Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 67: Gặp Nạn ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:14:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong toa tàu lập tức hỗn loạn, lúc tàu đúng lúc đến ga.

 

Lâm Đa Kiều hiếu kỳ vươn dài cổ, xem chuyện náo nhiệt: "Ê? Sao giọng quen thế nhỉ?"

 

Hứa Dực Bạch lưng cõng một gói lớn, tay còn xách hai gói nữa, chỉ thể nghiêng dùng vai che chở Lâm Đa Kiều lòng:

 

"Càng lúc hỗn loạn càng dễ xảy chuyện, chúng nhanh thôi."

 

Lâm Đa Kiều với vẻ mặt " đúng", ngoan ngoãn theo Hứa Dực Bạch xuống xe.

 

Trên tàu, Hồ Mẫn khó lớn tiếng kêu cứu, trong lúc cấp bách còn gọi cả tên Lâm Đa Kiều và Hứa Dực Bạch!

 

Đáng tiếc, hai sớm thừa lúc hỗn loạn xuống xe ...

 

Lâm Đa Kiều cùng Hứa Dực Bạch sáng sớm tinh mơ trời còn sáng dậy, xe bò hơn hai tiếng đồng hồ đến thị trấn,

 

Lại từ thị trấn ô tô hai tiếng đến huyện,

 

Mặc dù ở nhà nghỉ trong huyện nghỉ ngơi một lát, nhưng dù cũng một trận "việc nặng nhọc",

 

Bây giờ tàu hỏa gần bốn tiếng đồng hồ nữa mới đến tỉnh lỵ, trời tối đen.

 

Lâm Đa Kiều mắt nhắm mắt mở, căn bản tìm thấy phương hướng, chỉ thể bám sát Hứa Dực Bạch.

 

Gần nhà ga vẫn khá nhộn nhịp, xe đến Đại học Công nông binh cũng ít.

 

Lần hai chọn nhà nghỉ gần ga tàu, vì giấy giới thiệu của Lâm Đa Kiều ở tỉnh lỵ ghi là học, nên chọn nhà nghỉ gần trường học sẽ an hơn.

 

Giấy giới thiệu dùng ở nhà nghỉ trong huyện đó, là do Hứa Dực Bạch đề phòng vạn nhất nên thêm một cái để dùng ở huyện.

 

Phải nhà họ Lâm điểm , trong hành lý của Hứa Dực Bạch bây giờ, nhét ít nhất năm loại giấy giới thiệu! Trong đó còn một tờ trống!

 

Cái vẻ mặt buồn bã của vợ nhỏ hôm đó cứ khiến thể vượt qua cửa ải trong lòng, c.ắ.n răng một cái, mang theo bộ gia sản, tìm chú hai Lâm một đống giấy giới thiệu!

 

Nếu thật sự còn cách nào khác, cùng lắm thì dùng giấy giới thiệu ở đây cùng vợ một học kỳ!

 

Tuy thu nhập mà chỉ tiêu tiền, nhưng vẫn hơn là bỏ mặc vợ nhỏ một !

 

Anh Lâm Đa Kiều cứ đông ngó tây cái gì cũng tò mò, trong lòng thở dài.

 

Hứa Dực Bạch: ...Hứa Dực Bạch ơi là Hứa Dực Bạch, thật sự là càng ngày càng tiền đồ đấy!

 

Trên xe ô tô nhiều, đường phố cũng bằng phẳng hơn so với đường từ thị trấn đến huyện.

 

Hứa Dực Bạch xe ô tô của tỉnh lỵ, cuối cùng cũng chút cảm giác thành phố.

 

Mèo Dịch Truyện

Nhìn cảnh đường phố liên tục lướt qua ngoài cửa sổ, trong lòng dấy lên những gợn sóng.

 

Không bao giờ mới thể đưa vợ con về Kinh thành, sống một cuộc sống hơn nữa đây?!

 

Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch khi lên xe thì cứ im lặng, bỏ qua cô và con trai, cô bĩu môi, cố ý áp sát , đến khi Hứa Dực Bạch hồn, cô mới hướng về lộ hai má lúm đồng tiền nhỏ, nhe răng giả.

 

Hứa Dực Bạch: ...Thật hiểu nổi mạch suy nghĩ của vợ nhỏ!

 

mà, bây giờ cảm thấy, vợ thế nào cũng đáng yêu!

 

Thật sự là nguy to !

 

Khi xe đến trường, đập mắt là cổng lớn rộng rãi, cùng mấy chữ to "Đại học Nông nghiệp Công nông binh" khắc tấm bia đá cao lớn.

 

Cổng cũ nát, từ ngoài thể thấy bộ kiến trúc trong trường.

 

Không những tòa nhà cao tầng đồ sộ, chỉ là từng dãy nhà cấp bốn.

 

Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều chỉ mấy cái, dừng lâu nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-67-gap-nan.html.]

Chủ yếu là Lâm Đa Kiều bắt đầu căng sữa, Tiểu Giang Sơn cũng ngừng rên rỉ.

