Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 95: Thay Đổi Thời Cuộc

Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:14:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong khuôn viên trường học, Hứa Dực Bạch đang nghiến răng nghiến lợi cô vợ nhỏ ở đằng xa đang ưỡn n.g.ự.c đầy nhiệt huyết vô tư trò chuyện với các bạn học, còn thì còng lưng, đỡ Tiểu Giang Sơn lung tung mặt đất.

 

Tiểu Giang Sơn tròn một tuổi, đang tuổi tập , nhưng vững, mỗi ngày đều cần đỡ hai cánh tay nhỏ xíu mà nhảy nhót mặt đất.

 

Hứa Dực Bạch, một đàn ông cao một mét tám tám, cả ngày còng lưng, gần đây ngay cả giường cũng yên!

 

Đau lưng c.h.ế.t !

 

"Con trai, con tìm con , chơi với hai ngày nhé?" Hứa Dực Bạch lay lay bàn tay nhỏ của Tiểu Giang Sơn để thương lượng.

 

Tiểu Giang Sơn mới bập bẹ : "Ba ba, ba ba!"

 

Hứa Dực Bạch: ...Sao con gọi thấy bẩn thỉu thế nhỉ?

 

Địa vị trong gia đình của Hứa Dực Bạch, quả thực là ngày càng kém .

 

Chuyện còn kể từ lúc bắt đầu học kỳ .

 

Lâm Đa Kiều là khi về tỉnh thành mới Hứa Dực Bạch chuyện học.

 

Hứa Dực Bạch vốn nghĩ, cô vợ nhỏ nhất định sẽ đặc biệt vui mừng.

 

Mình giường thể điều kiện .

 

Nào ngờ, cô vợ nhỏ của "độc nhất vô nhị" như thế!

 

giận chỉ vì quá muộn, khiến cô kịp khoe khoang một phen ở nhà!

 

Hứa Dực Bạch: ...Không chứ, nhà các cô thích khoe khoang đến thế hả nhà các cô?!

 

Lâm Đa Kiều năng hùng hồn:

 

"Anh xem, cái vòng tặng , còn khoe đó!"

 

"Anh những thư ký tỉnh ủy, còn công ty cử học nữa! Chuyện lớn như cũng cho khoe khoang một chút với ba họ!"

 

"Anh xem cái khuôn mặt của ! Có tác dụng gì?"

 

Hứa Dực Bạch: ...Cái thì liên quan gì đến mặt chứ?

 

Anh càng ngày càng cảm thấy cô vợ nhỏ là " cưng chiều mà sinh kiêu", thể dung thứ!!

 

, cô vợ nhỏ tủi , thể đây?

 

Chỉ đành chiều theo cô một bức "thư khoe khoang" về nhà, cô vợ nhỏ tự tâng bốc lên tận trời xanh, đất ai bằng.

 

Lại còn sắc mặt , tự tô son trát phấn cho bản !

 

Hứa Dực Bạch: ...Nói lẽ cô tin, tự khoe khoang còn thấy khá vui vẻ nữa chứ!?

 

Viết xong thư, cô vợ nhỏ vẫn chịu buông tha, rằng nội tâm cô đàn ông yêu của tổn thương, cần "phục hồi" tử tế, chuyện đưa con học, chỉ thể giao cho Hứa Dực Bạch!

 

Hứa Dực Bạch: ... đúng là chiều hư cô !!

 

Sau đó...

 

Hứa Dực Bạch liền đưa Tiểu Giang Sơn học nửa học kỳ...

 

Đến nỗi sắp nghỉ hè , vẫn thể thành công đưa con trai "thâm nhập" lớp của Lâm Đa Kiều.

 

Hứa Dực Bạch cô vợ nhỏ cả ngày dẫn theo một đám lập tờ báo, mở câu lạc bộ thơ...

 

Hứa Dực Bạch: ...Tuy là , nhưng cũng khá là tự hào đấy chứ!?

 

Anh đúng là hết t.h.u.ố.c chữa !

 

Ngay khi Hứa Dực Bạch đang dắt Tiểu Giang Sơn, thong thả tiến gần chỗ Lâm Đa Kiều và nhóm , trường học đột nhiên vang lên một trận gào thét chói tai, ngay đó là đủ loại âm thanh đập phá.

 

Hứa Dực Bạch thắt chặt lòng, điều lo sợ cuối cùng cũng xảy .

 

Mấy hôm đến chỗ Bạch Thiên Thu xử lý một công việc, nhắc đến một vài chuyện bên .

 

Bên ông nội cũng gửi thư đến, dặn trong thời gian đừng liên lạc với ông.

 

Mọi dấu hiệu đều cho thấy, cục diện sắp đổi !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-95-thay-doi-thoi-cuoc.html.]

ngờ, trường học mà cũng ảnh hưởng!

 

Anh vội vàng bế xốc Tiểu Giang Sơn lên vai, cắm đầu chạy về phía Lâm Đa Kiều.

 

Vừa chạy kêu:

 

"Kiều Kiều, em đây!"

