Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 7: --- Tôi, tổng tài bá đạo ngốc nghếch, bị vợ dạy chó thì sao? (Lâm Đa Dư 1)
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:17:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm thứ hai Cải cách Mở cửa, Lâm Đa Dư bỏ học.
Lâm mẫu chuyện, đặc biệt dẫn chạy một chuyến đến Kinh thành, tóm ở nhà ông nội Hứa, đuổi theo chạy mười mấy vòng quanh đại viện quân khu, đến cả đầu chổi cũng đ.á.n.h trọc lóc.
“Mẹ, , con , bây giờ chính sách , con nắm bắt lấy, nếu đợi con nghiệp thì bỏ lỡ mất thời cơ !”
“Mẹ hỏi em rể ! Cậu cũng quyết định của con là đúng!”
Hứa Dực Bạch một bên dẫn con xem kịch hóng chuyện: ...Con quyết định của là đúng, nhưng điều mâu thuẫn với việc đánh.
Lâm mẫu đ.á.n.h mệt , chống nạnh thở dốc:
“Mẹ con sai, nhưng đ.á.n.h con một trận cho hả giận.”
Chủ yếu là cái chuyện bỏ học thuận tai chút nào! Bọn trong công xã thể nào cũng về nhà họ Lâm của bà!
Lâm Đa Dư: ......
Mèo Dịch Truyện
Cái cách suy nghĩ của , cứ như “Lăng Ba Vi Bộ” , con trai bà căn bản thể nắm bắt trọng tâm!
Sau đó, Lâm Đa Dư mang theo vốn cả nhà gom góp cho, một lên đường đến Dương Thành, qua giữa Dương Thành và Kinh thành nhiều năm, trở thành một “kẻ trọc phú” nổi tiếng khắp cả nước.
Năm 1985, Lâm Đa Dư ba mươi tuổi, để tránh giục cưới điên cuồng, chạy đến Hồng Kông đầu tư, vô tình, b.a.o n.u.ô.i một cô diễn viên nhỏ...
“Khụ, cái thật sự thể trách , là Tần Noãn Dương cứ nhất định theo .”
“ cũng chẳng gì cả, chỉ là trong buổi tiệc rượu thấy cô một tên đầu heo quấy rầy, tiện tay giúp cô thoát hiểm, đó cô tìm đến để cảm ơn, mới đùa một câu, rằng ơn cứu mạng thì hãy theo , ai ngờ cô trực tiếp : Được.”
“Em gái , em ngàn vạn đừng với đấy nhé, bà mà b.a.o n.u.ô.i một cô tiểu minh tinh thì chừng sẽ xông đến cả Hương Cảng mà đ.á.n.h mất thôi!”
“Khụ, , Tần Noãn Dương ngoan lắm mà, với thật sự gì cô , chỉ là để cô bên cạnh cho mặt mũi thôi.”
“Gì cơ? Yêu đương với cô á? Em đến Hương Cảng nên em gái, mấy giàu ở đây đều dẫn theo một cô tiểu minh tinh, chứ ai là đang yêu đương , thể kẻ nhà quê !”
…
Lâm Đa Kiều cúp điện thoại của Lâm Đa Dư hồi lâu mà vẫn còn ngẩn ngơ.
Anh ba của cô , mà học b.a.o n.u.ô.i một… tiểu minh tinh?
Chính là ư? Lâm Đa Dư?
“Hứa Dực Bạch, xem ba em giàu đến mà vẫn cứ như thằng ngốc hai trăm năm mươi ?”
Cái chỉ thông minh đó của chứ?
Hứa Dực Bạch một bên hết bộ câu chuyện:… Không hiểu , cứ cảm giác thằng ngốc Lâm Đa Dư sắp “lật xe” !
Và lúc , Lâm Đa Dư đang ở Hương Cảng, quả thật một cước đá cho “lật xe” .
Anh mặt mày đen sạm sàn nhà, ánh mắt đầy oán trách phụ nữ giường.
Rõ ràng là cô , nhân lúc uống say mà hết sức quyến rũ !
Anh cũng là đàn ông bình thường mà! Có gì sai chứ?
Còn đá !
Cô tiểu minh tinh quá kiêu ngạo ?
Tần Noãn Dương chột , khẽ ho một tiếng dậy, giả vờ bình tĩnh:
“Chuyện , chuyện thể trách nhé, , ….”
Lâm Đa Dư đăm đăm phụ nữ nhỏ bé đang giường với quần áo xộc xệch.
Mắt sáng răng đều, môi trái tim hồng hào, vài mảnh vải của chiếc váy ngủ hai dây thể che hết làn da trắng nõn của cô .
Lúc cô đang xõa mái tóc dài, nửa giường, đôi mắt long lanh ướt át, giọng nũng nịu, mỗi cử chỉ đều như đang quyến rũ : Anh tới đây !
Mượn chút men rượu từ buổi xã giao tối nay bốc lên, Lâm Đa Dư cổ họng phát tiếng “ực” một tiếng, lật …
Là cô khiêu khích ! Anh vốn dĩ định !
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-7-toi-tong-tai-ba-dao-ngoc-nghech-bi-vo-day-cho-thi-sao-lam-da-du-1.html.]
