Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 8:. Trước Ngày Cưới ---

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:13:22
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôn sự của Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều cứ thế mà vui vẻ định đoạt, chỉ chờ Lâm Đa Kiều qua tuổi mười tám là sẽ tổ chức đám cưới. Mà sinh nhật cô cũng chẳng còn bao lâu nữa.

 

Hứa Dực Bạch là con rể đinh đóng cột của nhà họ Lâm, Lâm mẫu liền dứt khoát bảo đến nhà ăn cơm luôn.

 

Trưa hôm đó tan ca, Hứa Dực Bạch về điểm thanh niên trí thức , múc một chậu nước về phòng tự rửa ráy, quần áo sạch sẽ thẳng đến nhà họ Lâm.

 

Lúc ngang qua đại lý mua bán, dừng một chút, mua ít đồ ăn vặt và kẹo nhét túi mang theo.

 

Tối qua đến nhà họ Lâm ăn cơm, thấy Lâm Đa Kiều lén lút lưng Lâm mẫu và hai đứa cháu trai, trốn trong góc chia ăn bánh quy. Trông cô lén lút như một con mèo ăn vụng, thấy còn cố ý nhe răng trợn mắt cảnh cáo , bộ dáng đó khiến nhịn .

 

Hôm nay, hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mua đồ ăn cho cô.

 

Gần đến nhà họ Lâm, sờ sờ đồ trong túi, khỏi lắc đầu, mấy hôm nay ở chung với nhà họ Lâm nhiều quá nên cũng lây nhiễm, trở nên bất thường !?

 

Lúc Hứa Dực Bạch đến, gia đình Lâm nhị thúc cũng mặt, ông đang mắng Lâm Đa Dư và Lâm Đa Mễ trong sân.

 

Phải mấy em nhà họ Lâm , Lâm đại ca, Lâm nhị ca và Lâm đại đường ca đều khá trầm tính, chỉ Lâm tam ca Đa Dư và Lâm nhị đường ca Đa Mễ, hai cùng tuổi, từ bé lêu lổng cùng , tính tình tinh nghịch hết sức, cho dù tiểu đội trưởng cũng bỏ bản tính trẻ con nghịch ngợm.

 

“Chú hai, cháu . Cháu chỉ tắm sông thôi, con cá cứ đòi chui lòng cháu, cháu mà khách khí chứ? Nhất định mang về cho em gái ăn chứ!”

 

đó bố, bố xem em gái mấy hôm nay gầy kìa!”

 

Lâm nhị thúc hai đứa trẻ con nghịch ngợm lý lẽ cùn chọc tức đến nghẹt thở, chỉ chúng mà run rẩy.

 

“Thôi ông hai, chỉ là một con cá thôi , gì to tát . Cho dù thật sự ai đó thấy, họ dám gì chứ?”

 

Lâm mẫu bưng cái chậu bỏ cá , gọi Lâm đại tẩu và Lâm đại đường tẩu đến cá.

 

Quay thấy Hứa Dực Bạch, bà tủm tỉm gọi : "Con rể đến ? Mau , trưa nay ăn cá đấy!"

 

Hứa Dực Bạch gật đầu bước chào .

 

Lâm nhị thúc Hứa Dực Bạch, Lâm Đa Dư và Lâm Đa Mễ, càng tức hơn: "Hai đứa xem Tiểu Hứa , bằng tuổi hai đứa mà trầm hơn nhiều!"

 

Hứa Dực Bạch:? Cái là đang kéo thù chuốc oán cho nhỉ?

 

Quả nhiên, hai đứa cuồng em gái Lâm Đa Dư và Lâm Đa Mễ vốn dĩ chút tình nguyện khi chấp nhận Hứa Dực Bạch, giờ thì ánh mắt càng khó chịu hơn.

 

Hứa Dực Bạch thấy nhức đầu. Muốn giữ thái độ khiêm tốn mà khó thế ?

 

Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch đến, ló đầu , qua chuyện với , nhưng nhớ đến lời Lâm mẫu dặn, con gái nhà lành, cưới thì giữ ý tứ.

 

Thật Lâm mẫu chỉ là cô và Hứa Dực Bạch ở riêng với , sợ cô khi cưới cẩn thận lộ sức mạnh kỳ lạ đó.

 

Mấy hôm nay Hứa Dực Bạch cũng nhận , nhà họ Lâm hình như luôn cố ý vô ý tách và Lâm Đa Kiều . Anh thật sự thể hiểu nổi cái suy nghĩ kỳ quặc của gia đình , theo lý mà , cũng coi là con rể họ "gài bẫy" mà , chẳng lẽ nên mong và Lâm Đa Kiều bồi đắp tình cảm ? Sao cảm thấy họ đề phòng như đề phòng kẻ trộm ?

 

Anh thấy Lâm Đa Kiều một cái định rút về, liền nhân lúc chú ý, vẫy vẫy tay với cô.

 

Lâm Đa Kiều thấy gọi , khẽ nhếch khóe môi, ngay lập tức ngẩng cái cằm kiêu ngạo nhỏ bé của lên, bí hiểm nháy mắt với Hứa Dực Bạch.

 

Hứa Dực Bạch:? Ý gì đây? Không hiểu.

