Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 72: --- Công việc
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:14:33
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gã gầy cao và gã lùn béo tiếng tìm đến, chỉ thấy trong con hẻm cũ kỹ một đàn ông trung niên mặc áo đại cán, đeo kính gọng đen tới, phía là một đàn ông vạm vỡ gầy gò.
Ông cử chỉ tao nhã, đẩy gọng kính, chào Hứa Dực Bạch: "Tiểu Hứa, là Bạch Thiên Thu."
Hứa Dực Bạch ngay khoảnh khắc thấy ông phỏng đoán trong lòng, giờ ông tự giới thiệu, mỉm gật đầu, thuộc chào hỏi: "Anh Bạch."
Đều là cáo ngàn năm, ngửi thấy thở đồng loại.
Người đàn ông Bạch Thiên Thu đợi gã gầy cao và gã lùn béo gì, trực tiếp dùng lời lẽ áp đảo:
"Hai vị, là Kỷ Hằng, thư ký bí thư Tỉnh ủy. Đồng chí Hứa Dực Bạch đây là của bí thư Bạch chúng , hộ khẩu , sáng mai tự mang đến cho hai vị nhé?"
Gã gầy cao và gã lùn béo , của bí thư Tỉnh ủy !?
lập tức đổi thái độ kiêu căng hách dịch, gật đầu khúm núm, liên tục " cần cần" lủi thủi chạy .
Hứa Dực Bạch:...... Hơ, gì, chỉ ha ha!
Hứa Dực Bạch mời Bạch Thiên Thu và Kỷ Hằng nhà:
"Nhà cửa đơn sơ, tiếp đón chu đáo."
Bạch Thiên Thu là một khí chất văn nhân điển hình, gật đầu, xuống, thẳng vấn đề:
"Hôm qua mới nhận điện thoại của cha , ông Cố Tư lệnh Hứa nhờ chiếu cố một chút. Trước đây ở ủy ban tỉnh... gác cổng cũng là do dặn dò, mong bỏ qua."
Hứa Dực Bạch đoán , vị lẽ là cố ý đóng cửa tiếp, xem tìm bí thư ủy ban tỉnh thường ngày ít.
Chỉ là Bạch Thiên Thu chuyện mà văn vẻ thế ?
Hứa Dực Bạch:...... Loại như nên đưa cho Lâm mẫu, để bà dạy dỗ tử tế!
Nghĩ trong lòng, nhưng mặt Hứa Dực Bạch tỏ ôn hòa dễ chịu:
"Đâu , còn cảm ơn giúp giải quyết vấn đề hộ khẩu."
Vì Bạch Thiên Thu tự hứa, chuyện xem như giải quyết.
Thở phào nhẹ nhõm, nụ mặt Hứa Dực Bạch cũng chân thành hơn nhiều.
Bạch Thiên Thu khiêm tốn lắc đầu: "Chuyện hộ khẩu của vợ , chiều nay sẽ cho Tiểu Kỷ luôn, con trai thể nhập hộ khẩu theo vợ ."
"Chỉ là bên , e rằng sẽ tốn chút công sức. Hay là tìm cho một công việc ? Như cũng để định cuộc sống, chuyện hộ khẩu thể bàn bạc . Cậu thấy ?"
Hứa Dực Bạch thấy ?
Anh thấy ---- !
là buồn ngủ đưa gối, thật cái Bạch Thiên Thu cũng điều đấy chứ!
Nghĩ đến Lôi Minh......
Hứa Dực Bạch khỏi cảm thán ngàn vạn.
"Anh Bạch, xin gọi một tiếng Bạch, ơn lớn lời cảm tạ."
Anh nhiều, một là tỏ hèn mọn, hai là chuyện với thông minh, cần giả vờ, vô ích!
Bạch Thiên Thu xong dường như tâm trạng : "Không cần khách sáo với , hơn mười tuổi, gọi một tiếng cả là . Hồi nhỏ còn bế , lúc đó chỉ bé tí thế ."