 

"Bảo các bạn học đều trốn về ký túc xá đừng ngoài!"

 

Lâm Đa Kiều phản ứng cực nhanh, lập tức giải tán các bạn học của tờ báo và câu lạc bộ thơ, chạy thẳng về phía Hứa Dực Bạch.

 

Giữa đường nhiều hỗn loạn, đều chút tiếng động dùng sức mạnh tách .

 

Hứa Dực Bạch cõng Tiểu Giang Sơn thở hồng hộc chạy đến mặt Lâm Đa Kiều, mồ hôi đầm đìa khắp đầu.

 

Một phần là vì mệt, một phần là vì sợ.

 

Anh sợ Lâm Đa Kiều xảy chuyện mắt bao!

 

Không hiểu , trong lòng hoảng loạn một cách lạ lùng, cứ như chuyện gì đó sắp xảy !

 

Lâm Đa Kiều đây từng Lý Mai trường học sự kiện tương tự, thấy mặt Hứa Dực Bạch tái mét, tưởng sợ hãi, liền một tay bế Tiểu Giang Sơn lên vai, nắm tay Hứa Dực Bạch :

 

"Đừng sợ, , bảo vệ hai bố con!"

 

Hứa Dực Bạch: ...Cái phong cách kỳ lạ đấy!

 

Đến khi lảo đảo cô vợ nhỏ kéo về nhà, còn chăm sóc lau mặt và tay.

 

Lâm Đa Kiều tưởng sợ hãi quá , an ủi mà hôn mấy cái lên mặt và môi , xoa đầu :

 

"Không , họ chỉ rỗi việc thôi, lát nữa dân quân sẽ đến đó, đừng sợ nữa nhé!"

 

"Vuốt vuốt tóc cho bớt sợ nhé."

 

Tiểu Giang Sơn ở một bên, tưởng bố đưa chơi một trò chơi: "Hú! Hú! Hú!" (Tốt!)

 

Hứa Dực Bạch: ... cảm giác em đang nhạo , nhưng bằng chứng!

 

Tuy nhiên mấy tháng cũng cô vợ nhỏ "ưu ái" như thế , nên vui.

 

Thế là, Hứa Dực Bạch ngày càng mặt dày hơn, an tâm giả vờ "yếu đuối", thành công lừa cô vợ nhỏ một phen!

 

Buổi tối, Hứa Dực Bạch tâm mãn ý nguyện: ...Thoải mái !

 

Suốt mấy ngày liền, Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều đều đến trường, để Lâm Đa Kiều ở nhà trông con, còn thì đến tỉnh ủy giúp việc.

 

Cuối tháng Bảy, trường học dứt khoát cho học sinh nghỉ hè. Lâm nhị ca đón Lý Mai trở về đại đội Du Tiền. Lâm mẫu là cán sự công xã, còn Lâm đại ca thế chức đại đội trưởng của bà.

 

Gia đình đột nhiên bận rộn. Hiện tại, bộ công xã đều cho phép tổ chức đám cưới, nên chuyện Lâm nhị ca và Lý Mai kết hôn hoãn . Lâm Đa Kiều liền dứt khoát đưa tiểu Giang Sơn ở cùng Hứa Dực Bạch.

 

Hứa Dực Bạch bận rộn ở tỉnh ủy suốt cả mùa hè. Đến tháng Chín, tin tức về sự của vị vĩ nhân truyền đến, trường học vẫn cứ trì hoãn mãi khai giảng.

 

Suốt thời gian , cả nước loạn lạc khủng khiếp, Hứa Dực Bạch gần như thức khuya dậy sớm ở tỉnh ủy.

 

Lâm Đa Kiều ở nhà cũng rảnh rỗi, giúp Hứa Dực Bạch sắp xếp nhiều tài liệu.

 

Đến khi thứ cuối cùng cũng lắng xuống, là cuối tháng Chín, trường học cuối cùng cũng thông báo khai giảng.

 

Ngày hôm đó, khi Hứa Dực Bạch trở về từ tỉnh ủy, Lâm Đa Kiều liền phát hiện mang vẻ mặt đầy tâm sự.

 

Lúc ngủ, Lâm Đa Kiều thấy vẫn im lặng gì, đang suy nghĩ điều gì, cô nhướng mày, vén chăn chui lòng :

 

“Hứa đại bí thư đang nghĩ gì ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Lâm Đa Kiều bắt chước giọng điệu trêu chọc của Hứa Dực Bạch, ôm lấy eo , ngẩng đầu , cố ý để lộ lúm đồng tiền nhỏ mà yêu thích nhất.

 

Quả nhiên, tay Hứa Dực Bạch như ý thức riêng, trực tiếp chọc má cô.

 

Lâm Đa Kiều giả vờ lườm một cái, bĩu môi tỏ vẻ vui.

 

Khiến những u ám mặt Hứa Dực Bạch đều tan biến. Anh cúi đầu hôn lên tóc cô một cái, :

 

“Hôm nay Bạch Thiên Thu , thể năm sẽ phục hồi thi đại học.”

 

 

Loading...