Thanh Niên Trí Thức Và Cô Vợ Bé Ngốc Nghếch - Chương 99: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-03 02:15:00
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông nội Hứa
[Cái thằng cháu trời đ.á.n.h của ông nội, cái thằng cháu suốt ngày mặt nặng mày nhẹ, chẳng tí tình thú nào! Nếu cháu thấy phong thư , thì chứng tỏ ông nội cháu sắp tìm bà nội và bố cháu để hưởng phúc ! Sẽ cần một đối mặt với cái lão già khô khan vô vị là cháu nữa ...]
[Chỉ là, cháu trai, ông nội... xin cháu.]
[Nói thật, nếu vì cháu lấy con bé nhà họ Lâm, ông nội định sẽ giấu cháu càng lâu càng , ở chỗ chú Lý cảnh vệ của cháu ít nhất hai mươi phong thư ông nội sẵn để báo bình an cho cháu, ông dặn chú khi nào cháu giục quá thì gửi một phong.]
[Ngay cả phong thư , ông nội cũng dặn dò bố vợ cháu, đợi khi chắt trai của ông lớn thêm chút nữa mới đưa cho cháu.]
[Cháu trai, đừng trách bố vợ cháu, là ông nội, quá sợ cháu nghĩ quẩn.]
[Ôi thằng cháu của ông, ba tuổi thông minh, năm tuổi ngâm thơ, lanh lợi bao, hồi ông nội ở chiến trường lúc nào cũng khoe khoang với mấy lão già , chỉ tiếc, sự đời khó lường, để cháu nhỏ tuổi chứng kiến bố gặp nạn, ông nội , trong lòng cháu hận cũng oán.]
[Ông nội đều cả, nhưng cháu trai, ông nội oán hận ?]
[Ông nội hận thể b.ắ.n c.h.ế.t hết những thằng ch.ó c.h.ế.t đó!]
[ cháu trai của ông còn quá nhỏ, chỉ còn một ông là , ông nỡ bỏ một cháu?]
[Điều ông nội càng nỡ hơn, là để cháu còn chút tình yêu nào với thế giới , chỉ còn oán hận, như cháu của ông sống cũng quá khổ sở .]
[Cháu trai, ông nội yêu mảnh đất , cả đời đều cống hiến vì nó, ông oán hận, dù cho mất con trai và con dâu yêu quý của , vẫn dám ôm lòng oán giận, đây là thế giới ông dùng cả đời để bảo vệ, ông thể vì sai lầm của một hai mà phủ nhận tất cả và cả cuộc đời của chứ?]
[ ông nội , cháu suy nghĩ khác ông nội, cháu cho rằng lòng lạnh lùng, thế thái nhân tình bạc bẽo, cháu ngày một trở nên lạnh nhạt, ông nội lo đến bạc cả tóc .]
[Khi nhận tin thể ông nội gặp chuyện, điều đầu tiên ông nghĩ là để thoát , mà là: Xong , thằng cháu cứng đầu của đừng nghĩ quẩn đấy!]
[Ông nội cháu đây nhờ vả tất cả những thể nhờ, mới giữ cuộc sống yên cho cháu, thể cháu vì ông mà gặp chuyện chứ?]
[Hồi đó, ông nội đột nhiên nghĩ đến Lâm Đống và vợ ông là Lâm Đào Hoa mà ông nội từng gặp, hai tài gan, ở cái nơi hẻo lánh núi cao sông dài sống sung túc, ông nội hề do dự, liền nhờ đưa cháu đến đó!]
[Không ngờ, thằng nhóc cháu duyên với Đa Kiều như !]
[Con bé đó mới sinh xinh , tên còn là ông nội cháu đặt đấy! là cháu hời quá !]
[Cháu trai, nhà họ Lâm thật sự khác biệt ? Ông nội sống chung với họ một thời gian, họ nhiệt tình chân thành nhưng ngu , dũng cảm quyết đoán nhưng tự bảo vệ , cháu , cháu hợp với gia đình như nhất.]
[Giờ thì , ông nội cuối cùng cũng thể yên lòng.]
[Ông nội nhờ chú Lý đưa những lá thư ông cho mấy lão già đến Kinh thành , thật đó chỉ là một chiêu nghi binh thôi, ông sợ rằng khi ông khuất núi, mấy con cáo già đó sẽ thật lòng giúp cháu.]
[Ông nội phủ nhận năng lực của cháu, chỉ là cháu còn quá nhỏ, cần thời gian để trưởng thành.]
[ ông nội tin rằng, cháu trai lớn của ông, theo thời gian, thành tựu chắc chắn sẽ thua kém ông nội !]
[Thôi cháu trai, ông nội bố vợ cháu thể giấu cháu bao lâu, cũng khi nào cháu mới phong thư , chỉ là, khi cháu , tuyệt đối đừng tự trách , tất cả những điều đều là ông nội đích sắp xếp vì đứa cháu trai duy nhất của .]