Bạch Thiên Thu khoa tay múa chân một chút : "Không ngờ duyên phận của chúng còn thể kéo dài đến tận đây."
Hứa Dực Bạch tùy tiện hàn huyên với , cũng gợi lên ít ký ức ở kinh thành.
Chỉ là Tiểu Giang Sơn nể mặt, bắt đầu khục khặc trong nhà, Hứa Dực Bạch đành để khách , tã cho con.
Trong lúc phòng, Kỷ Hằng nhỏ giọng hỏi Bạch Thiên Thu:
"Bí thư, hộ khẩu của đồng chí Hứa......"
Bạch Thiên Thu xua tay: "Gạo tấc là ơn, đấu gạo là thù. Tiểu Kỷ, còn rèn luyện nhiều."
Kỷ Hằng cung kính gật đầu: "Vâng."
Hai chỉ đến đó, Hứa Dực Bạch trong nhà chuyện quan trường của hai , tã xong cho con, Tiểu Giang Sơn bám lấy buông, cứ chui rúc lòng .
Hứa Dực Bạch: ?...... Con trai, nhầm giới tính !
Bạch Thiên Thu cũng ở nửa ngày, tính toán thời gian, Tiểu Giang Sơn chắc là đói .
Hứa Dực Bạch ôm con nhíu mày.
Sáng nay mải mê trêu chọc cô vợ nhỏ, quên mất bàn với cô chuyện cho con bú.
Không bây giờ bế con qua, thích hợp ?
Đang lúc nghĩ ngợi, bên Lâm Đa Kiều cũng sốt ruột thôi.
Bài học cũng chẳng học cái gì, đầu tiên là niệm một tiết ngữ lục, đó là các bạn học hùng hồn " vớ vẩn".
Thầy cô chẳng giảng gì, cứ thế hai tiết báo cáo tư tưởng.
Lâm Đa Kiều chán, mấy bạn học cần tan học nghỉ ngơi ?
Cô dứt khoát vỗ bàn một cái, dĩ nhiên, sức lực vẫn giữ .
"Thưa thầy cô, thưa các bạn học! Em phát biểu của , quả thực là khai sáng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-72-cong-viec.html.]
"Đây là thời đại nhất, là thời đại của chúng ! Chúng chỉ là sinh viên đại học đương thời, mà còn là hy vọng tương lai của Tổ quốc! Mọi đúng ạ?"
Mèo Dịch Truyện
"!" Các bạn học mắt sáng rưng rưng, vỗ tay rào rào.
Lâm Đa Kiều ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu, mặt đầy nhiệt huyết:
"Chúng là hy vọng của Tổ quốc, sức khỏe là vốn liếng của cách mạng, chúng cần lao động kết hợp nghỉ ngơi, mới vốn liếng hơn để báo đáp Tổ quốc, đúng ạ?"
"!" Có lẽ là Lâm Đa Kiều quá đỗi nghiêm túc và hùng hồn, đều phản ứng kịp cô gì.
Cô càng kiên định biểu cảm, giơ nắm đ.ấ.m lên:
"Vậy em đề nghị, bây giờ chúng nghỉ giải lao!! Lát nữa sẽ tiếp tục dùng tinh thần càng thêm tràn đầy, đối mặt với nhiệm vụ học tập càng thêm khó khăn!!"
Nói xong, cô là đầu tiên chạy khỏi lớp học.
Thầy cô & bạn học: ...... Cái đồ ngớ ngẩn từ thế!?
Lâm Đa Kiều "trốn" Hứa Dực Bạch hề , đang dỗ con nghĩ cách giải quyết vấn đề ăn uống cho Tiểu Giang Sơn thì Lâm Đa Kiều chạy về nhà.
"Hứa Dực Bạch!! Cứu mạng!!"
Hứa Dực Bạch:...... Vợ ngày đầu tiên học gây án mạng đấy chứ?
