn luôn nhắc nhở bản tuyệt đối đừng bật thành tiếng, bất kể cô gì cũng gật đầu đồng ý.
Lâm Đa Kiều thấy càng thêm kiêu ngạo: Người , còn khá, khá lời.
" một điều, khi kết hôn chuyện lớn trong nhà đều lời , ?"
" một chuyện nhỏ vẫn thể để quyết định."
Hứa Dực Bạch cuối cùng nhịn , bật thành tiếng:
"Vậy xin hỏi, chuyện gì thì coi là chuyện lớn?"
Lâm Đa Kiều , dường như cũng chút chắc chắn, khó hiểu nhíu hai hàng lông mày lá liễu.
Hứa Dực Bạch ở cự ly gần thấy cô mím chặt môi, má lúm đồng tiền mờ nhạt hiện .
Ban ngày phát hiện chứ?
Anh cô gái mặt đang vắt óc suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy tay ngứa ngáy, một sự thôi thúc dùng ngón tay chọc chọc má lúm đồng tiền của cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-6-lam-da-kieu-anh-nhat-kien-chung-tinh-voi-toi-la-chuyen-rat-binh-thuong.html.]
Anh nghĩ , cũng thật sự như .
Mèo Dịch Truyện
Lâm Đa Kiều động tác bất ngờ của cho giật lùi một bước, đôi mắt nai tơ mở to, trong đôi con ngươi đen láy trong veo phản chiếu ngón tay hụt hẫng của Hứa Dực Bạch.
Hứa Dực Bạch ngượng ngùng buông tay xuống, trong lòng thầm bực vì suy nghĩ , cúi đầu khẽ ho một tiếng, che giấu:
"Chuyện , thấy chỉ là chuyện nhỏ."
Lâm Đa Kiều chớp chớp mắt, chớp chớp mắt, một lúc lâu mới như sực tỉnh, vành tai ửng đỏ, cô vui trừng mắt :
"Anh coi là đồ ngốc ?"
Thật sự coi cô là cô gái quê mùa chẳng gì ?
Hồi nhỏ cô dặn dặn rằng, tiếp xúc thể với con trai, lỡ một cái là sẽ thai đó!
Nếu Lâm mẫu mà , năm đó vì sợ con gái quá xinh lừa gạt mà tiện miệng dọa dẫm gây hiểu lầm lớn đến thế, đến nỗi con gái còn cả "động phòng", chắc bà hối hận đến xanh ruột gan mất!
đó là chuyện .
Hiện tại,
Lâm Đa Kiều dữ tợn nhe hàm răng trắng đều tăm tắp về phía Hứa Dực Bạch, đỏ mặt giả vờ hung dữ với :
"Sau chuyện gì là chuyện lớn, do quyết định, ?"
Hứa Dực Bạch lúc đột nhiên cảm thấy, sống cùng Lâm Đa Kiều chắc sẽ thú vị.
Anh cố gắng bày vẻ mặt chân thành, ngoan ngoãn gật đầu, đó nghiêm túc hỏi:
"Vậy chuyện gì là chuyện nhỏ, để , ?"
Lâm Đa Kiều nghĩ nhiều, tùy tiện phất tay, coi như đồng ý.
Hứa Dực Bạch bộ dạng ngây thơ hiểu sự đời của cô, nụ càng đậm.
Từ nay về , cứ thế dấn con đường "lừa dối vợ", một trở .
quên mất, những thợ săn cao cấp, thường xuất hiện hình dáng của con mồi...
Không Lâm mẫu cùng cả gia đình trong nhà thương lượng những gì, cuối cùng khi gọi Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều , bà trực tiếp rằng sẽ chọn một ngày để tổ chức hôn sự luôn.
Hứa Dực Bạch: ... Sao mà tùy tiện ?
Anh thì ý kiến gì, cưới sớm thoát khỏi biển khổ của thanh niên trí thức sớm.
Chỉ là, tuy lợi dụng Lâm gia là chủ yếu, nhưng cũng thật sự cưới con gái nhà , cô gái nhỏ tính cách đơn thuần như , cũng tiện bạc đãi cô .
Hứa Dực Bạch nghĩ, đưa tay túi, bên trong là một ít tiền phiếu mà mang theo phòng khi cần thiết.
còn kịp lấy , Lâm mẫu , hy vọng Lâm Đa Kiều kết hôn xa nhà, hai khi cưới thể sống ở Lâm gia.
Điều kiện nhà Lâm gia , sân rộng, nhà nhiều phòng, mấy đứa con đều phòng riêng, như cũng đỡ cho hai vợ chồng ngoài tìm nhà, tốn thời gian, tốn tiền mà nhà chăm sóc.
Hứa Dực Bạch: ... Lâm gia... đây là rể ở rể ?
Anh để lộ cảm xúc, lặng lẽ rụt tay về, trong lòng nhanh chóng tính toán:
Anh kết hôn ở đây, nếu ngoài xây nhà, thực sự sẽ tốn ít tiền.
Nếu thể sống ở Lâm gia, tiền thể tiết kiệm , dĩ nhiên là nhất !
, nếu Lâm gia ý định chiêu mộ rể ở rể, thì là chuyện khác:
"Đội trưởng, ... là con độc đinh trong nhà, chuyện ở rể ..."
Anh chắc chắn thể đồng ý!
Để rể ở rể ?
Thà về nông việc mệt c.h.ế.t còn hơn!
Nếu ông nội , cái ông già nghịch ngợm đó mà , chẳng sẽ c.h.ế.t ?!
"Tuy còn cha , nhưng lúc hạ hương ông nội cho một ít tiền tiết kiệm, tiền cưới vợ thì vẫn ."
"Đương nhiên, nếu thể sống cùng các bậc trưởng bối, các trai trong nhà, với mà thì chắc chắn là nhất , nhưng chuyện ở rể ..."
Hứa Dực Bạch chỉ đến đó, lộ vẻ mặt khó xử.
Biểu hiện của thể là hảo, trình bày lập trường của , quá thẳng thừng, những lời còn để Lâm gia tự nghĩ.
Lâm Đa Kiều một bên , luôn cảm thấy gì đó kỳ lạ.
Nói chuyện thì cứ , cứ một nửa dừng?
Không mệt ?