[Cháu trai, khi nào rảnh, mộ ông nội thắp cho ông nén hương, , cháu nhiều hơn chút , cháu cả ngày cứ như cái hũ nút , ông nội buồn bực lắm!]
[À đúng , nhớ đưa cả cháu dâu và chắt trai của ông đến nhé!]
[Ông nội vẫn chỉ mới thấy ảnh thôi đó!]
[Thôi , nữa, già là lẩm cẩm, ông nội thấy mỏi tay quá, phía đều là chú Lý , tay nghề chú còn kém hơn ông nội, nên thôi khó chú nữa.]
[Cháu trai, sống nhé.]
[Ông nội để bút tích cuối cùng.]
Khi Hứa Dực Bạch và Lâm Đa Kiều cùng xong phong thư , Lâm Đa Kiều thành tiếng.
Bàn tay nắm chặt phong thư cũng run rẩy ngừng, nước mắt cuộn trào trong khóe mắt nhưng rơi xuống.
"Hứa Dực Bạch, huhu, ông nội đến ạ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-nien-tri-thuc-va-co-vo-be-ngoc-nghech/chuong-99.html.]
Lâm Đa Kiều đến mức thở , cảm thấy đầu óc ong ong.
Tiểu Giang Sơn thấy thoát khỏi vòng tay bố, chui lòng , miệng ngừng "huhu": "Đau bay~"
Lâm Đa Kiều ôm con trai, , suýt nữa thì sùi bong bóng mũi: "Thằng con thối, con an ủi bố con , bố con còn buồn hơn ."
Mèo Dịch Truyện
Hứa Dực Bạch mắt đỏ hoe, vợ con bên cạnh, kìm .
Anh đầu, ba Lâm vẫn đang đó chút bối rối, thành thật gật đầu, :
"Bố, , chú hai, con cảm ơn..."
Cảm ơn, vì khi ông nội bệnh nặng bất chấp những nguy hiểm mà con để chạy đến;
Cảm ơn, vì dù thể oán trách, nhưng vì sợ con nghĩ quẩn mà vẫn che giấu;
Cảm ơn, vì tất cả những gì mang cho con kể từ khi con đến đội sản xuất Du Tiền...
Hứa Dực Bạch là bất hạnh, mười tuổi tận mắt chứng kiến bố bức hại đến c.h.ế.t;
Hứa Dực Bạch cũng là may mắn, ông nội một lòng vì , và gia đình vợ lương thiện.
Anh cô vợ nhỏ vẫn đang ôm con trai , khẽ thở dài:
"Thôi nào, còn nữa là, em còn gì chứ?"
"Khóc nữa là xinh nữa ."
Vừa , Hứa Dực Bạch nhẹ nhàng nâng khuôn mặt cô vợ nhỏ lên, dùng ngón tay cái lau vệt nước mắt cho cô.
Lâm Đa Kiều trong lòng nghẹn ngào, nức nở kiểm soát :
"Hôm nay, hôm nay xinh, thì xinh , ngày mai, , xinh."
Hứa Dực Bạch: ...Mắt sưng húp, trông như một con mèo hoang!
con mèo hoang , là con vật ở tận sâu trong trái tim ,
Cho đến bây giờ, ai thể thế nữa.
Mẹ Lâm và thấy Hứa Dực Bạch những tức giận, mà còn cảm ơn họ, hòn đá lớn trong lòng cuối cùng cũng đặt xuống:
"Ối con rể ơi, con , sợ con oán trách giấu con năm ngoái bao nhiêu!"
"Tuy rằng ông cụ bây giờ , nhưng dù hồi đó con hỏi , thật với con."
"Ối giời ơi, chuyện lừa dối tuy chúng cũng ít, nhưng lừa dối nhà thì đây là đầu tiên cô gái lớn lên xe hoa, lo lắng hết cả !"
Mẹ Lâm thấy chuyện qua, liền khôi phục tính cách lải nhải thường ngày:
"Cái lão chú hai của con đó, lắm mưu nhiều kế lắm, còn chuyện chỉ cần ông cụ , chúng cũng nhắc đến, dù con cũng thì cứ thế cho qua!"
" nghĩ mà chứ? Lỡ mà ngày nào đó cẩn thận lỡ lời, con chẳng sẽ tức giận hơn ?!"
"Này chú hai, bảo , mấy cái chiêu trò của ông đừng dùng mấy chuyện vô bổ, ông dùng nó việc chính đáng !"
Chú hai Lâm: ...Rõ ràng chồng bà cũng mà, bà ổng?!
"Sao? Ông còn dám lườm chị dâu ông ? Không phục ?"
" ..."
" dám chắc ông cũng dám !"
Hứa Dực Bạch trong sự ồn ào náo nhiệt , mỉm xé mở một phong thư khác của ông nội...