Chờ thứ lắng xuống, Lâm Đa Dư mới hiểu tại những nhà giàu ở Hương Cảng thích các cô tiểu minh tinh đến .
Mẹ kiếp, quá !
Chỉ là cô tiểu minh tinh nhà quá đài các, chốc chốc lóc thút thít là chùn bước;
Chốc chốc như yêu tinh cứ thế c.h.ế.t dính lấy , hồn vía đều cô câu mất ;
chốc chốc cô vì mà giận dỗi, c.ắ.n khắp đầy dấu răng.
Đợi đến khi Lâm Đa Dư thành công thành “ đầu tiên trong đời”, ôm kích động đến nỗi buông tay , nghĩ: Mấy thằng phú hào ngu ngốc , cưới cả mấy bà vợ lẽ, hầu hạ cho xuể chứ?
“Anh nặng c.h.ế.t ! Bế em tắm!” Người nhỏ nhắn mềm mại trong vòng tay dường như vẫn còn giận dỗi, c.ắ.n mạnh vai một cái.
Lâm Đa Dư đau điếng, nhíu mày.
Không, chuyện gì đó đúng lắm ?
Cô là b.a.o n.u.ô.i ?
Sao còn hung hăng hơn cả ?
là chiều hư !
“Anh nhanh lên mà~” Âm cuối của phụ nữ mang theo vẻ quyến rũ, Lâm Đa Dư giật một cái, thành công mê hoặc, ngoan ngoãn ôm phòng tắm.
Tận tụy nề hà vất vả mà tắm rửa cho cô tiểu minh tinh trắng trẻo sạch sẽ, Lâm Đa Dư phụ nữ nửa nhắm mắt trong bồn tắm, hệt như một con hồ ly tinh, ánh mắt tối sầm , tự “bụp” một tiếng lao bồn tắm…
Đợi đến khi bụi trần lắng xuống, Lâm Đa Dư nghĩ: Một cô tiểu minh tinh da thịt đáng yêu như , chiều chuộng một chút… cũng là .
Ngày hôm , Tần Noãn Dương tỉnh dậy thì trời là buổi chiều.
Thằng Lâm Đa Dư c.h.ế.t tiệt!
là điên !
Kiếp chứ?
, Tần Noãn Dương là tái sinh.
Kiếp cô cũng là một tiểu minh tinh vô danh ở Hương Cảng, vì cha đến đây từ sớm bằng cách vượt biên trái phép, nên xuất cô , chỗ dựa, chịu khuất phục uy quyền của những kẻ tiền, ai cũng thể giẫm đạp lên cô . Lại vì ngoại hình nổi bật mà động chạm đến “miếng bánh” của ai trong giới, trải qua một vụ bắt cóc, danh tiếng hủy hoại, xa lánh, cuối cùng buộc rời xa đến đại lục.
Ở đại lục hơn hai mươi năm, đến năm bốn mươi lăm tuổi, cô gặp doanh nhân đại lục Lâm Đa Dư.
Người đàn ông khi đó ngoài năm mươi tuổi, trong giới nhà giàu là một luồng gió trong lành, cả đời kết hôn, cùng với cô em gái cũng cả đời kết hôn mà tài trợ cho bao nhiêu đứa trẻ.
Hai quen khi cô đến vùng núi l..m t.ì.n.h nguyện viên dạy học, một thời gian tiếp xúc với đàn ông lớn tuổi đó, Tần Noãn Dương xiêu lòng vị phú hào ngốc nghếch hề chút sĩ diện nào .
Đáng tiếc, dù cô bày tỏ tình cảm thế nào, đàn ông vẫn kiên quyết sống độc cùng em gái, mặc dù cô rõ ràng cũng thấy sự rung động trong mắt .
Sau , trong một trận sạt lở đất, hai ôm c.h.ế.t.
Trước khi c.h.ế.t, đàn ông lớn tuổi với cô rằng, nếu kiếp , nhất định sẽ đối xử với cô .
Tần Noãn Dương hậm hực nghĩ, nếu thật sự kiếp , cô nhất định sẽ tìm cách để quyến rũ , đó một cước đá xa!
Để “theo đuổi vợ đến tận hỏa táng trường”!
Ai bảo cố chấp như ? Hoài phí quãng đời ít ỏi còn của hai .
Mở mắt nữa, Tần Noãn Dương phát hiện, tái sinh!
Hơn nữa, hóa cô và Lâm Đa Dư gặp từ sớm tại một bữa tiệc rượu ở Hương Cảng!
Lén lút lợi dụng một gã công tử biến thái, Tần Noãn Dương tại thời điểm bữa tiệc rượu lúc tái sinh, thành công thu hút sự chú ý của Lâm Đa Dư, và thuận lợi “xâm nhập” cuộc sống của .
Chỉ là đàn ông lúc trẻ quá “chó má”, mà còn học b.a.o n.u.ô.i !
Hừ!
Tần Noãn Dương khẩy.
Đàn ông quá “chó má”, quá ngoan thì ?
Đương nhiên là, huấn luyện “chó” chứ!
---