 

"Hứa Dực Bạch, xem nếu với Tiểu Giang Sơn mà thật sự , đây..." Lâm Đa Kiều cúi đầu , c.ắ.n môi:

 

"Phải đây?"

 

Hứa Dực Bạch vẻ mặt lúng túng của cô chọc , khẽ an ủi:

 

"Yên tâm , đến bước đường cùng sẽ ."

 

Hai dọc theo gần trường tìm một nhà nghỉ, mới phát hiện, hóa nơi cung cấp chỗ ở tạm thời cho sinh viên công nông binh chỉ thể là cố định!

 

Không còn cách nào khác, vác hành lý một đoạn đường, mới tìm chỗ ở tại một ngõ hẻm.

 

Nhân viên nhà nghỉ ở tỉnh lỵ kiểm tra giấy báo nhập học, giấy giới thiệu, giấy kết hôn nghiêm ngặt hơn nhiều, truy hỏi mấy .

 

Hứa Dực Bạch biểu cảm luôn điềm tĩnh, đối đáp trôi chảy, cuối cùng còn lấy mấy viên kẹo sữa đưa cho , khiến đồng chí nam nhân viên nhà nghỉ sinh thiện cảm lớn với Hứa Dực Bạch.

 

"Này bạn, thấy thật thà, nhắc một câu, nhất nên một cái giấy tạm trú cho , dạo ủy ban dân phố và dân quân liên tục kiểm tra dân vãng lai, gắt! Giấy giới thiệu của thể dùng mãi !"

 

Lâm Đa Kiều vẫn ngoan ngoãn bên cạnh Hứa Dực Bạch bình hoa, mày liễu khẽ nhếch lên, im lặng Hứa Dực Bạch.

 

Chỉ thấy vẫn điềm nhiên, cảm ơn: "Đa tạ bạn, ngày mai sẽ ."

 

Tiếp đó hỏi đồng chí nam nhân viên về cách thức cụ thể để giấy tạm trú, Hứa Dực Bạch mới yêu cầu một phòng đôi, trả tiền, dẫn Lâm Đa Kiều và Tiểu Giang Sơn lên tầng hai.

 

Trong lúc Lâm Đa Kiều cho Tiểu Giang Sơn b.ú sữa, Hứa Dực Bạch cầm tiền và phiếu lương thực chuẩn xuống lầu.

 

Trước khi khỏi cửa còn đặc biệt dặn dò cô: "Em nhớ khóa cửa cẩn thận, trừ , ai đến cũng mở."

 

Lâm Đa Kiều nghi hoặc: "Anh ?"

 

Hứa Dực Bạch xoa đầu cô, ánh mắt lướt qua khẩu phần ăn của Tiểu Giang Sơn:

 

"Anh mua chút đồ ăn ngon cho em, kẻo khẩu phần ăn của và con trai... đủ."

 

Lâm Đa Kiều thể tin nổi mở to hai mắt, cúi đầu , ngẩng đầu Hứa Dực Bạch, ôm Tiểu Giang Sơn xoay , hừ một tiếng: "Anh, đúng là vô liêm sỉ!"

 

Hứa Dực Bạch: ... chỉ cần vợ là , cần thể diện gì?!

 

lời Hứa Dực Bạch cũng chỉ dám nghĩ trong lòng.

 

Anh thật cũng chút ngại ngùng, một tay nắm thành quyền đặt bên môi khẽ ho:

 

“Em ? Ai đến cũng đừng mở cửa!”

 

Lâm Đa Kiều đỏ bừng tai, “Dạ ” đáp lời. Hứa Dực Bạch cô thêm nữa mới yên tâm rời .

 

Trước khi , còn đặc biệt tìm gặp đồng chí nam nhân viên quán trọ, nhờ việc gì thì trông nom giúp.

 

Nếu vạn bất đắc dĩ, thật sự .

 

Chủ yếu là cô vợ nhỏ nhai lương khô cả ngày xe cả ngày, mua chút đồ ăn ngon cho cô.

 

Đợi đến khi từ tiệm ăn quốc doanh gói về bánh bao thịt và thức ăn, bước cửa thấy lầu vọng xuống tiếng gõ cửa “cạch cạch” cùng tiếng giải thích vội vã của đồng chí nam nhân viên quán trọ:

 

“Đồng chí, trong phòng ở thật sự là tân sinh viên của Đại học Nông nghiệp, kiểm tra kỹ khi đăng ký !”

 

“Chồng cô ngoài việc, dặn cô đừng khỏi phòng, cô bé còn nhỏ tuổi, chắc là dọa sợ , đồng chí xem…”

 

 

“Không ! Cô ngoài để chúng kiểm tra giấy tờ! Nếu , tất cả sẽ bắt theo tội dân lưu tán!”

 

“Đồng chí, cảnh cáo cô cuối, nếu cô , chúng sẽ phá cửa xông đấy!”

 

 

Loading...