 

Ý của Lâm Đa Kiều là: Anh xem kìa, ngượng thế? Bao nhiêu đang đó! Anh đợi một lát!

 

Thấy Hứa Dực Bạch hiểu ý , cô nhịn thầm đảo mắt, trời ơi, mà ngốc thế ! Uổng công chú hai còn luôn khen nữa chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-8-truoc-ngay-cuoi.html.]

 

Lâm Đa Kiều chỉ chỉ góc bếp phía bên , Hứa Dực Bạch cuối cùng cũng hiểu , đây là bảo đến đó đợi cô.

 

Sao mà cứ cảm giác như đang hẹn hò lén lút ? Anh chỉ cho cô ít đồ ăn thôi, cần thế ?

 

Trong lòng nghĩ , nhưng vẫn đành cam chịu đến góc khuất.

 

Mọi trong sân ai việc nấy, chẳng ai để ý đến .

 

Trải qua những ngày , nhà họ Lâm quen với sự tồn tại của Hứa Dực Bạch, ngược còn giảm sự chú ý dành cho .

 

Đợi Lâm Đa Kiều đến, Hứa Dực Bạch móc đồ ăn vặt và kẹo trong túi đưa cho cô, mắt Lâm Đa Kiều sáng bừng lên.

 

Cô đưa một miếng bánh quẩy lên miệng, ăn từng miếng nhỏ, vẻ mặt đầy hưởng thụ.

 

Hứa Dực Bạch khỏi cô mà bật . Cần gì thế ? Ngon đến ?

Mèo Dịch Truyện

 

Cô gái mắt ăn uống chuyên tâm, những mảnh đường vụn dính môi, đầu lưỡi khẽ cuốn một cái là miệng. Có lẽ thích đồ ngọt, mắt cô híp . Vài sợi tóc con bên trán khẽ rung theo nhịp nhai, lúm đồng tiền bên má thấp thoáng ẩn hiện, Hứa Dực Bạch cảm thấy tay ngứa ngáy.

 

Đợi Lâm Đa Kiều ăn xong một miếng bánh quẩy, Hứa Dực Bạch mới sực tỉnh, cứ thế cô ăn, cả buổi. quỷ ám !

 

Lâm Đa Kiều ăn vẫn còn thòm thèm, nhưng vẫn cho đồ ăn vặt còn túi , từ một túi khác lấy một quả trứng gà đưa cho Hứa Dực Bạch: “Nè, cho .”

 

Hứa Dực Bạch:? Vậy tại mang trứng gà theo ?

 

Lâm Đa Kiều thấy Hứa Dực Bạch trứng ngẩn , khỏi đắc ý. Xem , chắc chắn là cảm động ! Cũng đúng, phụ nữ nào thể với chồng tương lai như chứ?

 

“Anh cũng cần quá cảm động, chẳng cũng mang đồ ăn cho ?”

 

Hứa Dực Bạch:? Cô bằng con mắt nào mà thấy cảm động ?

 

“Ôi chao, mau cầm lấy !” Lâm Đa Kiều nhét quả trứng túi , còn cẩn thận chạm .

 

Hứa Dực Bạch:?

 

Lâm Đa Kiều thấy vẫn vẻ mặt ngơ ngác, nhịn đảo mắt. Vậy nên vị công tử kinh thành lịch thiệp thường ngày mặt khác, cứ gặp cô là vẻ ngây ngốc thế nhỉ?

 

ngốc một chút cũng , như , đàn ông như dễ lừa, xem bố cô cô lừa mà xem, đối xử với bao!

 

Cô chớp chớp mắt, giữ vẻ kiêu sa thường lệ : “Nè, đây là thứ hôm nay nỡ ăn, cố ý để dành cho đó, đối xử với ?”

 

Khi những lời , Lâm Đa Kiều ít nhiều vẫn thấy nóng bừng mặt, cũng hổ, cứ như đầu lừa nên ngượng .

 

Hứa Dực Bạch biểu cảm của cô, liền những toan tính nhỏ trong lòng cô, nhịn thấy buồn . Với tính cách đơn thuần như cô, còn " chiêu" với ?

 

“Ừ.” Anh thuận theo gật đầu, xem cô vợ tương lai của còn thể điều gì nữa.

 

Lâm Đa Kiều thấy quả nhiên dễ lừa, liền cứng rắn hơn một chút: “Anh , ưu điểm gì khác, chỉ lấy ơn báo ơn, thấy thích như , nôn nóng cưới đến thế, cũng sẽ đối xử với thôi. Anh xem, hôm nay chẳng để dành trứng cho ? ? Vậy nên đối xử với hơn nữa, ?”

 

Hứa Dực Bạch thật sự bật , quả trứng còn đang ấm nóng, rõ ràng là mới lén lấy từ bếp , mà còn là cố ý để dành cho ?

 

Với , còn tiện cho cô , "tự suy diễn" là một bệnh, cần chữa. thôi, tính cô đơn giản một chút cũng , dù thì bản đến tám trăm cái mưu mẹo , cưới một cô vợ như thế thì đỡ bận tâm.

 

Thời gian trôi nhanh, thoáng chốc đến ngày cưới. Ngày hôm đó, Hứa Dực Bạch cảm thấy ba quan niệm của sống gần mười chín năm đều mới ...

 

 

Loading...