Anh ôm con vội vàng từ trong nhà , áy náy với Bạch Thiên Thu:
"Xin Bạch, vợ lẽ xảy chuyện gì ."
Bạch Thiên Thu thấy Hứa Dực Bạch còn như một cái tổ ong đầy tâm tư, giờ ôm con đón vợ, lập tức biến thành một đứa trẻ non nớt, nhướng mày, thầm nghĩ.
Lâm Đa Kiều trong nhà khách, chạy ầm ầm .
Gặp Bạch Thiên Thu còn giật .
Hứa Dực Bạch cũng kịp giới thiệu, lo lắng nắm lấy tay cô hỏi:
"Em đừng vội, chậm thôi, xảy chuyện gì ?"
Mặt Lâm Đa Kiều gần như đỏ bừng ngay lập tức: "Không, gì."
"Anh khách ?"
Chuyện thật là quá mất mặt!
Lúc Hứa Dực Bạch mới nhớ giới thiệu hai .
Bạch Thiên Thu đây Hứa Dực Bạch kết hôn ở nông thôn, vợ còn là con gái độc nhất của đội trưởng đại đội, cộng thêm việc đến trường học là Hứa Dực Bạch, cùng với vết bầm mắt mà ......
Cứ tưởng Hứa Dực Bạch ở nông thôn nhất định lấy một vợ hung dữ!
Không ngờ, là một cô gái xinh tinh tế đến !
Cha quả thật đúng, đôi khi con , thể tin phận.
Hứa Dực Bạch , vận khí .
Lâm Đa Kiều chỉ đỏ mặt trong chốc lát tự nhiên chào hỏi Bạch Thiên Thu.
Sau đó lén lút kéo Hứa Dực Bạch, nháy mắt hiệu cho .
Lúc Hứa Dực Bạch mới hiểu cô , cũng chút ngượng ngùng.
Bạch Thiên Thu chỉ thấy đôi vợ chồng trẻ liếc mắt đưa tình, cả hai đều đỏ tai, đột nhiên cảm giác như căng .
Lâm Đa Kiều chào xong liền ôm Tiểu Giang Sơn nhà.
Hứa Dực Bạch đóng cửa , xoay khí chất trở như cũ.
"Thật ngại quá Bạch, hai chúng từ nhà , đầu tự chăm con, nhất thời luống cuống."
Bạch Thiên Thu thầm nghĩ, đây còn là một đổi mặt nữa!
Tuy nhiên, dường như nghĩ nên sắp xếp công việc gì cho .
" thấy, là tìm cho một công việc ở trường vợ nhé? Cậu thấy ?"
" thấy?! Tuyệt quá chứ!"
Lâm Đa Kiều Hứa Dực Bạch sẽ ở thư viện trường, vui mừng nhảy cẫng lên!
"Tuyệt quá Hứa Dực Bạch! Nếu ở trường, chúng sẽ càng thuận tiện hơn!"
"Đến lúc đó hai chúng thể cùng học, cùng tan học, còn thể ăn cơm ở căng tin, cần nấu cơm nữa!"
"Thật là tuyệt quá Hứa Dực Bạch! Chúng thật may mắn!"
Hứa Dực Bạch thấy dáng vẻ hưng phấn của cô vợ nhỏ, niềm vui vốn chỉ hai phần, lập tức mở rộng thành mười phần.
Đối với việc Bạch Thiên Thu giả vờ, cũng còn than phiền nữa.
Cuộc đời hiện tại, thực sự ước nguyện gì quá lớn, chỉ mong thể cho vợ và con một cuộc sống nhất.
Mà rõ ràng trong mắt cô vợ , hiện tại chính là cuộc sống nhất.
Đáng tiếc, hai vợ chồng trẻ đang hưng phấn nghĩ đến một vấn đề:
Hai , học, Tiểu Giang Sơn mới hai tháng tuổi, ai sẽ trông?